Vũ Dạ Kỳ Đàm
Chương 19 :
Ngày đăng: 22:00 19/04/20
Tử thần sa đọa, quý tộc suy yếu bị truy đuổi
Sáng sớm hôm sau, khi Miêu Tiêu Bắc tỉnh lại, thì cảm giác bên cổ ấm ấm, mở mắt ra nhìn, chỉ thấy Cổ Lỗ Y ôm cổ cậu vừa ngủ vừa cọ, trong miệng y y nha nha, dường như đang làm nũng… Vật nhỏ tối hôm qua chui ra a.
Miêu Tiêu Bắc vươn tay lật nó qua, lấy ngón tay chọt chọt bụng nó.
“Cô~ kỷ~” Cổ Lỗ Y lăn hai vòng trong chăn, nắm tay bé bỏng nắm tóc Miêu Tiêu Bắc tiếp tục ngủ.
Miêu Tiêu Bắc liền cảm thấy tâm tình mình sáng sớm hôm nay tốt vô cùng, vươn tay ấn ấn cái mông của Cổ Lỗ Y, lại ấn ấn khuôn mặt nó. Cổ Lỗ Y sau đó đem chính mình cuộn lại thành một quả trứng tròn.
Miêu Tiêu Bắc nằm trong chăm âm thầm cười.
Cuối cùng, Cổ Lỗ Y cũng bị cậu phá tỉnh, mở mắt, ngáp một cái thật to.
“Cổ Lỗ Y?” Miêu Tiêu Bắc gọi nó, “Sớm a.”
“… Bắc Bắc.” Cổ Lỗ Y bổ nhào tới, cọ Miêu Tiêu Bắc, đồng thời, cái bụng kêu ọt một tiếng.
“Đói bụng nha?” Miêu Tiêu Bắc đứng lên, nhìn đồng hồ báo thức trên giường, mới hơn bảy giờ sáng, bên ngoài mặt trời đã ló dạng, hôm nay thời tiết rất đẹp.
“Cáp a~” Miêu Tiêu Bắc duỗi thắt lưng ngáp một cái, xoay người ngồi dậy, hỏi Cổ Lỗ Y, “Sáng sớm muốn ăn cái gì?”
Cổ Lỗ Y vẫy cánh bay lên ngồi trên đầu vai Miêu Tiêu Bắc, “Cô kỷ~”
“Ăn ‘cô kỷ’ sao?” Miêu Tiêu Bắc vừa đùa nó vừa đi vào toilet, phát hiện trong toilet ngoại trừ một bộ dụng cụ tắm rửa của mình, còn có một bộ dụng cụ tắm rửa hoạt hình nhỏ xíu, vô cùng đáng yêu.
“Là đồ chơi trẻ em cao cấp à.” Miêu Tiêu Bắc giúp Cổ Lỗ Y nặn kem đánh răng ra bàn chải, đưa cho nó.
Cổ Lỗ Y cầm lấy, học dáng vẻ của Miêu Tiêu Bắc, đánh răng rửa mặt.
Rửa mặt xong, Miêu Tiêu Bắc dẫn Cổ Lỗ Y xuống lầu.
Bây giờ còn sớm, mọi người hình như vẫn chưa thức dậy, Miêu Tiêu Bắc xuống tới lầu dưới, mở cửa chuẩn bị ra sân hít thở, thì thấy trong sân có năm sáu chú sói con xếp hàng ngay ngắn ngồi ở đó.
…
Miêu Tiêu Bắc nhìn chằm chằm đám son con bụ bẫm kia một chút, hơi do dự có nên ra ngoài hay không, không biết có cắn người không.
Lui lui tiến tiến, đám sói con kia kêu lên ngao ngao rồi lao tới, vây quanh Miêu Tiêu Bắc cọ cọ cậu.
“Đừng nghịch.”
Trên lầu truyền đến giọng nói của Khế Liêu, chỉ thấy hắn đang ngồi trên rào chắn, nói với Miêu Tiêu Bắc, “Ở đây linh khí dồi dào, cho nên dẫn theo vài sói con đến nuôi, không cần để ý bọn nó.”
“Nga.” Miêu Tiêu Bắc nhìn nhìn mấy chú sói con ngoan ngoãn ngồi bên cạnh, cảm thấy kỳ thực rất đáng yêu.
Vào bếp, Miêu Tiêu Bắc pha cho Cổ Lỗ Y một chén sữa bột lớn cho nó uống, thấy mấy con sói ngoài cửa nhìn vào chằm chằm, bèn lấy một cái chậu lớn, pha cho bọn nó một chậu đầy, mang ra đặt trong sân, một đám sói con nhỏ xíu vây quanh vui vẻ ăn.
Rất nhanh, tất cả mọi người đều tỉnh dậy, sáng sớm hôm nay còn phải đi núi Lạc Hoán.
Phong mụ mụ buổi sáng tới đây, tối qua Phong Danh Vũ gọi điện thoại cho bà, bà liền tới nấu bữa sáng cho mọi người.
Vương Khải Suất đã tỉnh lại, sau khi Long Tước thu phí dụng của hắn, nói hắn không cần sợ nữa, hắn liền hồn xiêu phách lạc rời đi.
Bạch Lâu sáng sớm ở trong phòng bay tới bay lui vận động, vừa đọc báo, nói, “Trong đây có đưa tin này, về núi Lạc Hoán.”
Long Tước bưng hồng trà ngồi bên bàn, hỏi, “Bài báo đó nói gì?”
“Không ai thương vong.” Bạch Lâu nói, “Chỉ là chắc chắn có điều cổ quái, nói là sạt lở giống như bị đao chém xuống, trông như một mặt phẳng, một đoàn chuyên gia cũng không biết đến tột cùng là nguyên nhân gì tạo nên.”
“Đó là vũ khí chém xuống.” Lam Minh nói.
“Dùng vũ khí chém vào núi? Chuyện này cũng có sao?” Miêu Tiêu Bắc giật mình hỏi.
Mọi người nhìn bàn tay chống trên đất của hắn… Móng tay màu đen mơ hồ có một tia đỏ.
“Ngươi trúng độc sao?” Long Tước nhíu mày.
Đồng thời, chiếc áo choàng to trượt xuống… Lộ ra mái tóc mỹ lệ đỏ như máu… Tóc rất dài rất dài, xõa trên mặt đất.
“Thật sự là Huyết tử thần a?” Khế Liêu huýt sáo một tiếng, vươn tay kéo xuống áo choàng trùm đầu của hắn…
Chỉ thấy phía dưới tấm áo choàng, là một chàng trai tuổi còn rất trẻ, mái tóc đỏ như máu xõa tung sau đầu, trên mái tóc đỏ có một vật trang sức cổ quái màu đen, giống như một loại hoa văn nào đó, rất tinh xảo.
Tử thần đó mặt mũi tái nhợt, thoạt trông rất suy yếu, đôi môi không có huyết sắc, đôi mắt màu đỏ nhạt, diện mạo xinh đẹp khiến người khác kinh ngạc,
“Nga…” Phong Tiểu Vũ vuốt cằm quan sát, nói, “Bắc Bắc, cậu ta thật là tuấn tú nha! Cảm giác thật cao quý nga.”
Long Tước chú ý tới bên viền mắt của hắn, có một đốm nhỏ xíu màu đỏ, vừa định chạm vào một chút, trông giống nốt ruồi son… tử thần nọ theo bản năng ngăn lại bàn tay của Long Tước. Bởi vì động tác hơi mạnh, bèn tựa vào tảng đá thở dốc.
Lam Minh mỉm cười, nhìn mọi người, “Quả nhiên là tập tính của quý tộc.”
Tử thần nọ lấy lại nhịp thở, ngước mắt nhìn Miêu Tiêu Bắc, đột nhiên mở trục tranh cuộn trên tay, vươn tay chỉ vào một nhóm động tác trong đó, nhìn Miêu Tiêu Bắc.
Miêu Tiêu Bắc ngồi xổm xuống nhìn, nói, “Lam Minh, cái này hình như là Vũ Dạ tập thật đó! Giống như đồ án lần trước tôi thấy, đều là động tác.”
Phong Tiểu Vũ đi tới nhìn, “Bên trên hình như có chữ viết.”
“Là chữ ở Thần giới.” Long Tước nhìn nhìn, nói với Miêu Tiêu Bắc, “Hắn nhờ ngươi giúp tìm lại vòng tử thần.”
“Tôi?” Miêu Tiêu Bắc có chút mờ mịt, chẳng lẽ là dựa theo động tác trong đó mà khiêu vũ?
Đang do dự, chỉ thấy tử thần nọ đột nhiên căng thẳng, nhìn chằm chằm về hướng cửa hang.
“Những thứ kia, là muốn Vũ Dạ tập hay là muốn ngươi?” Lam Minh nhìn hắn.
Tử thần đảo mắt nhìn Lam Minh, một lát mới chậm rãi vươn tay, cho Lam Minh nhìn bàn tay mình.
Lam Minh thấy trong lòng bàn tay hắn, có một dấu ấn hình hoa sen.”
“Nga…” Lam Minh đột nhiên nở nụ cười, “Thì ra là ngươi a, xem ra đúng là đã lâu không gặp, cũng lớn như vậy rồi à?”
Mọi người giật mình nhìn Lam Minh, người quen sao?
“Vì tình phân với cha mẹ ngươi, ta cũng không thể để ngươi chết được.” Nói xong, Lam Minh nhìn nhìn Khế Liêu, “Để Tiêu Bắc ở đây giúp nó tìm vòng tử thần đi, chúng ta ra ngoài vận động một chút thế nào?”
Khế Liêu lắc lắc cái cổ, nói, “Cũng được… Hắn không thể chết, ta còn muốn hắn trả mười ba tộc nhân cho ta mà!”
Nói xong, hai người đi ra ngoài…
Đồng thời, chợt nghe bốn phía truyền đến tiếng vù vù… Có vài bóng hình đen đúa đáp xuống trước cửa hang, phía sau là đôi cánh rất to, còn có hai mắt hung hãn đỏ lòm nói rõ thân phận của chúng.
.
.
____________________________
EX thành lập
Xe thể thao~ khi nào mới có tiền mua 1 chiếc đây *ực*
Bắt đầu gay cấn rồi a, các manh vật đã tề tựu đầy đủ *ực* chỉ còn 1 tên thôi…
__________________________