Vũ Dạ Kỳ Đàm

Chương 58 : Vấn đề về tương lai, vụ án mất tích tại nhà ma ở thành phố s

Ngày đăng: 22:01 19/04/20


Đêm hôm đó, Miêu Tiêu Bắc ngủ rất trầm, cậu còn nằm mơ thấy một giấc mơ rất kỳ lạ, về phần mơ thấy cái gì, lúc tỉnh lại Tiêu Bắc đã không nhớ nổi, chỉ là cảm thấy cả người đều nhẹ nhõm không ít, phảng phất như đã đi xa rất lâu rồi mới được quay về nhà, rất là an tâm.



“Hm.” Miêu Tiêu Bắc rướn người lăn qua lăn lại trong chăn, mở mắt thì thấy Cổ Lỗ Y bên cạnh đã thức dậy, đang ngồi trên gối đầu cười tủm tỉm nhìn cậu, mặc một bộ quần áo thể dục đen in hình chuột Mickey, mang một đôi giày bata trắng.



“Cổ Lỗ Y, chào buổi sáng.” Tiêu Bắc xoay người rời giường, nhéo nhéo má Cổ Lỗ Y chào hỏi, sau đó chạy vào toilet đánh răng rửa mặt, xuống lầu thì thấy mọi người đang tập trung tại phòng khách, đang ăn điểm tâm.



“Dậy sớm vậy?” Long Tước chào hỏi, “Còn tưởng ngươi sẽ ngủ thêm một chút.”



“Không ngủ nữa, hôm nay phải tập luyện.” Tiêu Bắc trả lời, chạy đến ngồi xuống bên cạnh Lam Minh đang ăn bánh kem mà chào hỏi, “Chào buổi sáng nha.”



“Khụ khụ…” Lam Minh kinh hãi nhìn cậu.



“Bắc Bắc hôm nay dạy ta căn bản nha?” Sesier hỏi.



“Ngày mai được không, hôm nay anh phải tập luyện.” Tiêu Bắc trả lời, “Mấy hôm nữa phải diễn rồi.”



“Diễn?” Long Tước thắc mắc, “Lịch diễn không phải đã hủy rồi sao? Người đầu tư đã chết.”



Miêu Tiêu Bắc nhún nhún vai, “Nhạc Dương nghĩ ra kịch bản rất hay, hơn nữa ông ấy giao lưu rất rộng, hình như lại tìm được người đầu tư rồi, rất nhiệt tình, lão Dương rất vui.”



“…” Tất cả mọi người gật đầu, “Vậy thì tốt.”



Tiếu Hoa uống cà phê, hỏi Miêu Tiêu Bắc, “Vậy sáng nay cậu có rảnh không?”



“Ừm.” Miêu Tiêu Bắc gật đầu, hỏi, “Có việc gì?”



“Thật ra cũng không quan trọng, chỉ là muốn cùng nghiên cứu hướng phát triển sau này của EX.” Long Tước trả lời.



Miêu Tiêu Bắc nhịn không được mà bật cười, thấy mọi người nhìn mình thì hơi xấu hổ, chỉ là cậu vừa nghĩ đến nơi này có quỷ hồn, có người sói, còn có rồng a, sư tử a… Bàn về hướng phát triển sau này…



“Tháng này chúng ta bị lỗ vốn.” Long Tước nhìn sổ sách, “Mặc dù có một vài khoản phụ thu được tính vào, nhưng không tính những điểm này, chỉ tính mỗi kinh doanh của EX thì hoàn toàn thâm hụt.”



“Ừ.” Tiếu Hoa nhẹ nhàng đẩy gọng kính, “Nơi này là đoạn đường vàng của thành phố S, tuyệt đối là tấc đất tấc vàng, cũng như mấy quán bar kinh doanh sát vách đã gấp EX cả mười lần!”



Miêu Tiêu Bắc kinh ngạc nhảy dựng, hỏi ngay, “Cái đó… Đó là quán bar bình thường?Bán rượu bán nước sao lại kiếm được nhiều như vậy?”



Tiếu Hoa cười cười, hỏi, “Cậu đoán đi?”



Tiêu Bắc liền cảm thấy phía sau phát lạnh, lắc đầu, “Đoán không ra.”



“Còn tiếp tục thua lỗ như vậy cũng không phải cách.” Tiếu Hoa gom sổ sách lại, nói, “Chúng ta phải cải tiến phương châm kinh doanh, nếu tiếp tục thua lỗ sẽ đổi thành tiệm ngưu lang, hoặc là nhóm thần tượng.”



“A…” Tiêu Bắc hít sâu một hơi, Sesier hỏi, “Ngưu lang là cái gì?”



*(Ngưu Lang là cách gọi những người trong đội ngũ “trai đẹp” tiếp rượu tại các quán bar, sàn nhảy)



“Trẻ em đừng hỏi mấy thứ này!” Long Tước trừng mắt liếc nó.



Sesier mím môi.




.



Khi xe tiến vào khu vực vịnh Sơn Thủy, Tiêu Bắc liền nhận được điện thoại của Bạch Lâu, bảo bọn họ dừng xe.



Lam Minh dừng xe lại, Tiêu Bắc xuống xe, chỉ thấy Bạch Lâu vẫy tay gọi mọi người, chạy tới gần.



“Chuyện gì vậy?” Tiêu Bắc hỏi.



“Nơi này không may mắn, nhưng không phải không tốt!” Bạch Lâu trả lời.



“Không phải không tốt mà còn không may?” Miêu Tiêu Bắc nhíu mày, “Vậy là sao?”



“Ở đây có rất nhiều quỷ, nhưng dường như đều bị giam cầm, tốt nhất là nên tìm hiểu lịch sử nơi này một chút, có điều huyệt địa này rất hung, phải cẩn thận!”



Tất cả mọi người gật đầu, Bạch Lâu lại trở về xe Khế Liêu lái, hai chiếc xe tiếp tục chạy về phía trước, trong lúc đó, điện thoại lại vang lên tiếng “Ring ring” quái dị.



Tiêu Bắc khẽ nhíu mày, “Quả nhiên có cảm giác ma quái.”



“Cô!” Lúc này, chợt nghe Cổ Lỗ Y đột nhiên kêu lên một tiếng, bay đến ngồi xuống đầu vai Miêu Tiêu Bắc, vươn cánh tay nhỏ xíu chỉ vào một tòa nhà to ở phía trước.



Tiêu Bắc theo hướng ngón tay nó chỉ nhìn qua… Cả kinh hít sâu một hơi, chỉ thấy bên cạnh căn nhà cao tầng nọ xuất hiện những cái bóng chồng, có một phần là hoàn toàn mới, nhưng phần đó lại giống như một cái chụp trong suốt, sau cái chụp là một căn nhà cũ nát, mỗi một cánh cửa sổ của căn nhà cũ nát đều dùng song sắt phong kín, giống như ngục giam hoặc bệnh viện tâm thần.



Mà ở sau mỗi song sắt, đều có một người đứng đó, hai tay vịn song, đầu hơi rũ xuống, âm u ai oán mà nhìn sang bên này, từ đường nhìn của bọn họ có thể nhìn rõ được, bọn họ đang quan sát những chiếc xe tiến vào khu vực.



“Đây là gì vậy?” Tiêu Bắc lại càng hoảng sợ.



“Quỷ bị giam cầm mà Bạch Lâu vừa mới nói đó.” Sphinx nói.



Tiêu Bắc lại nhìn trái nhìn phải, nơi này tuy rằng quỷ dị, nhưng vẫn có vài chiếc xe ra vào, người trên xe khác giống như không chú ý tới hai bên đường.



“Bọn họ nhìn không thấy.” Lam Minh chú ý tới vẻ mặt của Miêu Tiêu Bắc, “Chúng ta không phải người bình thường, cho nên có thể nhìn thấy, nhưng người bình thường thì không nhìn thấy, coi như có linh lực mạnh như Phong Danh Vũ cũng chỉ có thể nhìn thấy rất mờ nhạt.”



“A!”



Còn chưa dứt lời, Tiêu Bắc liền nhìn thấy có một người ở ven đường đột nhiên vọt tới trước mặt rồi tông ầm vào xe.



“Tông người rồi!” Tiêu Bắc kéo Lam Minh bên cạnh.



“Không.” Lam Minh lắc đầu nói, “Đúng là tông vào rồi, nhưng mà không phải người.”



.



.



___________________________