Vũ Thần

Chương 1123 : Có người nối nghiệp

Ngày đăng: 23:50 19/04/20


Trong dãy núi non trải dài mấy ngàn dặm đột nhiên vang lên tiếng huýt gió.

Nơi này chính là Động Thiên Phúc Địa, môn phái cường đại nhất phương Đông. Ở nơi này không kiêng kỵ huýt vang đương nhiên chỉ có vài nhân vật quan trọng trong môn phái.

Trong vạn thụ cốc, bóng người chớp động, Ngao Mẫn Hành cùng Ngao Bác Duệ nhanh chóng xuất hiện tại đây.

Ánh mắt bọn họ đảo qua lập tức thấy được dưới gốc Thần thụ, Vi Cẩm Thuận đang chậm rãi đứng lên.

Ngao Mẫn Hành vẻ mặt nghiêm túc mơ hồ lộ ra tiếu ý, nói:

- Vi trưởng lão. Chúc mừng.

Vi Cẩm Thuận cười khổ một tiếng, nói:

- Ngao trưởng lão. Tiểu đệ lúc này mới có thể nắm giữ Lĩnh vực, thật sự xấu hổ.

Ngao Mẫn Hành giật mình, theo sau cười nói:

- Vi trưởng lão nói đùa. Sau khi tấn giai Ngụy thần cảnh năm năm đã hoàn toàn nắm giữ Lĩnh vực lực lượng. Đây là thành tích ngay cả trong thế hệ Thần đạo tiền bối cũng xếp hạng đầu.

Vi Cẩm Thuận khẽ thở dài, ánh mắt nhìn phương xa mang theo vẻ phức tạp.

Ngao Mẫn Hành tâm niệm khẽ động lập tức biết trong đầu Vi Cẩm Thuận đang nghĩ gì, lão khẽ lắc đầu nói:

- Vi trưởng lão. Hạ Nhất Minh thiên phú cường đại, xưng hào Đệ nhất thiên hạ e rằng không quá.

Nói tới đây lão dừng lại một chút, theo sau nói:

- Nói lời đại nghịch. Nếu hắn xuất hiện sớm năm ngàn năm, Thiên hạ đệ nhất cường giả chưa chắc thuộc về Lão tổ tông.

Vi Cẩm Thuận giật mình, Ngũ Hành Lão tổ trong lòng Ngũ Hành Môn đệ tử chiếm địa vị chí cao vô thượng, bất luận là ai cũng không dám coi nhẹ. Nhưng sau khi nghe được những lời này của Ngao Mẫn Hành, không ngờ Vi Cẩm Thuận cảm thấy rất đúng.

Hiển nhiên trong suy nghĩ của lão, câu nói kia rất có đạo lý. Ngao Bác Duệ thở dài không thôi, thân là Ngũ Hành Môn Tông chủ nhưng gặp phải quái thai này, nói trong lòng không khó chịu tuyệt đối là gạt người.

Xa xa một đạo thân ảnh nhanh chóng chạy tới. Khi gặp được bọn họ thân ảnh này dừng lại bên ngoài Vạn Thụ Cốc, cung kính nói:

- Phiền Thạc cầu kiến Tông chủ đại nhân.

Ngao Bác Duệ kinh ngạc nói:

- Vào đi.

Vi Cẩm Thuận bế quan tại đây trong môn phái cũng không nhiều người biết, nhưng Phiền Thạc khẳng định nằm trong số đó. Lão chạy tới đây tìm mình hẳn có chuyện quan trọng.

Phiền Thạc mắt không chớp hướng hai vị Thần đạo cường giả đứng đầu môn phái hành lễ thật sâu, theo sau dâng lên một bức thư nhỏ.

Ngao Bác Duệ vừa đọc xong bức thư, sắc mặt không khỏi đại biến, kinh hô:

- Không có khả năng.

Ngao Mẫn Hành cùng Vi Cẩm Thuận nhất thời sửng sốt. Tin tức khiến Ngao Bác Duệ thất thố như vậy hẳn không phải chuyện đùa.

- Tông chủ. Có chuyện gì?

Vi Cẩm Thuận trầm giọng nói.

Ngao Bác Duệ sắc mặt biến hóa khó lường, nói:
Vi Cẩm Thuận cùng Ngao Bác Duệ khẽ gật đầu, kết quả này bọn họ đã sớm dự đoán.

Thực lực Động Thiên Phúc Địa mặc dù cường đại nhất phương Đông nhưng cũng vì nguyên nhân liên quan tới vận mệnh cả phương Đông, khiến họ không thể có nhiều lựa chọn.

Vi Cẩm Thuận thở dài một tiếng, nói:

- Ngày sau Tây Bắc Thiên Trì cùng Linh Tiêu Bảo Điện quật khởi, mà Ngũ Hành Môn chúng ta không có người nối nghiệp.

Ngao Bác Duệ cùng Phiền Thạc đồng thời cúi đầu, trên mặt lộ rõ vẻ xấu hổ.

Ngao Mẫn Hành đôi mắt ánh lên một tia tinh mang, thấp giọng nói:

- Các ngươi còn nhớ Ngả Đức Văn? Theo lão phu biết người này ban đầu chỉ mới tiến giai Tôn giả, sao có thể trong thời gian ngắn tiến giai Thần đạo? Lĩnh vực thần khí sao hắn có thể nắm giữ trong tay?

Đám người Vi Cẩm Thuận trên mặt lộ rõ vẻ suy tư, nhưng vấn đề phức tạp này bọn họ không cách nào giải đáp.

- Ngao trưởng lão. Ngài có suy nghĩ gì?

Vi Cẩm Thuận đột ngột hỏi.

Ngao Mẫn Hành sắc mặt vô cùng âm trầm nói:

- Lão phu từng tra điển tịch phát hiện một chuyện thú vị.

Ánh mắt lão liếc qua đám người, trầm giọng nói:

- Hắn tiến giai nhanh như vậy hẳn có liên quan tới Thần đạo ngoại hải trong truyền thuyết.

Vi Cẩm Thuận giật mình nói:

- Ngoại hải Thần đảo quả thật lưu truyền tại phương Tây. Nhưng cả vạn năm nay chưa ai tận mắt chứng kiến, chỉ e là không có thật.

- Ta cũng hi vong không có thật. Bất quá...

Ngao Mẫn Hành lắc đầu, đột nhiên nói:

- Được rồi. Kỳ Liên huynh đệ hiện nay thế nào?

Phiền Thạc vội nói:

- Hai người bọn họ sau khi được ngài chỉ điểm đã ngày đêm khổ luyện. Lúc này khả năng phối hợp tăng lên rất nhiều, Ngũ hành luân hồi chi hoa cũng sắp đại thành.

Ngao Mẫn Hành bật cười nói:

- Ngũ hành luân hồi chi hoa vô cùng thâm ảo, ngay cả lão phu cũng không dám nhắc tới đại thành. Hai tiểu tử kia còn kém xa lắm.

Phiền Thạc nhất thời đỏ bừng mặt, vội vàng lên tiếng xác nhận.

Vẻ tươi cười trên mặt Ngao Mẫn Hành thu liễm lại, đôi mắt lão lóe lên quang mang, trầm giọng nói:

- Trận chiến Đông Tây ta muốn cho tất cả biết, Ngũ Hành Môn chúng ta không phải không có người nối nghiệp.