Vũ Thần
Chương 345 : Thần binh long thương
Ngày đăng: 23:40 19/04/20
-Thối lui …
Một tiếng quát sắc bén chợt vang lên, thậm chí ngay khi màn khói đặc vừa mới lộ ra một tia manh mới đã truyền tới tai mọi người rồi.
Gần như là theo bản năng, tất cả các đệ tử Linh Tiêu Bảo Điện đều bật người lùi về phía sau như lò xo.
Bọn họ đều đã luyện thành cao thủ hậu thiên, cho dù là tu vi kém cỏi nhất, cũng có nội kình tu vi tầng tám. Hơn nữa, những đệ tử được lựa chọn để tới Tây Bắc thi đấu, đương nhiên không thể là hạng kém cỏi được.
Cho dù là tiếng quát của Trương Trọng Cẩn chưa vang lên, khi nhìn thấy màn khói này, bọn họ cũng sẽ lựa chọn lập tức tránh đi.
Chỉ có Lập Đông Vinh và đám người đứng cúi đầu ở sau vẫn nghênh mặt đứng tại chỗ. Tuy rằng đa số bọn họ đều là hảo thủ đã tu luyện nội kình khá tốt, nhưng loại "hảo thủ" này sao có thể đánh đồng với những tinh anh đến từ Linh Tiêu Bảo Điện chứ.
Tình huống này đột ngột phát sinh, bọn họ đều trợn mắt cứng lưỡi, không biết làm sao.
Đúng lúc đó, một bóng người chợt lóe, Hạ Nhất Minh đã tới trước mặt bọn họ. Hắn ra tay như điện, hai tay nắm lấy, lập tức ném hơn mười người này ra rất xa.
Những người này đều nặng một hai trăm cân, nhưng đối với Hạ Nhất Minh mà nói, nằm trên tay cũng chẳng khác gì cầm rơm.
Chỉ trong một nhịp hô hấp, toàn bộ hơn mười người này đã bay lên trời, hơn nữa còn hoa chân múa tay kêu gào ầm ĩ.
Nhưng khi bay ra xa hơn trăm thước, rơi xuống, bọn họ mới phát hiện không ngờ hai chân mình chấm đất, dưới chân dường như có một tầng sức mạnh thần kỳ, mềm mại, không hề mất tí sức lực nào.
Hơn mười người rơi xuống đất, trừ những kẻ bởi vì quá kinh hoảng mà hai chân như nhũn ra, té ngã trên đất, không ngờ có một nửa đều vững vàng chấm đất, hơn nữa trong đó cũng không có bất cứ ai bị chút thương tổn nào.
Khi bọn họ phản ứng lại, nhìn về phía Hạ Nhất Minh, ánh mắt trở nên giống như nhìn về phía thần nhân vậy.
Sau khi ném bọn họ ra xa, thân hình Hạ Nhất Minh cũng nhanh như điện, bay ra khỏi khu vực có khói màu vàng.
Tuy rằng hắn đã ngưng tụ tam hoa, có năng lực miễn dịch đối với tuyệt đại đa số độc dược, cho dù là vài loại độc vật lợi hại nhất trên thế giới cũng chưa chắc có thể thông qua loại sương khói này dồn hắn vào chỗ chết.
Nhưng hắn vẫn cẩn thận tránh khỏi đám khói vàng đó, dù sao vẫn là thân thể máu thịt, hắn còn không ngu ngốc tới mức tự mình thể nghiệm xem thế nào.
Khi đám khói tràn tới, Kim Chiến Dịch phản ứng cũng không hề chậm chút nào. Không ngờ gã không tiến không lùi, nhưng mục tiêu của gã lại vượt xa dự định của Hạ Nhất Minh.
Trong mặt Hạ Nhất Minh loé ra hào quang kinh ngạc, hắn hít sâu 1 hơi, hỏi:
-Kim huynh, trường thương này của huynh là do vật j chế thành vậy ?
Kim Chiến Dịch mỉm cười, không dấu diếm nói:
-Trường thương là do da của thần long trong truyền thuyết lột ra, chế tạo thành, là báu vật vô giá trong kho vũ khí của Linh Tiêu Bảo Điện.
-Thần Long?
Hạ Nhất Minh do dự hỏi:
-Trên thế giới thực sự có sao ?
-Theo truyền thuyết ở mấy ngàn năm trước, trong thiên địa có thần thú cũng có người trong thần đạo. Nhưng mấy ngàn năm sau đã mất tăm mất tích.
Kim Chiến Dịch thở dài 1 tiếng, nói :
-Chẳng qua thần vật và thần tích do thần thú và thần nhân lưu lại cũng không hiếm thấy, cho nên hẳn là có. Nguồn: https://truyenfull.vn
Hạ Nhất Minh lập tức nhớ tới vị bằng hữu đầu tiên của Bách Linh Bát, vị cao nhân rất có thể là thần đạo cũng đã biến mất không hiểu lý do từ mấy ngàn năm trước.
Về phần hành tung của người này, cho dù là Bách Linh Bát cũng không biết được.
Nhẹ nhàng thở dài, Hạ Nhất Minh đang định nói chuyện, bất chợt nghe thấy những tiếng gào thảm thiết vang vọng đất trời.
Hắn cùng với Kim Chiến Dịch quay sang nhìn nhau, lập tức vọt qua tường vào bên trong, lập tức thấy chủ nhân Lập Đông Vinh của toà phủ đệ đang quỳ rạp trên mặt đất khóc như mưa, khiến người ta không rét mà run.