Vũ Thần

Chương 927 : Ý định

Ngày đăng: 23:47 19/04/20


Hạ Nhất Minh cười hắc hắc. Hắn đảo mắt một vòng, cho dù là Đại bá Hạ Thuyên Tín cũng đang dựng tai chờ câu trả lời.

Mặc dù trong lòng hắn hiểu rõ, chỉ cần bản thân kiên trì, cho dù gia gia Hạ Vũ Đức tự mình tới cũng đừng mong ép hắn. Nhưng nhìn ánh mắt mong chờ của mẫu thân tựa hồ đã chạm vào đáy lòng, khiến ý nghĩ của Hạ Nhất Minh nhất thời chuyển biến.

Hơn nữa hắn càng thêm rõ ràng, chỉ cần bản thân mình không nhận lời mẫu thân đại nhân khẳng định sẽ lẩm nhẩm chuyện này vĩnh viễn không thôi.

Mỉm cười, Hạ Nhất Minh nói:

- Mẫu thân. Chuyện này người không cần lo lắng.

Lâm Ôn Ngọc sắc mặt khẽ đổi, nói:

- Sao không cần. Ngươi suốt ngày lang thang bên ngoài, trong nhà có người thắc mắc, nếu không phòng của ngươi sớm muộn cũng không còn.

Hạ Nhất Minh trong lòng toát mồ hôi, mấy năm nay trong nhà phân cho hắn cũng không ít phòng. Ngeh nói cả gia gia cùng Đại bá tại Hạ gia trang nắm giữ số phòng còn không bằng hắn. Bất quá đối với mấy thứ này hắn không từng nghĩ qua.

Lúc này trong không gian vật phẩm của hắn tuyệt đối thiên tài địa bảo kiện nào kiện đó trân quý vô cùng. Tùy tiện đổi một nơi ở khẳng định còn lớn hơn số phòng hiện tại.

Than nhẹ một tiếng, Hạ Nhất Minh bất đắc dĩ nói:

- Mẫu thân nói rất đúng, hài nhi đã chọn được người thích hợp rồi.

Lâm Ôn Ngọc hai mắt bừng sáng, hưng phấn nói:

- Ngươi đã chọn được rồi?

Nàng ngẩng đầu liếc mắt như muốn xem con dâu có xuất hiện hay không:

- Là hài tử nhà nào?

Hạ Nhất Minh trên mặt lộ vẻ vui mừng, tươi cười nói:

- Mẫu thân. Người đã từng gặp qua.

Lâm Ôn Ngọc trong mắt hiện lên vẻ hoài nghi. Mấy năm nay nàng cùng con mình cơ bản rất ít gặp mặt, mỗi lần gặp cũng không lâu Hạ Nhất Minh lại đi xa, hơn nữa trong trí nhớ của nàng con mình khi ở nhà chưa từng gặp gỡ mật thiết cô nương nào.

Hạ Thuyên Tín nhướng mày, đột nhiên nói:

- Là Viên cô nương?

Hạ Nhất Linh cũng cười nói:

- Hẳn là Lễ Huân.

Nàng quay đầu liếc mắt nhìn phu quân, hai người nhìn nhau cười, nhắc tới Viên Lễ Huân với vẻ vô cùng hài lòng.
Ho nhẹ một tiếng, Sở Hao Châu nói:

- Hạ lão đệ. Tu vi của Đệ muội chẳng lẽ đã đạt tới cảnh giới ngưng xuất hữu hình chi hoa?

Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, chậm rãi lắc đầu.

Sở Hao Châu nhăn mặt nói:

- Ngươi đừng nói đùa nữa. Nàng chung quy không phải đạt tới Ngũ khí Tôn giả chứ?

Những lời này mang theo tiếu ý nồng đậm, bởi Sở Hao Châu cũng không tin trong thiên hạ lại xuất hiện thien tài như Hạ Nhất Minh.

Hạ Nhất Minh khẽ vuốt sống mũi, vẻ mặt kinh ngạc nói:

- Lão ca. Hảo bản lĩnh, không ngờ đoán trúng.

Vẻ tươi cười trên mặt Sở Hao Châu thoáng cứng đơ, lão chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh rốt cuộc phát hiện ra sự thật.

- Không có khả năng.

Sở Hao Châu không chút do dự, nói:

- Chẳng lẽ thiên phú tu luyện của nàng cũng giống ngươi sao?

Hạ Nhất Minh mất bốn năm từ Tam hoa nhảy lên Nhân đạo đỉnh cấp cảnh giới, nếu Viên Lễ Huân có thể từ Tiên thiên lên tới Ngũ khí Tôn gải như vậy thiên phú khó phân cao thấp.

Khẽ lắc đầu, Hạ Nhất Minh cười khổ nói:

- Sở huynh. Có những việc ngươi sau này mới biết được. Bất quá Lễ Huân quả thật đã quang hóa thành công Băng hệ đệ nhất thần khí mô phỏng Băng Lăng Kính của Bắc Cương Băng Cung.

Sở Hao Châu hít một hơi thật sâu:

- ...

Đặng Ức Thần mơ hồ thừ người:

- ...

Trong đại sảnh mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không rõ hai vị cường giả này vì sao ngây ngốc.