Vũ Toái Hư Không

Chương 149 : La lỵ khống (Ham muốn bé gái!)

Ngày đăng: 23:54 19/04/20


Bí pháp linh phù của Vương Kiêu bắt nguồn từ Tinh Hà thiên huyễn, tổng cộng có bảy đại sát chiêu. Trong đó ba chiêu: Tam Thiên Long Tượng, Liệp Nguyên Sát, Thái Hư Hối Nguyên - Trầm Côn đều quen thuộc, còn đệ tứ tuyệt trận là Tứ Tượng Tinh Trận có thể dẫn động sức mạnh của tinh tú (ngôi sao) trong vũ trụ thì hắn chưa bố trận bao giờ! Tứ tượng vừa động, tứ đại thần lực sẽ từ vũ trụ giáng xuống, rửa sạch bụi trần.

Đương nhiên kinh nghiệm và kỹ xảo của Trầm Côn không thể bằng được Vương Kiêu, cũng không phát huy được uy lực chân chính của Tứ Tượng Tinh Trận… Ví như hắn bố trí Tứ Tượng Tinh trận ít nhất cần thời gian một đêm, uy lực pháp trận của hắn không đủ lực sát thương đối với lực lượng trên Lục Nguyên.

Bất quá… điều đó có gì quan trọng? Đệ tử Thạch gia trang tuyệt đại đa số không phải cao thủ! Xanh, hồng, đen, trắng, bốn màu sắc nhanh chóng bao phủ Thạch gia sơn trang, lại ngưng tụ giữa không trung thành Thái Cực đồ độc môn của Trầm Côn. Được thần lực Tứ Tượng tẩy lễ, sơn trang Vương gia đã không còn hình dáng ban đầu: hai ngọn núi lớn đã biến mất, chỉ còn lại đại sảnh và một đỉnh núi hình trụ tròn cô độc phía sau, mà sau lưng Thạch Lan Trác cạnh cánh cửa ở đại sảnh lại đột ngột xuất hiện một ngọn núi, hắn ngây người choáng váng hô lên:

- Ta, đệ tử của ta…

Bị cả ngọn núi đè xuống, cả vạn đệ tử đã bị chôn vùi, sinh tử không rõ, chỉ còn một hai ngàn đệ tử cấp cao còn lại cũng chỉ có thể đứng run rẩy giữa đống hoang tàn, mà ngọn núi lại kéo theo rất nhiều yêu thú, con biết bay thì may mắn bay lên trời mà sống sót, con không biết bay thì đã cùng mai táng với đệ tử Thạch gia! Rốt cuộc thì Vương gia mời đến loại cao thủ gì vậy? Chỉ một chiêu phá hủy toàn bộ sơn trang, đánh tan cả vạn đệ tử thế gia. Cường giả như vậy trong Xích Tiêu thành cũng có bốn năm người, nhưng đáng sợ chính là, linh phù của người này không bị phong thủy bí thuật khắc chế, đúng là có thể ngồi lên đầu Thất đại tiên tri Thiên Cơ môn rồi…

- Không sợ Phong thủy bí thuật… Người tới nhất định là một tông sư Linh phù !

Thạch Lan Trác cắn chặt răng, điên cuồng hét lên:

- Các đệ tử còn sống, theo ta rút lui!

- Được cứu rồi sao?

Nhìn Thạch Lan Trác hốt hoảng bỏ trốn, nhân thủ Vương phủ nhiều người dụi mắt nghi ngờ, chẳng lẽ mình đang nằm mộng sao!

Đúng vậy, sơn trang Vương gia đã bị hủy diệt, đệ tử bên ngoài Vương phủ bị giết cũng nhiều, nhưng dù sao thành viên trực hệ Vương gia còn sống, thì vẫn còn cơ hội đông sơn tái khởi! Vương Đạt ôm lấy con gái và con trai, ba người lớn tiếng khóc:

- Cơ nghiệp tổ tông rốt cuộc được cứu rồi!

Sau đó ba trăm hai mươi bảy người còn lại cũng ôm nhau khóc lóc.

Người ngừng khóc trước tiên chính là Vương Kỳ Nhi, nàng kêu lên:

- Cha, đừng khóc nữa, Thạch gia khẳng định sẽ quay lại, những người khác cũng sẽ quay lại!

Đúng vậy, lăng mộ Vương gia còn dị bảo, những người khác chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Vương gia, cả Vương phủ chỉ còn lại hơn ba trăm người, đây là thời khắc nguy hiểm nhất! Vương Đạc hoảng sợ cả kinh vội vàng nói:

- Nhất Sơn, Kỳ Kỳ, hòa thượng giúp các ngươi đang ở nơi nào? Mau mời người đến, chúng ta không thể để mất đi chỗ dựa vững chắc như thế được!

Vương Kỳ Nhi ngượng ngùng vò đầu:

- Cha, con, con quên hỏi địa chỉ của ông ấy rồi…
- A..

Vương Đạc xấu hổ cười. Trong nhất thời không có ai nói gì, không khí toát ra vẻ ngượng ngùng lúng túng.

- Hắc hắc, ta hiểu rồi.

Trầm Côn đột nhiên minh bạch ý tứ của Vương Đạc:

- Lão huynh, ngươi dẫn ta đến lăng mộ, đi xem của cải, là muốn thử ta đúng không, ngươi nghĩ ta có hứng thú với vật gì đó của Vương gia các ngươi chứ gì?

- Xin đại sư thứ lỗi!

Vương Đạc tự mình rót một chén rượu cho Trầm Côn:

- Đại sư, ta không nói lời thừa nữa, lấy thân phận cùng thực lực của ngài, không có khả năng vô duyên vô cớ đến giúp Vương gia chúng ta, vậy ngài cứ nói, ngài nhìn trúng vật gì của Vương gia, Vương Đạc nhất định sẽ dâng lên hai tay!

- Hắc hắc, ta đúng là đã nhìn trúng hai kiện bảo bối!

Trầm Côn mắt nhỏ híp lại, đi vòng quanh người Vương Nhất Sơn vài vòng, cuối cùng lại nhìn nhìn khuôn mặt đỏ bừng lên của Vương Kỳ Nhi. Hắn giúp Vương gia, tự nhiên là vì thể diện của Vương Kiêu, hơn nữa tối hôm qua hắn đã cùng Vương Kiêu thương lượng qua, Vương gia thực lực quá yếu, muốn để bọn họ tồn tại được, nhất định phải đề cao thực lực cho bọn họ.

Đề cao thực lực thế nào? Biện pháp của Vương Kiêu rất đơn giản, chính là để Trầm Côn lấy danh nghĩa trưởng bối của Vương gia, thu Vương Nhất Sơn cùng Vương Kỳ Nhi làm đồ đệ. Sau đó đem bí pháp của Vương Kiêu truyền cho bọn hắn! Cho nên, vừa nghe Vương Đạc nguyện ý tặng đồ, Trầm Côn mắt híp lập tức tiến gần tới hai tên đồ đệ mới, nhất là Vương Kỳ Nhi! So với Vương Nhất Sơn đã trưởng thành, Kỳ Kỳ tuổi còn nhỏ, đầu óc linh hoạt, có khả năng tiếp thu cao hơn, bần tăng chỉ cần hướng dẫn thêm một chút thôi,.. lại kiếm cho nàng một vũ hồn tốt, liền có thể bồi dưỡng nàng thành một nữ đại cao thủ trong tương lai. Bần tăng phải làm tốt vụ này, dùng nàng làm chiêu bài quảng cáo cho thật tốt, tiền sẽ không lo thiếu rồi! Nghĩ đến số tiền sẽ kiếm được Trầm Côn trong lòng ngây ngất, hoan hỉ, phấn chấn, mắt nhỏ nhìn chăm chú vào Vương Kỳ Nhi, lóe lên lòng tham vô bờ.

Chứng kiến dạng ánh mắt này, Vương Đạc biến sắc.

- Đại sư, ngài coi trọng tiểu nữ?

- Đúng vậy?

Trầm Côn mắt nhỏ cười đến nỗi không mở ra được, Vương Đạc khóc không ra nước mắt, lão vừa ôm lấy Vương Kỳ Nhi, vừa cúi đầu cầu xin Trầm Côn:

- Đại sư, ta không dám làm trái ý ngài, ngài là Phật môn cao nhân, chỉ xin ngài một chuyện, cao tăng ngài có thể đợi thêm hai năm nữa được không? Kỳ Kỳ mới mười hai tuổi, ngài lẽ nào nỡ xâm phạm một tiểu nữ mười hai tuổi a!