Vũ Toái Hư Không
Chương 148 : Mười ba lượng bạc, ba trăm hai mươi bảy cái mạng (2)
Ngày đăng: 23:54 19/04/20
Người hầu trở về rất nhanh:
- Lão gia, còn lại tổng cộng ba trăm hai mươi lăm người.
- Ba trăm hai mươi lăm sao...
Vương Đạc ngẩn đầu lên trời thở dài một tiếng:
- Vương gia với hơn ba nghìn tộc nhân vậy mà giờ này chỉ còn ba trăm hai mươi lăm...
- Không, là ba trăm hai mươi bảy.
Vương Nhất Sơn ôm muội muội đi vào.
- Nhất Sơn! Kỳ Kỳ!
Vương Đạc giật mình đứng lên nhưng lại ảo não ngồi xuống vô lực nói:
- Các ngươi đã đi ra ngoài rồi thì còn trở lại làm gì nữa?
Lập tức, Vương Nhất Sơn kể lại mọi chuyện, chẳng qua khi nói chuyện hắn luôn cau mày kèm theo một chút nghi hoặc không quá vui vẻ gì. Hiển nhiên hắn ko cho rằng ông trời đã cho cứu tin xuống giúp đỡ gia tộc hắn:
- Phụ thân, Nhất Sơn tuy rằng chỉ là một Bạch Nguyên vũ tông hạ đoạn nhưng chính là con cháu của Vương Kiêu lão tổ nên ko thể làm ra chuyện lâm trận lại bỏ chạy. Cha để cho Nhất Sơn ở lại đi...
Vương Kỳ Nhi chống nạnh nói:
- Lão tổ tông Vương Mãng của chúng ta từng làm hoàng đế, là hậu nhân của hoàng đế thì không thể bỏ trốn được.
- Các ngươi... Ài...
Chuyện đã đến thế này rồi thì Vương Đạc cũng ko miễn cưỡng làm gì:
- Nói rất đúng, là hậu nhân của Vương Kiêu lão tổ thì ko thể nào chết mà ko phản kháng gì. Kỳ Kỳ, con cứ theo lời của hòa thượng lôi thôi kia mà bố trí đi. Nhất Sơn, con gọi mọi người buông tha cho tất cả phòng tuyến, trấn thủ trong từ đường...
Vương Kỳ Nhi sớm mở cái bao tải kia ra, bên trong đó là một số lượng lớn linh phù màu tráng tinh, ở giữa còn có một linh phù có hình thái cực đồ do hai màu vàng kim và đen tạo thành.
Nhìn thấy linh phù kỳ lạ kia thì Vương Gia có chút không hiểu gì, thân là những phù sư nhưng họ lại chưa từng thấy linh phù nào như vậy trong sách chứ đừng nói là tận mắt thấy như bây giờ. Nó có thể cứu Vương gia sao?
-=-
Nửa đêm...
Vương Gia sơn trang được tọa lạc trên hai toàn núi lớn hiện đang thắp đèn sáng trưng nhưng lại ko có chút âm thanh nào truyền ra ngoài cả. Ba trăm hai mươi bảy người còn lại của Vương Gia đang ngồi trong đại sảnh cúi mặt...
Tiếng cười lạnh của Thạch Lan Trác vang vọng khắp ngoài sơn trang:
- Vương Đạc, thời hạn ba ngày ta cho ngươi đã hết rồi. Ngươi đã ko biết tốt xấu thì bây giờ ta sẽ giết sạch đám người Vương Gia các ngươi rồi lại đi đào phần mộ tổ tiên của các ngươi vậy.
Lời của hắn vừa dứt thì âm thanh reo hò của hơn một vạn (10.000) Thạch gia đệ tử cùng rất nhiều yêu thú đồng thời đánh về bốn cửa của Vương Gia.
- Giết...
- Ngao...
Âm thanh gào thét rung trời nhưng những hòn đá nặng trịch rơi vào lòng mỗi người còn lại của Vương Gia.
- Lão gia! Tây Môn đã bị Thạch Gia chiếm lĩnh rồi!
- Đám yêu thú đã hủy đi Bắc Môn!
Từng tin dữ truyền đến liên tiếp nhưng Vương Đạc vẫn đóng chặt đôi mắt yên tĩnh ngồi đó.
- Lão Gia, chẳng lẽ chúng ta phải tin vào lời nói của hòa thượng kia sao? Chúng ta còn hơn ba trăm người, ko bằng đi ra ngoài liều mạng đi. Giết một người là hòa, hai người là có lời rồi.
Hắn sung sướng đến nỗi các lỗ chân lông đều nở ra, chỉ cảm thấy rằng kết giao với một Linh phù sư chính là quyết định sáng suốt nhất mà trong bốn mươi lăm năm này. Hơn nữa hắn đã tính toán kỹ rồi, trước để cho Cam đại sư phá trận này rồi mình tạo áp lực cho Vương Đạc khiến cho phòng tuyến tâm lý của hắn sụp đổ, khi ấy tám chín phần mười là hắn sẽ giao ra bí mật phần mộ tổ tiên của Vương Gia.
Còn Cam đại sư cũng cười rộ lên, Linh Phù bị Phong Thủy khắc chế. Như vậy thì bây giờ hắn ko ngại làm lớn một chút để biểu lộ thủ đoạn của mình.
Đúng lúc này thì Linh Phù của Trầm Côn đã phát động.
Ầm…
Chỉ nghe thấy từ phía đông vang lên một âm thanh kim chúc nổ mạnh, một đạo thanh quang bốc lên cao như Thanh Long bay lên cửu thiên bao phủ khắp bầu trời Vương Gia cùng với Thanh Long Thất Tú hô ứng lẫn nhau.
Cơ hồ là cùng một lúc, nam bắc tây ba phương hướng khác cũng xuất hiện ba cột sáng màu hồng, hắc, bạch câu thông với Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ trên trời.
Khoảng khắc Tứ Tượng Tinh trận đã được phát động hoàn toàn.
- Tứ Tượng Tinh trận đã phát động.
Cam đại sư cười lạnh nói:
- Thạch gia chủ, nếu ta ko có ở đây thì Tứ Tượng lấy Thanh Long dẫn đầu giết sạch những Thạch gia đệ tử bên ngoài Vương Gia đại đường, Thanh Long khí phách, Chu Tước liệt hỏa, Huyền Vũ vạn quân lực, còn có Bạch Hổ lôi đình sét đánh rơi xuống trên đầu các ngươi.
- Vâng, vâng, Cam đại sư!
Trong lòng hắn âm thầm mắng tên này dong dài nhưng vẫn phải dựa vào hắn để phá trận nên vẫn cầu xin:
- Đại sư, mời ngày mau ra tay.
- Tốt! Vậy để cho các ngươi kiến thức một chút thủ đoạn của ta vậy.
Cam đại sư đạp mạnh chân rồi bay lên không trung đến giữa trung tâm của Tứ Tượng Tinh Trận, sau đó một tay chỉ thiên, một tay chỉ địa rống to.
- Thiên địa vạn vật linh tức, ta là Cam Đồ, đệ tử của Thiên Cơ Môn Kha Tây thánh giả. Các ngươi dựa theo ta…
- Bi ai tục nhân, nhìn một chút phong thủy khắc linh phù, đây chính là chân lý mãi mãi không thay đổi…
- Cho dù ngươi có Tinh Hà Thiên Huyễn kỳ quỷ kính thiên, Tứ Tượng Tinh Trượng uy phong bát phương…
- Nhưng với Thiên Cơ Môn bí truyền của ta, một chiêu Thiên Nghịch đủ để…
Lão già này dông dài vô cùng như một thánh giả hàng lâm đang ra sức cứu lấy Cửu Châu.
Sau đó…
Oanh!
Rầm!
Thanh Long tinh tú tùy tiện phóng ra một đạo sấm sét đã đánh hắn thành cặn bã. Trên ngọn núi đối diện với Vương gia sơn trang, Trầm Côn lặng lẽ giơ lên ngón giữa. Theo lẽ thường thì phong thủy vốn khắc chế đượclinh phù, nhưng đây lại có Thái Cực đồ.
Phùng trưởng lão từng lấy linh hồn thề với trời rằng linh phù của Trầm Côn có ba chỗ tốt cực lớn. Một trong số đó chính là ko sợ phong thủy khắc chế. Cam đại sư ngươi có thể phát hiện linh phù trận của bần tăng nhưng kết quả cũng chỉ có thể bị oánh thành cặn mà thôi.
- Thanh Long lão huynh!
Nhìn Thanh Long thất tinh trên đỉnh đầu đột nhiên Trầm Côn nhớ đến một bằng hữu thật tốt – Thanh Long. Hắn nhìn lên bầu trời giơ chén rượu lên:
- Anh linh của lão huynh ko tiêu tan, cho ta mượn danh nghĩa cấp cho đệ tử của Thạch gia một chút giáo huấn đi.
Rượu được hắn vung lên bầu trời đêm, tiếp theo Thanh Long phách, Chu Tước Hỏa, Huyền Vũ lực, Bạch Hổ lôi… tứ tượng thần lực theo rượu của Trầm Côn rơi xuống tạo thành vô số màu sắc chiếu rọi bầu trời đêm như tận thế hàng lâm.
(*) Giác, Cang, Đê, Phòng, Tâm, Vĩ, Cơ: Là tên các ngôi sao trong nhóm Nhị thập bát tú, là nhóm sao Thanh Long trong Tứ tượng. Sao Giác còn được gọi là sao Giốc.
Nhị thập bát tú (二十八宿) là 28 "chòm sao" nằm trên Hoàng đạo theo cách chia của thiên văn học Trung Quốc cổ đại. Hoàng đạo được chia thành 4 phần, hay Tứ Tượng (四象), gắn với một con vật, và mỗi phần có 7 tú. Tứ tượng bao gồm: Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ.