Vũ Toái Hư Không

Chương 155 : Ngự Thú Tâm Kinh

Ngày đăng: 23:54 19/04/20


Một viên đá kích thích ngàn cơn sóng!

- Lý Cuồng Phong ta... trở về rồi

Trong tiếng vọng trận trận, binh lính Lý gia đang được điều động sững sờ tại chỗ, hơn mười đạo nhân ảnh bay nhanh tới cửa tòa thành, sau đó càng ngày càng nhiều có nhiều người tụ tập lại, càng lúc càng nhiều yêu thú ngăn chặn đại môn.

Đi đầu tiên, là nữ nhân trung niên ngoài bốn mươi, rất xinh đẹp, tóc hồng phất phới.

Ả ta đứng trước mặt Trầm Côn nhìn chằm chằm vào hắn, thần sắc có điểm kích động, cũng có chút nghi hoặc.

Người này thật sự là Lý Cuồng Phong ư?

Tóc bạc già nua, mặn mày nhăn nhúm, trường bào bằng vải bố màu xám bình thường... Theo tuổi tác và tướng mạo, ông ta cũng hợp với đặc điểm của Lý Cuồng Phong sau sáu mươi năm bị giam. Chỉ là sáu mươi năm không gặp, cũng không thể tùy tiện mọc ra một người, liền thừa nhận ông ta là lão tổ tông Lý gia được!

- Lão tiền bối, ngài thực sự Lý Cuồng Phong? Xin thứ lỗi, trước khi xác định thân phận của ngài, ta sẽ gọi thẳng tục danh của ngài!

Nữ nhân tóc đỏ chần chờ nói:

- Ta phái đi bốn đệ tử đón tiếp ngài, vì sao lại chì còn mình ngài...

- Quan quan thư cưu, tại hà chi châu, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu... Mỹ nhân, tiểu sinh hữu lễ.

Trầm Côn còn chưa nói, Long Thanh Sơn liền đánh mắt nhìn thẳng vào nữ nhân tóc đỏ, bước chân thư thả, ầm ầm mà nhích cái thân thể béo phì của hắn, bước theo dáng mà mình tự cho là hào hoa đi tới.

Hồng y nữ nhân xấu hổ cười:

- Vị yêu thú các hạ này, ta đã bốn mươi sáu tuổi rồi, không thể nhận hai chữ mỹ nữ này được... Hắt xì!

Thiếu chút nữa cắn vỡ răng rồi.

Hóa ra Long Thanh Sơn đi thẳng qua người ả ta, nắm lấy hai tay của một mụ béo hơn năm mươi tuổi, eo như vại nước ở đằng sau nữ nhân tóc đỏ, nghiêm mặt nói:

- Mỹ nhân, đêm khuya đằng đẵng, không tài nào ngủ được, có thể cùng tiểu sinh thưởng rượu ngắm trăng, ngâm vài câu thơ chăng?

Sỉ nhục!

Đây tuyệt đối là sỉ nhục nữ nhân tóc đỏ.

Bất quá Trầm Côn lại cất tiếng cười to.

- Bốn người ngươi phái đi đón ta, đều chết cả rồi, chiến tử khi ta hàng phục con long hùng này!

Nói thế, không có ai có thể chứng minh thân phận của ngươi rồi? Nữ nhân tóc đỏ nhướng mày.

- Lão tiền bối, bốn người đó chết rồi, thế tín vật của bọn chúng đâu?

Sắc mặt từ từ trở nên lạnh lẽo.

- Xin ngài thứ lỗi, không có tín vật, ta rất khó xác nhận thân phận của ngài!

- Tín vật ở trong bụng nó, bị nó ăn rồi!
- Gia gia phải đi điều động tám ngàn yêu thú kia, tối đa nửa tiếng sẽ quay lại, ngươi nhất định phải đánh thật hăng, đánh thật mạnh, tranh thủ trong vòng một đêm tiêu diệt toàn bộ quân chủ lực của Dạ Đông Minh!

Trầm Côn xoay người muốn đi, nhưng đúng lúc này, trong thể nội hắn đau đớn vô cùng, cả người giống như co rúm lại.

- Mẹ nó, Thực Cốt Tán lại phát tác vào lúc này... Cũng may, kế hoạch của bần tăng đã thành công, mau chạy khỏi đây là xong!

Trầm Côn an ủi mình vài câu trong lòng, vội bước nhanh hơn, nhưng có một câu nói cứ nhắc đi nhắc lại.

Nhà dột không thể chịu mưa đêm! Hắn vừa mới đi được ba bước, sau cơn đau tê tâm liệt phế, đầu óc cũng từ từ mơ hồ, Lý Mục xui xẻo, lại trở nên hồ đồ vào lúc này, hắn sắp biến thành đứa trẻ vô tri rồi!

Lý Mục còn không thanh tỉnh, Ngự Thú Thiên Hoàng sẽ biến thành Ngao Ngao Đãi Bộ ( (gào khóc đòi ăn), làm cho Trầm Côn bị lộ tại chỗ...

Hơn nữa Trầm Côn không thể đổi lại Linh Phù Nghịch Thiên, nếu không khí chất của hắn biến hóa sẽ khiến Lý Hồng Loan sinh nghi.

Đ!

Trầm Côn vội vã trong lòng như có lửa đốt, mà lúc này, Lý Hồng Loan lại không có xuất chinh cùng đội nhân mã cuối cùng, mà vội vã đi theo Trầm Côn.

- Ngươi còn theo ta làm cái gì?

Trầm Côn thiếu chút nữa tung một cước, con mụ này, không biết bần tăng sắp gào khóc đòi ăn sao, ngươi muốn cho bần tăng bú sao?

- Gia gia, bốn tên đệ tử đi đón người không có nhắc đến sao?

Lý Hồng Loan kinh ngạc nói:

- Cháu gái sở dĩ mời người về, thứ nhất là vì nhớ người, thứ hai là vì đối phó Hùng gia, nguyên nhân thứ ba là...

Lý Hồng Loan nói rất nhanh, chỉ nói có ba giây, nhưng trong ba giây này, biến hóa kịch tính liên tiếp phát sinh.

Giây thứ nhất!

Trầm Côn trong lòng tức giận chửi lớn, nguyên nhân quái gì, con mẹ ngươi mau nói nhanh lên, nến không bần tăng sắp bại lộ rồi!!!

Giây thứ hai!

Trầm Côn cảm thấy, Lý Mục hoàn toàn biến thành đứa trẻ, khí thế của mình thay đổi, cũng không thể mạo xưng Lý Cuồng Phong được nữa!

Cùng lúc này, Lý Hồng Loan nói xong câu cuối cùng.

- Nguyên nhân thứ ba, là cháu gái luyện công có chỗ sai xót, đợi gia gia về cứu mạng! Gia gia, đây là bí tịch ngự thú gia truyển, người xem, cháu gái luyện sai chỗ nào?

Giây thứ ba...

Lý Hồng Loan lấy ra một cuốn vở màu đỏ thắm, ở trên viết bốn chữ - Ngự Thú Tâm Kinh !