Vũ Toái Hư Không

Chương 182 : Hôn…

Ngày đăng: 23:55 19/04/20


Sau một hồi vận sức quá độ vừa suy nghĩ vừa diễn giải, hơi thở A La trở nên vô cùng yếu ớt mỏng manh, xem ra nàng khó mà chống đỡ được đến khi trời sáng.

Trầm Côn lo đến cuống cả lên, sốt ruột đi vòng vòng trong linh hồn, cao giọng hỏi:

- Ba vũ hồn, đều đứng lên cho ta, ai có biện pháp cứu A La?

- Ca ca, đến giờ bú sữa mẹ rồi sao?

- Thiên cơ bất khả lộ, không thể nói nhiều…

Lý Mục cùng người thần bí mặc áo giáp đều không am hiểu giải độc, Vương Kiêu cũng thở dài:

- Thái Hư Hối Nguyên của ta chỉ chữa được thương chứ không giải được độc, muốn giải độc, sợ là chỉ có ba biện pháp, bất quá ba biện pháp này…

- Có nhiều biện pháp vậy sao?

Trầm Côn mắt nhỏ sáng rực lên:

- Vương lão huynh mau nói!

gữ khí Vương Kiêu cũng không lạc quan:

- Biện pháp thứ nhất là mau chóng tìm ra bảy khối Phục Hoạt Thạch, khớp lại thành linh hồn Huyền Si, Huyền Si tái xuất, thiên hạ kịch độc nào cũng có thể giải!

Trầm Côn bất đắc dĩ lắc đầu, A La bất cứ lúc nào cũng có thể độc phát mà chết, hắn làm gì còn nhiều thời gian đi vòng quanh hai ngọn núi lớn mà tìm mấy khối đá nho nhỏ a!

- Biện pháp thứ hai chính là Thiên Cơ môn!

Vương Kiêu bất đắc dĩ nói:

- Thiên Cơ môn không biết giải độc, nhưng bọn họ có thể thay đổi số mệnh, dùng biện pháp nghịch thiên cải mệnh, chỉ cần bọn hắn chịu ra tay, A La có thể được cứu, nhưng mà:

Hắn bất đắc dĩ nói tiếp:

- Ngươi giết Cống Long Thổ của bọn họ, hại Hoàng Hành đến giờ còn chưa tỉnh lại. Bọn họ không có khả năng giúp ngươi!

- Ai, nói biện pháp thứ ba đi!

Trầm Côn bất đắc dĩ nói.

Bên tai Trầm Côn, Vương Kiêu nhỏ giọng nói mấy câu, rồi lại cau mày nói thêm:

- Biện pháp này ta vốn không muốn nói ra, bất quá nhìn dáng vẻ của ngươi lại không thể không nói.

- Đừng nói lời thừa nữa, biện pháp này có thể giải độc không?

- Chắc chắn được năm thành, cũng coi như có thể cứu được người!

- Yên tâm, ta hiểu được!
Tên còn lại nói:

- Các ngươi yên tâm, môn chủ đã xem một quẻ, Hoàng sư huynh cũng chưa chết, chỉ cần thu thập Trầm Côn, là sư huynh có thể tỉnh lại.

- Vậy cầu xin chư vị trưởng lão mau chóng tru diệt Trầm Côn!

Các đệ tử đồng thanh hô lên.

Nghe lời cầu xin của các đệ tử, một Hắc bào nhân nôn nóng nói:

- Môn chủ, Hoàng sư huynh là một trong Cửu đại tiên tri lại bị hại, đây là chuyện lớn, nếu Thiên Cơ Môn mà không phản ứng gì, làm sao còn thể diện ở Cửu Châu nữa, ngài nghĩ có phải không?

Kha Tây nhìn bầu trời đêm, tinh thần sớm đã không ở nơi này, trầm ngâm chẳng nói, hồi lâu sau mới mở miệng:

- Ngươi vừa nói cái gì?

- Đệ tử thỉnh cầu môn chủ: tru diệt Trầm Côn!

Hắc bào trưởng lão cao giọng nhắc lại:

- Các đệ tử đã điều tra ra, Trầm Côn đang ở bên ngoài lăng mộ Vương gia, bên người cũng chỉ có hai người không khó giải quyết là Bạch Tiên Nhi cùng Ca Thư.

- Vậy sao?

Kha Tây thản nhiên thốt lên.

- Môn chủ!

Hắc bảo trưởng lão càng thêm kích động:

- Xin môn chủ hãy lập tức hạ lệnh, bằng không Trầm Côn sẽ chạy trốn mất!

Kha Tây vẫn lơ đãng như cũ, hắn lẳng lặng nhìn chằm chằm lên bầu trời, một lúc lâu sau, bỗng nhiên thở dài, lẩm bẩm:

- Thiên tượng dị biến, mệnh Tinh bắt đầu nổi lên, lăng mộ nhất định đã xảy ra chuyện, ta phải đi xem một chuyến!

Chúng đệ tử lúc này mới hiểu, hóa ra từ nãy tới giờ Kha Tây vẫn một mực quan sát thiên văn, bất quá hắn nói đến lăng mộ là có ý gì? Vừa định hỏi lại, Kha Tây đã biến mất vô ảnh vô tung, chỉ để lại một câu phân phó:

- Các ngươi không nên đi bắt Trầm Côn, để cho hắn tự tìm đến, bất quá nhớ kỹ lời ta, trước khi ta quay lại, không được làm khó Trầm Côn!

"Đợi Trầm Côn đến sao?" Các đệ tử nhìn nhau, đều cảm thấy chuyện này quá hoang đường. Tuy nói Kha Tây tính toán như thần không sai, nhưng dù sao Thiên Cơ Môn với Trầm Côn đã kết thành cừu oán, hắn lại không ngu, sao lại chủ động tìm đến cửa Thiên Cơ môn chịu chết? Đang lúc nghĩ ngợi, đột nhiên có một tên đệ tử canh cửa thần sắc hớn hở xông vào, tiến đến trước mặt một hắc bào trưởng lão.

- Chu sư thúc, Trầm Côn đã đến đây, một bạch y nữ tử cõng Trầm Côn đến!