Vũ Toái Hư Không

Chương 241 : Bẩy mươi hai biến hóa

Ngày đăng: 23:55 19/04/20


Tuy rằng rất muốn nhanh chóng chứng kiến bổn sự của Bất Sắc, nhưng Thối Hỏa Trì đã sụp đổ, phải cứu tài liệu luyện đúc còn lại, bảo hộ Trầm Niệm Tổ rút lui, phái ra người có khả năng truy tung… Trầm Côn bận rộn đến hơn nửa đêm, mới cùng ông cháu họ Trầm bình yên đi tới ngọn núi nhỏ cách nơi này vài chục dặm.

Trong núi đã đào một huyệt động thật tốt, A la liền trốn ở bên trong chữa thương, nhưng mà nàng vẫn chưa tỉnh lại…

- Mau, mau thử một lần binh khí mới của ngươi.

Sau khi dàn xếp ổn thỏa, Trầm Niệm Tổ khẩn trương giục Trầm Côn đi thử nghiệm binh khí mới.

- Lão gia tử người đừng vội mà!

Trầm Côn chỉ vào huyệt động A La đang chữa thương nói:

- Ta trước tiên phải kiểm tra một chút thương thế của nàng.

- Không phải là Cơ Quan Xà sao? Thứ này tuy rằng phiền toái, nhưng không chết được, đi nhanh, đi nhanh nào. Nguồn truyện: Truyện FULL

Vừa nhắc tới binh khí, đôi mắt Trầm Niệm Tổ tuyệt đối tràn ngập háo hức, nắm lấy Bất Sắc, vừa quát mắng vừa đẩy Trầm Côn ra khỏi huyệt động.

Đặt Bất Sắc vào trong tay Trầm Côn, Trầm Niệm Tổ hét lớn:

- Đến đây đi, để cho ta xem Bách Binh Chi Vương chân chính!

- Ách…

Trầm Côn nhìn Bất Sắc, Bất Sắc cũng ngước mắt đến nhìn Trầm Côn, bốn con mắt mê mang nhìn nhau.

Tuy nói Trầm Niệm Tổ hình dung Bách Binh Chi Vương vô cùng mạnh mẽ, cái gì tùy tâm sở dục, thiên biến vạn hóa, chính đến thời gian thực tế thật sự sử dụng, cả hai thầy trò đều từng chút một đoán mò.

- Này…làm thế nào sử dụng?

- Là cầm lấy chuôi Bất Sắc, đạp bừa một cái rồi múa giống Lưu Tinh Chùy đó.

- Uhm, Bất Sắc cao ít nhất một thước, vóc dáng một thước hai bề ngang nhưng thật ra lại giống với Lưu Tinh Chùy.

- Có thể đem Bất Sắc làm ám khí đánh vào đầu địch nhân?

- Điều này cũng không phải là không được… Nhưng mà, Bất Sắc trong quá trình phi hành đã đánh mất tiểu hồng khố ( Cái quần của nó đấy ) làm sao bây giờ?

- Trầm lão gia tử.

Trầm Côn quơ quơ Bất Sắc trong tay cười mỉa nói:

- Ta là nên đem hắn ném ra. Hắc hắc, lão có thể chỉ cho ta một mục tiêu nào đó được không?

- Ngu xuẩn, đần độn. Cái gì gọi là tùy tâm sở dục, chính là ngươi không cần lo lắng dùng như thế nào, Bách Binh Chi Vương sẽ tự động phối hợp với chiêu thức của ngươi.

Trầm Niệm Tổ chỉ vào một cây đại thụ phía trước.

- Hướng về phía cây này, dùng một chiêu thuần thục nhất của ngươi.
- Trầm lão đại, ngươi nếu tin tưởng phong thủy, liền khuyên Trầm Ưng một chút, đừng mai tang vào đầu tháng chín, ngày hôm đó đối với Trầm Niệm Tổ không tốt.

Cổ Nguyệt Hà là thầy phong thủy tốt nhất ngàn năm qua, hắn nói đầu tháng chín không thích hợp hạ huyệt, vậy nhất định sẽ không sai!

Trầm Côn gật đầu.

- Ưng đệ, ngươi đã tìm thầy phong thủy coi sao? Ngày đầu tháng chín…

- Ta đã coi qua, ngày đầu tháng chín, kị nhất hạ huyệt.

Trầm Ưng cười khổ nói:

- Gia gia cũng biết ngày đó chôn cất không tốt, nhưng gia gia nói, ta không ở đây một ngày đến sáng sớm mới đao tang gia gia, thì phụ công ơn gia gia nuôi dưỡng mười mấy năm.

- Đao táng?

Trầm Côn lặng đi một chút.

Hắn vừa định lên tiếng hỏi ý tứ của đao táng, Trầm Ưng đã đứng dậy muốn đi vào huyệt động, chỉ chốc lát sau, hắn lấy ra một cái túi lớn, đều là đồ đạc gì đó cứu ra từ trong Thối Hỏa Trì khi sụp đổ.

Cung kính hướng về phía thi thể gia gia dập đầu ba lậy, Trầm Ưng khiếng thi thể đi tới bờ sông, sửa sang lại quần áo Trầm Niệm Tổ, đồng thời nhờ vả:

- Đại ca, làm phiền huynh…gia gia chuẩn bị quan tài cho mình cách đây mười hai dặm, tại Thúy Hợp Sơn, bản đồ ngay trong cái bọc, phiền huynh giúp ta đi lấy.

- Được!

- Việc này…Trầm lão đại!

Trầm Côn vừa nhấc bước muốn đi, Cổ Nguyệt Hà cười hì hì nói với một tiếng.

- Ngươi đi lấy đồ, ta có thể lưu lại hay không? Hắc hắc, ta cam đoan không sử dụng Phong Thủy năng lực, không để cho ngài bị Thiên Khiển!

- Như thế nào, ngươi muốn thông khí?

Trầm Côn trợn tròn mắt.

- Cái này không thể được, ngày hôm qua ngươi chơi mạt chược gạt hai mươi bẩy lần, không có tư cách thông khí!

- Lão đại, ta thật sự có chuyện mà!

Cổ Nguyệt Hà nhìn sâu một cái tới áo liệm của Trầm Niệm Tổ.

- Trầm Niệm Tổ mai tang vào ngày kì quái, phương thức đao táng kì quái, áo liệm càng quái… Hơn một nghìn năm, ta chưa thấy ai có cân đảm an bài hậu sự cho mình như vậy, ta phải tận mắt nhìn!