Vũ Toái Hư Không

Chương 300 : Khúc mắc của Mặc Ly (1)

Ngày đăng: 23:56 19/04/20


- Ha ha, ngươi thật là có ý tứ. Chúng ta đang ở Đoạt Nhật Lâu, diễn vở Chân Long này thật đúng là càng tăng thêm sức mạnh.

Lập tức Mạnh lão cho người đi chuẩn bị.

Đám quan lớn cũng hứng thú, ồn ào dựa theo thân phận ngồi xuống. Trong lúc Trầm Côn còn đang tìm chỗ thì Cơ Na đã nhiệt tình kéo tay hắn lại để cho hắn ngồi cạnh mình. Hắn chợt cả kinh khi nhận ra mình đang ngồi ngang hang với Lệ Cửu Thiên và Hoàng Kim Tam đại chiến tướng, chỉ ngồi sau vị trí của Đông Ca.

Thấy Trầm Côn ngồi ở vị trí đó, Hoàng Kim Huyết tộc có những trạng thái khác nhau, có người thở dài, có người ghen tị, có người ao ước. Biểu tình của Đông Ca cũng rất thú vị, hắn liếc nhìn Cơ Na rồi nói khẽ với Lệ Cửu Tiêu.

- Cô gái nhỏ của chúng ta cũng hiểu biết đôi chút rồi.

Lệ Cửu Tiêu nhướng mày.

- Thánh nhân, công chúa chính là người mà ngài cùng ba thánh nhân chọn làm nữ hoàng. Việc nàng quá thân cận với một tên heo da vàng như hắn thì….

- Cửu Tiêu tầm nhìn của ngươi không nhìn ra xa a.

Thanh âm của Đông Ca nhẹ nhàng nói:

- Cho đến ngày nay cây đám heo da vàng đã chiếm nửa giang sơn Cửu Châu. Vị thế của chúng ta đã không còn như trước đây nữa. Muốn vững chắc địa vị làm chủ thiên hạ của Đại Chu thì Cơ Na nhất thiết phải gần gũi với một tên heo da vàng. Có như vậy thì những heo da vàng khác mới an tâm không ít đấy .

Lịch Cửu Tiêu im lặng gật đầu.

Vũ kịch Chân Long này nội dung cũng được đơn giản hóa rất nhiều, một cái phông sân khấu, hơn chục diễn viên.

Nhưng Trầm Côn lại không dám khinh thị vũ kịch này, hắn đang nghĩ mình sẽ biết được bí mật gì qua vở kịch này.

- Màn thứ nhất, Thiên môn chi thượng.

Biểu diễn bắt đầu, mây mù dâng lên, đem toàn bộ sân khấu trở thành tiên giới mà ngay tại trung tâm sân khấu có một đại môn dáng vẻ cổ xưa hiện lên.

Đây là đích đến của tất cả những người theo võ đạo, là ranh giới giữa người và thần, Thiên Môn.

Trầm Côn trợn mắt nhìn, vũ kịch này cũng quá cường hãn mà. Màn mở đầu đã nói lên tất cả điều mà Cửu Châu mong muốn Tiên Giới Chi Môn. nhưng chúng cũng rất mờ mịt Trầm Côn chỉ có thể nhìn thấy số lượng mười mấy chứ không thể nhìn được tên cùng hình dáng.

Bỗng nhiên chợt xuất hiện mấy diễn viên đóng giả làm võ giả ở bên ngoài Thiên Môn. Bọn họ oán độc nhìn lên Thiên Môn, bỗng nhiên gầm lớn nói.

– Mở cửa, mở cửa.

Cánh cửa Thiên Môn vẫn như vậy, đóng chặt…

- Vì cái gì không mở cửa?

Đám vũ giả bi phẫn gầm lên giận dữ.

- Chúng ta rõ ràng đã đạt được Vũ Thần cảnh giới, có tư cách trở thành thần tiên.

Tranh cãi như vậy một hồi lâu mà Thiên Môn vẫn như cũ không hề có một khe hở.

Đúng lúc này, một đạo kim quang hiện ra sau lưng đám vũ giả, nói:

–Đừng gào nữa, Thiên Môn sẽ không vì các ngươi mà mở ra đâu.
- Đoạt Nhật Lâu đã hoàn thành. Mặc Ly đến xin gặp người.

- Cho nàng vào!

- Thánh nhân…

- Ngươi muốn nói cái gì?

Thân ảnh xoay người lại.

Đại hán cúi đầu nói

- Thánh nhân! Đoạt Nhật Lâu đã hoàn thành. Chúng ta phải tuận theo ước định ngày đó, sáp nhận cho Mặc gia làm Hoàng Kim thập tam gia… Nhập vào Hoàng Kim Huyết Tộc. Nhưng với tính cách cứng cỏi của Mặc Ly khi làm Hoàng Kim huyết tộc chỉ sợ nàng không ăn Hoàng Kim thịnh yến.

- Dù sao thì Đoạt Nhật Lâu cũng đã hoàn thành. Mặc Ly nếu không cần, thì giết.

Trong giọng nói tràn ngập sự khinh miệt.

- Cơ quan chi hoàng sao? Ta chỉ dùng cái tên của Đại Chu hoàng thất đã lừa được. Hừ ta có thể lừa nàng cũng có thể giết nàng.

- Nhưng mà cơ quan thuật của Mặc gia…

- Yên tâm đi! Ta chỉ giết Mặc Ly thôi.

Thân ảnh cười lạnh nói.

- Trong lúc Mặc Ly cải tạo lại Đoạt Thành Lâu. Ta đã cho gọi mấy nhi nữ của nàng, bọn chúng muốn ăn hoàng kim thịnh yến. Vì thế chỉ cần giết Mặc Ly, đưa bọn nhi nữ này lên thống trị Mặc gia, sẽ vì chúng ta mà dốc sức.

- Thánh nhân! Ngươi chẳng những lừa Mặc Ly mà còn dụ dỗ cả nhi nữ của nàng ư?

Trên đỉnh núi đột nhiên truyền đến một tiếng cười bi phẫn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

Một vị lão nương cầm quải trượng đi lên đỉnh núi, cười lạnh nói :

- Hoàng Kim Huyết Tộc không phải huyết thống của Viêm Hoàng. Đại Chu hoàng thất, bất quá cũng chỉ là do đám cầm thú các ngươi điều khiển. Ha ha! Mặc gia chúng ta không ngờ lại giúp một đám súc sinh trấn áp Cửu Châu Chân Long.

Nàng thê lương rống to.

- Ba Hách! Ngươi lừa lão nương ta thật khổ a.

- Mặc Ly?

Thân ảnh khẽ nhíu mày:

- Ngươi nghe hết rồi sao?