Vũ Toái Hư Không

Chương 301 : Khúc mắc của Mặc Ly (2)

Ngày đăng: 23:56 19/04/20


- Ngươi đã quá coi thường kỹ thuật chế tạo cơ quan của Mặc gia. Từ lúc hai mươi tuổi, ta đã có thể phỏng chế hệ thống Thuận Phong Nhĩ của Lạc Nhật Chiến Thần! Ta cũng nghe được, nghe được tất cả …

Mặc Ly khóc lớn, nói:

- Mặc gia truyền thừa ngàn năm, thế nhưng hôm nay lại nối giáo cho giặc, thành một đám tay sai của súc sinh, Ba Hách, nạp mạng đi…

Vài kiện cơ quan chiến khí theo người nàng bắn ra, lao thẳng tới Ba Hách. Tuy nhiên vì giới hạn của sân bãi, trận chiến đấu này không thể diễn được, cho nên màn thứ hai kết thúc như vậy.

- Thấy chưa, đây chính là tổ tiên của ta, Ba Hách thánh nhân.

Trong lúc đổi phông diễn, Cơ na cực kỳ hứng thú khoe với Trầm Côn

- Nếu không có tổ tiên của ta lừa Mặc Ly thì cũng sẽ không có Đoạt Nhật Lâu này.

Trầm Côn cười híp mắt, gật gật đầu, hắn nhớ rõ rằng Mặc Ly khi còn sống bị lừa thật thảm, nàng nhất định sẽ hận không thể giết sạch người của Ba gia.

- Đệ tam màn, huyết đồng.

Sau tiếng giới thiệu, sân khấu lại tiếp tục được mở ra.

Trải qua trận chiến trên đỉnh núi, Ba Hách chết trận, nhưng Mặc Ly cũng thân đầy máu tươi, thất tha thất thểu chạy vào Vu Hải thành. Dưới Đoạt Nhật Lâu, các thành viên của Mặc gia đang chúc mừng công trình thuận lợi thành công thì thấy gia chủ chật vật đi đến, một gã tráng hán vội vàng chạy đến dìu lấy nàng và nói.

- Nương, là ai đánh ngài bị thương?

- Ba Hách!

Mặc Ly ngã vào lòng nhi tử, nghiến răng nghiến lợi hô lên một cái tên.

- Ba Hách thánh nhân?

Tráng hán ngẩn người, vẻ mặt khó tin nói.

- Nương, chúng ta muốn gia nhập Hoàng Kim Huyết Tộc, thánh nhân sao lại làm vậy?

- Hắn không phải là thánh nhân, hắn ngay cả heo chó cũng không bằng, là một tên lừa đảo, súc sinh.

Mặc Ly cố sức đúng lên, hướng về toàn bộ Mặc gia tinh anh hét lớn

- Ta Mặc Ly hổ thẹn với liệt tổ liệt tông Mặc gia, có mắt như mù, đi tin tưởng một tên lừa đảo ngay cả heo chó cũng không bằng, sai lầm lớn nhất đã xảy ra,chúng ta không thể tiếp tục sai thêm nữa! Lập tức dỡ bỏ toàn bộ Đoạt Nhật Lâu, ngay lập tức!

- Nương!
- Dù có thiên quân vạn mã, ta nhất định không quay lại, kiếm quang sắc bén như thủy triều tràn đến, nháy mắt đã bao phủ đại quân của Hoàng Kim tộc.

Không một âm thanh. Ngay cả một tiếng nhỏ cũng không có. Bạch y thân ảnh đứng dưới Đoạt Nhật Lâu, ở sau lưng hắn Hoàng Kim Quân từ quân sĩ bình thường cho đến Bản La mỗi người đều bị một vầng sáng bao phủ, không thể nhúc nhích.

- Uy, ngươi là Ba Sơn Vũ sao? - Bạch y thân ảnh mỉm cười, đáng tiếc là hắn lại đeo mặt nạ nên không thể thấy rõ dung mạo.

- Thật là lợi hại, ngươi là cảnh giới Vũ Thần?

Ba Sơn Vũ chậm rãi đứng lên, thần sắc vô cùng ngưng trọng.

Nhưng mà bạch y tựa hồ như không nghe thấy Ba Sơn Vũ nói, hỏi ngược lại:

- Nga, quả nhiên là Ba Sơn Vũ! Ngươi có thể nói cho ta biết làm thế nào mới phá hủy được Đoạt Nhật Lâu này không?

- Muốn chết! - Ba Sơn Vũ lạnh lùng cười.

- Không chịu nói, vậy ngươi cũng không còn tác dụng.

Bạch y thân ảnh một kiếm chém ra, đầu của Ba Sơn Vũ tức thì bị chém rơi xuống đất. Tựa hồ như vừa làm một việc không đáng để ý, hắn sờ cằm đánh giá Đoạt Nhật Lâu, nói:

- Nên xuống tay từ nơi nào? Mái nhà, nền, hay là đoạn giữa?

- Trung tâm nguồn năng lượng của Đoạt Nhật Lâu nằm ở mái nhà cùng tầng ngầm thứ mười tám.

Một thanh âm cao vút truyền đến.

- A, đa tạ

Hắn cũng không quan tâm giọng nói này là của ai, vì sao lại trợ giúp mình, bạch y thân ảnh tùy tiện một kiếm chém ra, bầu trời xanh tựa hồ như cũng bị chia là hai đoạn, mà Đoạt Nhật Lâu lại từ đầu đến chân mở ra. Nhìn sắc trời hắn lầm bầm nói.

- Còn không tính … ách.

Bạch y thân ảnh xoay người rời đi.

- Mục tiêu kế tiếp hình như là Thú Tôn Thái.