Vũ Toái Hư Không

Chương 302 : Khúc mắc của Mặc Ly (3)

Ngày đăng: 23:56 19/04/20


Chờ cho gã thanh niên nhân kia đi thật lâu, thi thể của Ba Sơn Vũ mới bắt đầu động đậy, cầm lấy đầu đặt lên cổ, sau đó hắn ngơ ngác nhìn về phương hướng tên bạch y thiếu niên vừa ly khai.

- Người này … hắn là quỉ thần sao? - Hắn bỗng hét lớn - Lập tức truyền lệnh Công Thâu gia, không tiếc công của, mau ổn định lại Đoạt Nhật Lâu."

May là Công Thâu Huyền cùng đám Hoàng Kim công binh của hắn đang ở phụ cận, mấy vạn người liên thủ thi công, hơn nữa cơ quan tạo ra bởi kĩ thuật của Mặc gia cực kỳ cứng rắn, cuối cùng cũng bảo vệ được Đoạt Nhật Lâu không bị đổ.

- Hô! - Mạnh mẽ như Ba Sơn Vũ cũng không nhịn được thở nhẹ ra một cái - Cuối cùng cũng bảo vệ được Đoạt Nhật Lâu, Cửu Châu Chân Long cũng không có thoát khốn.

- Thánh nhân - Công Thâu Huyền lo lắng đi tới, nói - Chúng ta tuy rằng đã củng cố được Đoạt Nhật Lâu, nhưng trung tâm của hai nguồn đại năng lượng đều đã bị phá hủy, chỉ sợ rốt cuộc trấn áp không nổi Cửu Châu Chân Long."

- Thật sao? - Ba Sơn Vũ ngữ khí thập phần bình tĩnh, sau khi chứng kiến ba kiếm tuyệt luân của gã cao thủ trẻ tuổi kia, hắn cảm thấy cho dù trên đời này có đại sự gì đi nữa cùng chỉ là bình thường.

- Huyết Phật từng có lời tiên đoán, Cửu Châu Chân long bị trấn áp ngàn năm, tích lũy cũng được ngàn năm, đã biến hóa ra được hai đại thần thông, thứ nhất là Họa Long Điểm Tình, thứ hai, Cửu Châu Chân Long, chân long của cửu ngũ chí tốn, của các bậc đế vương, đã muốn chuyển hóa thành Chân Long Đế Khí - Ba Sơn Vũ chậm rãi nói:

- Một khi Cửu Châu Thần Long thoát khốn, Chân Long đế khí hàng thế, trên Cửu Châu đại lục sẽ xuất hiện một Thánh chủ ngàn năm khó gặp, có thể lật đổ Hoàng Kim Huyết Tộc chúng ta…"

- Nói cách khác, số mệnh của Hoàng Kim Huyết Tộc của chúng ta thực sự sẽ kết thúc sao?

Ba Sơn Vũ ảm đạm thở dài.

Vũ kịch cũng kết thúc tại đây.

- Hay! - Ngay khi vở diễn vừa kết thúc, Trần Côn đã điên cuồng hét lên.

Hắn lúc này vô cùng hưng phấn. Đương nhiên vũ kịch này tuy không có quan hệ gì với hắn, nhưng hắn hưng phấn chính là vì rốt cuộc hắn cũng hiểu được tâm nguyện của Mặc Ly, vũ hồn thứ sáu đang ở ngay trước mắt. Ai nha, Trầm Côn có chút ai oán, bần tăng còn chưa đem Hồn Kinh tu luyện đến tầng thứ sáu, Mặc Ly có đến cũng chỉ có thể tạm thời ở tại U Minh hồn phủ, tới tay lại không thể dùng, cái này thật là khó chịu mà. Hắn đã đem Mặc Ly coi như vũ hồn thứ sáu của mình.

- Trầm Côn, người mặc áo trắng vừa rồi… - Thanh âm kinh hãi của Vương Kiêu truyền đến - đây chính là ngươi trước khi mất đi trí nhớ sao?

- Được rồi, đúng là ta trước khi mất trí nhớ, ngươi có thể gọi hắn là Cửu Châu Trầm Côn, hắc hắc ta cũng thường gọi như vậy.

Trầm Côn cười cười, trong vở kịch vừa rồi, một kiếm đánh tan mười vạn đại quân, một kiếm chém chết Ba Sơn Vũ, một kiếm phá hủy Đoạt Nhật Lâu, người trẻ tuổi áo trắng đó chính là Cửu Châu Trầm Côn. Người cũng như kiếm, thoáng nhìn quả nhiên mềm mại.

- Thật mạnh! - Vương Kiêu thất thần nòi - Một kiếm phá hủy Đoạt Nhật Lâu, nhớ năm đó Sở Bá Vương liên tục đánh ra ba mươi chiêu, cũng không làm được như vậy.
- Muốn gặp hải quân chiến thần của Thiên Minh ngay dưới mắt Hoàng Kim Huyết Tộc…. cái này phải mạo hiểm rất lớn, nếu chỉ để đổi một lõ thuốc khôi phục dung mạo, ta có thể không đáp ứng…"

Ý của nàng vô cùng rõ ràng, nàng có thể liên lạc với Thiên Minh, nhưng Trầm Côn phải xuất ra một cái giá lớn hơn.

- Yên tâm, yên tâm - Trầm Côn hay tay mở ra - Có điều kiện gì, cứ nói!

Nguyên Quân cười híp mắt rút ra một trang giấy, bày trước mặt Trầm Côn:

- Rất đơn giản, ta muốn ngươi ký vào văn tự bán mình, phải biểu diễn cho ta một trăm vở vũ kịch.

- Mỹ nữ - Trầm Côn hai mắt thiếu chút nữa rớt xuống – Sao ngươi có thể nói ra điều kiện này chứ …

- Không ký, ta sẽ không giúp ngươi, không cần phải thương lượng - Nguyên Quân nói như đinh đóng cột.

- Không phải chỉ là một trăm vở kịch thôi sao? - Trầm Côn cắn răng, hai tay day day huyệt ở trán - Ta ký!

Nữ nhân chết tiệt, ngươi cứ chờ đi, một khi tìm được Mặc Ly, bần tăng sẽ bỏ chạy đến chân trời góc biển, xem ngươi làm thế nào tìm được ta mà đòi một trăm vở kịch kia!

- Tốt lắm - Trầm Côn bỏ bút, nói - Mau chóng liên hệ Thiên Minh đi, tốt nhất là ở trong vòng mười ngày.

- Mười ngày? - Nguyên Quân cười có vài phần quỷ dị - Cần lâu như vậy sao? Mười giây đồng hồ là đủ rồi.

Nàng vỗ vỗ tay, một gã đại hán cường tráng từ trong phòng của nàng đi ra, chắp tay cười"

- Tham kiến đại tế tửu, bỉ nhân là một trong Thiên Minh thập nhị thiên quân, đốc quân chiến tuyến Đông Cửu Châu, đại nguyên soái Cuồng Lôi."

Nguyên Quân cũng cười cười, học ngữ khí của Cuông Lôi mà chắp tay nói:

- Tham kiến đại tế tửu, một trong Thiên Minh thập nhị thiên quân, Cửu Châu tổng tình báo quan, Hồng Vân.