Vũ Toái Hư Không

Chương 346 : Tặng cho ngài

Ngày đăng: 23:57 19/04/20


Trầm Côn cũng ngây ngốc!

Hắn quá rõ ràng số * chó của A Phúc rồi, tên mập mạp chết bầm này có thể bị bắt được, có thể bị thương, nhưng nếu nói là hắn chết.

Trầm Côn khó có thể tin, từ từ đẩy cửa xe ra.

@@$#%#

Một võ tướng toàn thân khôi giáp màu vàng, râu ria đỏ chót đang ngồi ở trong xe, trái tim, mi tâm, yết hầu, ba chỗ đều cắm ba sợi tóc màu trắng bạc, máu tươi đang chảy dầm dề theo sợi tóc, toàn thân đã chết lạnh như băng rồi.

Nhìn lại dung mạo, quả nhiên chính là bộ dáng của A Phúc, trên mặt đầy thịt béo, xương mũi sụp, chính là năm đó Trầm Côn đích thân đánh gãy!

A Phúc đã chết thật rồi?

- Nguyên soái!

Thấy thi thể A Phúc, La Ma chán nản quỳ xuống. Hắn rút ra bội đao từ bên hông, để ngang trên cổ.

- La Ma vô năng, Nguyên soái, La Ma dùng đầu của mình hướng ngài tạ tội!

- La Ma tướng quân, dừng tay!

Bắc Địa Vương từ trong phòng đi ra, tiếng của Trầm Côn trong sân vô cùng lớn, kinh động không ít người Trầm gia, sau khi đi ra Bắc Địa Vương lập tức phất tay một cái, khiến thủ vệ bốn phía. Cuối cùng bên cạnh chỉ còn lại một trung niên văn nhân hơn ba mươi tuổi.

Đối với văn nhân này, Trầm Côn vẫn còn chút ấn tượng, hình như là một trong mấy thuộc hạ lúc ban đầu theo A Phúc, Gia Cát Huyền Hồ.

- Gia Cát đại nhân, Nguyên soái đã chết, La Ma vô dụng!

Thấy Gia Cát Huyền Hồ, La Ma xấu hổ quỳ xuống, đại đao còn để ngang trên cổ

- Ha hả, La Ma tướng quân đã làm rất tốt, chẳng những vô tội, hơn nữa có công, công lao lớn!

Gia Cát Huyền Hồ cướp đi đại đao, cười nói:

- Nếu không phải tướng quân khóc thảm thiết, dũng mãnh tử chiến, Thủy Nguyệt Vũ cũng sẽ không tin tưởng, tử sĩ trong xe này là Nguyên soái đại nhân!

- Tử sĩ?

La Ma sửng sốt.

- Không phải là Nguyên soái đại nhân?

- Năm ngoái ta đích thân giúp đại nhân chọn lựa ba tử sĩ dung mạo giống hệt làm thế thân, tướng quân không phải là tận mắt thấy sao?

Gia Cát Huyền Hồ cười cười.

- Trong xe chẳng qua là tử sĩ, Nguyên soái chân chính, đã vào thành mười ngày trước, hôm nay ở Cận Thiên cung!

- Nguyên soái không chết?
- Đại thiếu gia ngài không biết đâu, Quang Minh Hoàng ta đây chính là cái thùng rỗng. Những năm này hành quân đánh giặc, cai trị quân đội, thật ra đều là Tiếu Đông Phong làm chủ, ta còn không muốn làm đâu!

- Ngươi không muốn làm Hoàng Đế?

A Phúc hết thảy đều tuỳ Tiếu Đông Phong làm chủ, đây là chuyện hắn đã đoán trước, nhưng Trầm Côn không nghĩ tới. . Hắn đối với ngôi vị hoàng đế một chút hứng thú cũng không có.

- Làm Hoàng Đế có cái gì tốt?

A Phúc liên tục oán trách:

- Trước kia lúc đi theo Đại thiếu gia, mỗi ngày uống rượu, ăn thịt nướng, nằm mơ thấy Mặc Anh tiểu thư tỉnh lại còn cười! Nhưng bây giờ, ta mỗi ngày đều kiểm duyệt quân doanh ba lần, triệu kiến mười mấy tướng lãnh, ký năm sáu trăm đạo quân lệnh. Trời ơi, ta sắp bị ép đến điên rồi!

Vừa nói trong lòng vừa động, vừa nhìn tất cả mọi người đã rời đi viện tử, A Phúc cười mờ ám nhỏ giọng nói:

- Đại thiếu gia, chúng ta thương lượng một chuyện đi, ta thật không muốn làm Quang Minh Hoàng, ngài len lén mang theo ta về nhà được không? Ta vẫn làm quản gia của ngài!

Trầm Côn đập mạnh bả vai A Phúc

- A Phúc, ta và ngươi cũng không còn thiếu niên nữa. Ngươi đã trưởng thành, trăm vạn hải quân dưới trướng ngươi cần ngươi!

- Cái kia, cái kia…

Ánh mắt A Phúc vừa chuyển.

- Nếu không thì, dù sao mọi người đều biết ngài là Đại thiếu gia của ta, ta đem vị trí Nguyên soái tặng cho ngài, chờ Đại thiếu gia ngài làm Hoàng Đế, cho ta mấy trăm sơn trang là được -

Mập mạp chết bằm!

Trầm Côn mơ hồ nhức đầu, những lời mới vừa rồi nếu là người khác nói ra, hắn còn hoài nghi đối phương đang thử dò xét mình có dã tâm hay không, nhưng Trầm Côn tin tưởng nếu A Phúc là nói ra, tên mập mạp chết bầm này thật là không muốn làm Hoàng Đế, hận không được lập tức đem mấy trăm vạn quân đội gói lại ném cho mình!

- Đại thiếu gia, vậy cũng không được sao?

Từ trên mặt nhìn ra Trầm Côn không có ý tứ này, A Phúc nóng nảy, nhảy dựng lên mắng to:

- Đại thiếu gia, Bổn vương Đại Phúc cũng hầu hạ ngài nhiều năm rồi, không có công lao cũng có khổ lao, thời điểm mấu chốt ngài nên giúp ta mới phải. Van ngài đó, thay ta làm Hoàng Đế đi, ngài chịu làm Hoàng Đế, ta làm đại nội tổng quản là được rồi!

Đại tổng quản.

Trầm Côn suýt nữa nội thương.

Mà A Phúc liều mạng làm ầm lên, tả một câu cho về nhà, hữu một câu thay ta làm Hoàng Đế, thình lình còn nói một câu ngài còn ép ta làm Hoàng Đế ta liền chết cho ngài xem, khiến cho Trầm Côn bể đầu sứt trán, chật vật không chịu nổi

Một đêm đau khổ!