Vũ Toái Hư Không

Chương 361 : Thất Tinh thần vs Hào Long Thiên Tung!

Ngày đăng: 23:57 19/04/20


Dạng hồn: huyết sắc ánh sơn hà!

Quy chúc: toàn diện thể, siêu thần cấp!

Năng lực: thất sát!

Biến hóa: chỉ cần một cơ duyên, là được tiến hóa thành thiên đạo vũ hồn tín!

Khởi động lực lượng « Hồn Kinh », Bạch Khởi tiến vào U Minh hồn phủ, trở thành vũ hồn thứ bảy của Trầm Côn.

Tiêu Khinh Hoàng trong một lúc đã nói ra thuộc tính của hắn...

- Toàn diện thể? Thất sát? Thiên đạo vũ hồn?

Trầm Côn ngây ngốc, chỉ cảm thấy những từ ngữ này quá ư xa lạ

- Tiêu lão huynh, toàn diện thể này là...

- Cái gọi là toàn diện thể, chính là thuộc tính của Bạch Khởi, có thể dùng ở bất cứ một phương diện nào, chiến tranh, cá nhân chiến, chế tạo thuật, cơ quan thuật, linh phù...

Tiêu Khinh Hoàng cười nói:

- Ngươi dùng phương thức chiến đấu, cũng có thể mượn năng lực Bạch Khởi!

Ánh mắt Trầm Côn sáng hơn nữa

- Còn thất sát...

- Thất sát giả chính là giết kim, giết mộc, giết thủy, giết hỏa, giết thổ, giết âm hồn địa phủ, giết tiên phật trên trời!

Tiêu Khinh Hoàng tiếp tục nói:

- Kim mộc thủy hỏa thổ, âm hồn, tiên phật, chính là toàn bộ căn nguyên của vũ trụ, Bạch Khởi có thể công kích trực tiếp căn nguyên vũ trụ, không chỗ nào không giết được!

Nhìn Trầm Côn dường như không hiểu, Tiêu Khinh Hoàng cười cười:

- Để thông suốt, tự mình sử dụng một chút ngươi sẽ biết!

Trầm Côn cũng hiểu, năng lực vũ hồn chỉ có thể lĩnh hội rõ ràng từ trong thực chiến, lại tiếp tục hỏi tới:

- Còn Thiên đạo vũ hồn...

- Bạch Khởi hiện đã tiến đến ngưỡng tiến hóa, cho hắn một cơ hội, hắn chính là Thiên đạo!

Tiêu Khinh Hoàng ảm đạm vừa cười vừa nói:

- Bạch Khởi đã có chủ, còn ta thế nào đây? Ngươi tính toán xử trí vấn đề của ta thế nào đây?

Hắn cũng không có yêu cầu làm vũ hồn của Trầm Côn! Sau khi thấy Vương Kiêu cùng sức mạnh vô sắc, Tiêu Khinh Hoàng cũng nhận ra vướng mắt của Trầm Côn bởi vì hắn chính là một vũ hồn cấp Vũ Hoàng

" Cho dù hắn có coi trọng, mình cũng thật là ngượng mà! Bạch Khởi vượt qua Thần Giai, bất sắc là binh khí thần thoại, Vương Kiêu cũng đạt đến nhân gian giới đỉnh phong, chính mình lại là vũ hồn cho Trầm Côn, chẳng phải là muốn làm đuôi phượng sao?

Thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng!"

- Lão huynh, thật ra ta còn có chuyện không nói cho ngươi biết...

Trầm Côn tủm tỉm cười, chớp chớp mắt, vẻ mặt rất ám muội.

- Chuyện gì?
- Đối phó với một tên Thủy Nguyệt Vũ, Thất Tinh thần chúng ta ra tay như vậy là đã đủ, cần gì xuất động một trong những Ngũ Đế Quân như vậy chứ!

- Sau khi Trầm Côn chết, Đại Long Đầu sẽ còn tin tưởng thực lực Thất Tinh thần chúng ta nữa sao!

Thiên Quyền thở dài

- Hán Bang tới đây chính là tính toán ngộ nhỡ chúng ta không phải đối thủ của Hào Long Thiên tung, đích thân Hán Bang sẽ ra mặt, Hào Long Thiên tung là Thục Hán đại tướng, nhất định sẽ bể mặt Hán Bang!

- Hừ!

Mấy Bắc Đấu khác cũng hừ một tiếng bất mãn

- Tốt lắm, cũng không cần oán trách, chờ Hán Bang ra lệnh!

Trầm Ưng lạnh lùng phân phó, sau đó ngẩng đầu chăm chú nhìn vào tinh mang.

Thời gian chầm chậm trôi đi...

Bản tính Thủy Nguyệt Vũ mê giết chóc, lúc này bi phẫn cũng đến cực điểm, đã tru diệt mười vạn quân Trịnh Hùng hết một hai phần, máu tươi nhuộm đỏ Siêm Thiên cung, chảy xuống khắp mọi ngõ ngách thành Thu Diệp.

Đúng lúc này!

Đột nhiên tinh mang liên tục lóe lên bảy lần, mỗi một lần cũng chỉ một hướng khác nhau

- Bắc Đấu Thất Tinh thần, Thất Tinh Diệt Thần trận, cùng đánh Thủy Nguyệt Vũ!

Theo thay đổi của tinh mang, Trầm Ưng là người đầu tiên lăng không đánh về phía Thủy Nguyệt Vũ, năm Bắc Đấu khác theo sát phía sau, chỉ có Yến Nan Quy chậm nửa nhịp, tỏ ra thực lực so với những người khác yếu hơn nửa phần!

Đi tới đỉnh đầu Thủy Nguyệt Vũ, Trầm Ưng lại giơ cao cây chủy thủ trong tay, giống như cây kéo, hướng về phía yết hầu Thủy Nguyệt Vũ thắt cổ.

Thiên Quyền vung đại kiếm lên, chém vào hai chân Thủy Nguyệt Vũ. Ngón tay Thiên Ban như đao, đâm thẳng vào mắt Thủy Nguyệt Vũ... Bảy người, bảy loại binh khí, nhất thời bao phủ Thủy Nguyệt Vũ.

- Là người nào?

Trong lòng Thủy Nguyệt Vũ căm uất, cảm giác sức lực đã xuống mức thấp nhất, bảy thứ binh khí đã đâm rách ngoài da hắn, mới cảm thấy sát khí phủ xuống

- Đông Thi Hiệu Tần, xem ta phản kích!

Hắn lập tức phát động uy lực Đông Thi Hiệu Tần đến mức lớn nhất, toàn bộ thân thể như thủy tinh, phản chiếu lên binh khí Bắc Đấu Thất Tinh thần. Nhưng mà năng lực gương phản chiếu lại cường đại cũng có giới hạn! Chỉ gần nửa giây, ba, ba, ba, ba, ba, ba,ba, cùng với bảy âm thanh giòn vang, mặt kính toàn thân Thủy Nguyệt Vũ vỡ vụn ra!

- Đắc thủ rồi!

Trong mắt Thiên Hổ sáng ngời, suýt nữa cười lớn tiếng

- Đừng cao hứng quá sớm, tiếp tục công kích!

Trầm Ưng lạnh lùng lên tiếng:

- Đông Thi Hiệu Tầng bại tử, Hào Long Thiên tung chắc chắn sẽ xuất hiện!

- Hào Long Thiên tung? A, ta không thích cái tên này, vật đổi sao dời sau ngàn năm, ta đã quên thảo phạt, rồng sẽ không bao giờ bay trên trời nữa...

Vào lúc mặt kính của Thủy Nguyệt Vũ dập nát, sắp phân thay, trong thân thể hắn truyền ra một âm thanh dễ nghe. Một cây trường thương long đảm xuất hiện trong tay Thủy Nguyệt Vũ.