Vũ Toái Hư Không

Chương 363 : Không gì không giết

Ngày đăng: 23:57 19/04/20


- Tuyệt kỹ gì?

Vương Kiêu cũng cảm thấy không đúng, Thủy Nguyệt Vũ đã bị vây trong Thái Cực đồ nhưng hắn sao vẫn ung dung như vậy?

- Tứ đại mỹ nhân biến thành vũ hồn cũng không coi là mạnh nhưng các nàng đều ẩn dấu có một thuộc tính chung, hồng nhan họa thủy!

Trầm Ưng cười khổ nói:

- Đúng đấy khi các nàng còn sống trong số mệnh có nhiều nam nhân yêu thương! Giống như Tây Thi, nàng có tới ba người trong số mệnh: Phạm Lãi, Phù Sai, Câu Tiễn!

- Đưa tới ba người này thì số mệnh như thế nào?

Vương Kiêu nhíu mày: Phạm Lãi, Phù Sai, Câu Tiễn ba người này đã chết không biết bao nhiêu năm, cho dù tới thật thì sao chứ? Vương Kiêu hắn còn có thể e ngại ba linh hồn có số mệnh bình thường sao?

Không đúng! Vương Kiêu đột nhiên nghĩ đến giao phong năm đó của A Phúc cùng Công Thâu Lâm!

Trận chiến ấy A Phúc đưa tới bốn trăm năm số mệnh Đại Hán Vương Đình hộ thân...

Hôm nay, Tây Thi đưa tới cũng không chỉ là ba nam nhân, mà là Phạm Lãi phú giáp thiên hạ chi mệnh, Phù Sai hùng phong Ngô quốc cùng với nếm mật nằm gai với khí thế ngất trời Việt Quốc Câu Tiến! Ba người này cũng đã trở thành lịch sử, nhưng số mệnh bọn hắn vẫn nằm trong sâu thẳm Cửu Châu đại lục một khi tụ hợp lại vẫn có lực lượng kinh khủng khó có thể địch nổi!

Trong lúc hai người nói chuyện, Thủy Nguyệt Vũ đã rời Tây Thi hóa thân! Áo choàng trên người hắn đột nhiên tản ra rồi biến thành một bộ quần áo trắng như tuyết, từ bốn phương tám hướng ba tia sáng vàng, đen, xanh biếc dần dần hội tụ bên cạnh hắn.

- Thái Cực đồ của ngươi lợi hại, nhưng Tây Thi hóa thân của ta cũng không kém đâu!

Thủy Nguyệt Vũ một mặt vũ động, một mặt lay động ánh sánh màu vàng, cười khanh khách nói:

- Nhìn thấy không? Đây là Phạm Lãi số mệnh phú hào, năm đó Đào Chu Công ba lần tan hết gia tài, tích lũy vô số âm đức nhân hậu, có những âm đức này hộ thân ta chính là người đánh giá thiên mệnh, Thái Cực đồ có thể gây tổn thương cho ta sao?

Thái Cực đồ quả nhiên chút nào không hiệu quả!

- Còn có Phù Sai mang đến vận nước Ngô quốc...

Hắn vừa lay động điểm sáng màu đen:

- Trước khi mất nước, Phù Sai đã Bắc Phạt Tề Tấn, Tây chiếm Đại Sở, bá chủ nổi tiếng xuân thu! Nghe nói Ngô quốc còn ẩn dấu một Ngư Trường Kiếm có thể sánh với Kinh Kha! Ngũ Tử Tư một đêm bạc tóc, có thể sánh bằng Quản Nhạc?! Còn có một đời thánh binh Tôn Vũ, lão nhân gia ông ta viết « binh pháp Tôn tử » , cũng là hiến tặng cho Ngô quốc này... Những người này mặc dù đã chết nhưng anh danh bọn họ thiên cổ bất diệt. Hôm nay, cũng hóa thành số mệnh hộ thân của ta!

Nói xong hai tay chia ra, số mệnh Ngô quốc hắc sắc kia đem kim cầu Thái Cực đồ xé rách! Thủy Nguyệt Vũ thông qua cái khe này ngang nhiên đi tới trước mặt Vương Kiêu!
- Chỉ còn lại có Phạm Lãi số mệnh thôi Đào Chu Công phú giáp thiên hạ nên giết hắn như thế nào, ngươi đã hiểu!

- Hắc hắc, dĩ nhiên hiểu!

Trầm Côn trong tay ngưng kết ra Hỏa Thanh Long, lần này toàn thân vàng chói, phong duệ vô song!

Sát Kim Thanh Long!

Kim sắc Thanh Long giống như một ánh đao bén nhọn dễ dàng phá vỡ kim sắc số mệnh, bên cạnh Thủy Nguyệt Vũ, gào thét bổ vào đỉnh đầu Thủy Nguyệt Vũ. Bất quá lúc sắp giết chết Thủy Nguyệt Vũ, Trầm Côn đột nhiên dừng tay, Kim sắc Thanh Long lơ lửng trên đỉnh đầu Thủy Nguyệt Vũ chỉ chặt đứt vài cộng tóc của hắn. Thủy Nguyệt Vũ không thể giết! Giết hắn rồi, Vân La tiên phủ nhất định sẽ lấy mạng Đỗ Nguyệt Nhi! Lựa chọn tốt nhất là sanh cầm Thủy Nguyệt Vũ, ép Vân La tiên phủ dùng Đỗ Nguyệt Nhi đổi người!

Nghĩ tới đây, Trầm Côn cười híp mắt dùng Hỏa Thanh Long đem Thủy Nguyệt Vũ trói lại.

- Thủy lão huynh, ủy khuất ngươi mấy ngày *...

Thủy Nguyệt Vũ cúi đầu...

- Thủy lão huynh, không vui sao chỉ làm tù binh mấy ngàythôi *...

Trầm Côn vỗ vỗ bả vai Thủy Nguyệt Vũ, muốn trêu chọc hắn nói vài lời nhưng Thủy Nguyệt Vũ vẫn cúi đầu! Không đúng! Trầm Côn chợt nghĩ đến, không phải Thủy Nguyệt Vũ không cam lòng thất bại, cắt bỏ vũ hồn chứ?

Hiểu ra! Mình đánh bại Đông Thi hiệu Tần còn không có đánh bại Hào Long Thiên Tung sao! Đang muốn đề phòng thì thanh âm Hào Long Thiên Tung đã truyền đến Trầm Côn tai, "Ngươi chính là chủ nhân của Không Sắc?" Hắn thấy được bên hông Trầm Côn là Không Sắc, hiểu ý cười cười, xem ra mấy năm Không Sắc ở Vân La tiên phủ làm cho Hào Long Thiên Tung không ít vui vẻ. Hắn tiếp tục nói:

- Thu hồi chiêu thức của ngươi đi, không cần thiết rồi. Thủy Nguyệt Vũ đã chết!

Thủy Nguyệt Vũ đã chết? Mắt Trầm Côn sáng lên. Thủy Nguyệt Vũ đã chết, bất kể hắn tại sao chết cũng chọc cho tới bao nhiêu phiền toái rồi, Trầm Côn nhìn chằm chằm vào Hào Long Thiên Tung!

- Lão huynh... Nguồn truyện: Truyện FULL

Trầm Côn cười híp mắt.

- Thủy Nguyệt Vũ đã chết, ngươi cũng thành vũ hồn lưu lãng rồi.