Vũ Toái Hư Không

Chương 364 : Một câu nói thẳng

Ngày đăng: 23:57 19/04/20


- Ngươi muốn thu ta làm vũ hồn?

Hào Long Thiên Túng liếc mắt một cái liền nhìn thấu tâm tư của Trầm Côn. Hắn đi tới thi thể của Thủy Nguyệt Vũ, người mặc bạch tuyết trường bào, tay phải đang cầm một Long Đảm trường thương, bên hông đeo một thanh bảo kiếm, nhưng trái với truyền thuyết về hắn, chính là áo bào của hắn bên trong màu trắng không phải áo giáp màu bạc mà là một đạo bào màu xanh đen.

- Thủy Nguyệt Vũ đã chết, việc thế tục, duyên trần của ta đã giải quyết

Hào Long Thiên Túng ảm đạm cười, xoay người từ từ lăng không, hóa thành một tia sáng rực rỡ giữa bầu trời đêm.

- Lão huynh, chớ đi vội

Trầm Côn nhanh chóng hô to:

- Ngươi thân là vũ hồn, nhìn thấy kết quả là Thủy Nguyệt Vũ chết ở ngay trước mắt, nếu quay về Vân La tiên phủ nhất định sẽ bị phạt

- Ta không định trở về Vân La tiên phủ.

Hào Long Thiên Túng thản nhiên cười:

- Vừa lúc ta đã thăng cấp vượt qua thần gia, ta đã có hẹn ước ở thượng giới, Thủy Nguyệt Vũ người là chủ nhân cuối cùng của ở thế gian này, ngày Thủy Nguyệt Vũ thân tử, cũng chính là ngày ta công đức viên mãn, là lúc ta phi thăng Thiên Môn

- Lão huynh, đi Thiên Môn cũng được, ta ở Tiên giới có người đợi có thể giống nhau.

Trầm Côn thật sự luyến tiếc khi buông thả một vũ hồn hoàn mỹ như vậy, nhưng Hào Long Thiên Túng càng đi càng nhanh, rất nhanh biến mất trong màn trời.

Đây là chuyện gì xảy ra!

Đột nhiên Thủy Nguyệt Vũ chết!

Hào Long Thiên Túng nói cái gí mà công đức của hắn đã viên mãn, muốn đi Tiên giới.

Trầm Côn hoàn toàn hồ đồ.

- Hào Long Thiên Túng, xin chúc mừng.

Hướng về phía bóng lưng của Hào Long Thiên Túng, Bất Sắc ở bên hông đột nhiên lớn tiếng nói:

- Bất Sắc, rốt cuộc là sao lại thế này? Ngươi chúc mừng hắn cái gì.

Trầm Côn khó hiểu hỏi:

- Sư phụ, đồ nhi vừa rồi đang suy nghĩ giúp người thu phục Hào Long Thiên Túng, nhưng bây giờ suy nghĩ lại, a di đà Phật, hầu tử cũng không còn đùa giỡn.

Bất Sắc vô tròn thân hình theo đai lưng rồi bò ra ngoài, ngồi xổm trên vai Trầm Côn, hắn bất đắc dĩ nói:

- Ta nghe người Vân La tiên phủ nói qua, nhiều năm trước Hào Long Thiên Túng có cơ hội phi thăng Tiên giới, nhưng bất quá hắn được Thủy Nguyệt Vũ đánh thức, nên hắn thiếu Thủy Nguyệt Vũ một cái nhân tình.

- Thượng giới nói chỉ cần Hào Long Thiên Túng có thể giải quyết xong với Thủy Nguyệt Vũ đoạn nhân quả này, là hắn có thể phi thăng lên Thiên Môn. Vừa rồi Thủy Nguyệt Vũ mắng để Hào Long Thiên Túng thối lui, chính mình muốn chết, chẳng khác nào chủ động chấm đứt đoạn nhân quả này. Hào Long Thiên Túng ở nhân gian không còn vướng bận, công đức viên mãn thành tiên.

- Khốn khiếp!

Trầm Côn hung tợn măng một câu

- Coi như hắn đi Tiên giới, ta cũng có thể tìm hắn mang trở lại

- Thôi đi.

Vương Kiêu thở dài:
Yến Nan Quy vẫn thản nhiên nhìn Thiên Tuyền, không nói lời nào, cũng không có ý muốn công kích.

- Yến Nan Quy, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?

Thiên Tuyền lớn tiếng nói.

- Chúng ta biết nhau nhiều năm, có cái gì đẹp?

- Đúng vậy, chúng ta đã quên biết lâu rồi!

Sau một hồi lâu, cuối cùng Yến Nan Quy mới mở miệng, hắn cười nói:

- Chính là quên biết quá lâu, như ta cũng không biết thân phận chân chính của nàng là gì?

Nhún vai một cái

- Như vậy đi, có hứng thú cùng ta ngồi xuống trò chuyện một chút được không?

- Ngồi xuống nói chuyện phiếm ư?

Thiên Tuyền nhịn khong được cười nói:

- Yến Nan Quy nhiệm vụ của ngươi chính là điều tra ta nửa canh giờ trước khi làm nhiệm vụ đã làm cái gì, không phải là cùng ta nói chuyện phiếm.

- Không phải chỉ là nửa canh giờ đó thôi? Ta cần phải tra?

Yến Nan Quy lắc đầu cười:

- Nửa canh giờ kia, ta ở Ca Thư Ứng Long cùng Tố Tâm nhặt xác, vừa mới bắt gặp, chính ngươi đã lẻn vào Linh Lung cung, cứu Dương Vô Mệnh.

- Ngươi đều thấy hết sao?

Thiên Tuyền biến sắc.

- Không chỉ có vậy, ta còn nghĩ tới

Yến Nan Quy chỉ vào trán của mình:

- Cuộc chiến của Thiên minh tân quân, trong mười hai thiên quân thì mười một người xuất hiện đều thất bại cả, chỉ thiếu Hồng Vân thiên quân. Như vậy. Hồng Vân thiên quân đã đi nơi nào?

- Còn nữa Thu Diệp thành đồn đãi, Nguyên Quân tiểu thư sẽ cắt băng để hiến tài nghệ, nhưng hôm nay quang minh hoàng đô đăng cơ, Nguyên Quân tiểu thư đến biểu diễn còn chưa thấy bắt đầu. Việc này là ám chỉ cái gì?

- Suy nghĩ cho kỹ một chút nữa canh giờ kia, ngươi không tiếc việc chống lại mệnh lệnh của Hán Bang, nhất định đi cứu mạng Dương Vô, đây chỉ có thể giải thích là nàng là vì mạng của Dương Vô, gách vác lấy sử mệnh của Dương gia, không thể để cho Dương Vô chết tại Thu Diệp thành. Ta nói tất cả có đúng không Nguyên Quân tiểu thư?

Nói xong lời cuối cùng, Yến Nan Quy cười dài nhìn Bắc Đấu Thiên Tuyền.

- Yến Nan Quy, ta xem nhẹ ngươi.

Thiên Tuyền lấy giáp trên mặt gỡ xuống, một mái tóc dài thỏa xuống, mái tóc dài làm hiện lên dung nhan kinh diễm.

- Đúng vậy, ta chính là Dương Nguyên Quân.