Vũ Toái Hư Không

Chương 393 : Yến Nan Quy kém cỏi

Ngày đăng: 23:57 19/04/20


Một canh giờ sau khi bộ đội chủ lực Hoàng Kim gặp phải Ngũ Đế quân.

Dưới bóng đêm, cả tầng mây trắng đã bị nhuộm thành đám mây có màu đỏ như máu, mấy đường đi thông qua các đám mây khác đã bị tắc. Phần còn lại của chân tay đã bị cụt chất đầy đường, còn thật nhiều thi thể của bọn yêu thú to con bị vắt ngang ở giữa đường, giống như là từng ngọn núi máu thịt.

- Sáu ngàn ba trăm mười tám, sáu ngàn ba trăm mười chín, sáu ngàn ba trăm hai mươi...

Hạ Khải đứng trong núi thây biển máu, tự mình kiểm kê số quân địch đã giết.

Phương thức giết người của hắn và Tần Chính hoàn toàn bất đồng, nhìn thi thể cũng biết. Phàm là trái tim bị móc ra, con ngươi không thấy, bụng mở toang nội tạng chảy ra ngoài thì chắc chắn là Hạ Khải đã hạ thủ. Mà Hoàng Kim Thần tộc chết trong tay Tần Chính, căn bản không cách nào tính toán được, bởi vì tất cả đều biến thành thịt vụn cùng máu tươi vương vãi khắp nơi, một thi thể nguyên lành cũng không có.

Cho nên Tần Chính cũng lười tính toán, dù sao hắn biết mình giết nhiều hơn Hạ Khải là được.

- Sáu ngàn ba trăm bảy mươi lăm. Hết!

Rốt cục kiểm kê xong, Hạ Khải hưng phấn giơ tay hoan hô một tiếng:

- Tiểu Tần, lần này chúng ta phát đạt rồi, ta giết được hơn sáu ngàn, ngươi ít nhất cũng có hơn tám ngàn. Ha ha, trên đài Phù vân, chúng ta rất có thể diện rồi!

- Công Tôn Y cùng mấy trưởng lão chạy rồi!

Tần Chính xanh mặt, nặng nề hừ một tiếng.

Ngay lúc đại chiến bắt đầu, Công Tôn Y cùng các trưởng lão lập tức biết mình không phải là đối thủ, liền bỏ lại phần lớn binh lính, xoay người bỏ chạy, bên cạnh chỉ dẫn theo một số nhỏ tinh nhuệ chủ lực.

Phù vân ước hẹn chỉ cần giết chết ba ngàn Hoàng Kim Thần tộc, bất kể là giết ai, cho nên Hạ Khải cùng Tần Chính lười đuổi bắt bọn họ. Trong cặp mắt hung hãn của hai người họ, Công Tôn Y và mấy trưởng lão chạy mất, so với mấy tên lính quèn không có gì khác biệt, bọn họ chỉ thừa nhận Hoàng Kim tam chân thần mới thật sự là cá lớn.

- Được rồi, được rồi!

Hạ Khải hưng phấn mà liếm máu tươi dính trên bàn tay, ách, có thể còn dính một chút máu thịt vụn của người chết (DG: thằng này có sở thích ăn uống kinh khủng quá), cười tủm tỉm nói:

- Ngươi không phát hiện ra Tiểu Yến đã biến mất sao? Tiểu tử kia rất cơ trí, chắc đã đuổi theo Công Tôn Y rồi.

Tần Chính nhìn quanh một chút, quả nhiên, Yến Nan Quy đã không thấy tung tích.

Trên mặt đất còn dùng máu tươi của Hoàng Kim Thần tộc vẽ một cái miệng nói: Thưa hai vị Đế Quân, Công Tôn Y và Hoàng Kim trưởng lão không đáng để lo, nhưng cũng là cái mụn ghẻ mà Yến Nan Quy phải diệt trừ!

- Hừ, tiểu tử này quả nhiên cơ trí!

Tần Chính trong mắt lạnh lộ ra vẻ tán thưởng.

- Đúng vậy, Tiểu Hán chọn Yến Nan Quy làm Bắc Đấu Thiên Khu, quả là chọn đúng người!

Hạ Khải cười nói:

- So với tên Trầm Côn làm chúng ta kiêng kỵ, tên Trầm Ưng làm hại chúng ta. Trụ cột thế hệ này Yến Nan Quy vừa hiểu chuyện, có mắt nhìn sắc, vừa biết tôn kính chúng ta, lại càng lặng tiếng giúp chúng ta chùi đít... Ai nha nha, một tiểu tử biết điều như vậy, Tiểu Tần, có phải nên cất nhắc hắn một chút?

- Cất nhắc cái gì?

- Tỷ như... Sau này gọi hắn là Tiểu Yến Tử!

Hạ Khải cười ha ha.
Yến Nan Quy rất không vui nói:

- Chỉ có thể trách Đông Dương quá khinh địch thôi. Ta cũng không chỉ có mỗi Lữ Phụng Tiên, trừ Ôn Hầu, ta còn có Chân Long đế khí, còn có bổn mạng vũ hồn... Đúng rồi, thực lực ba người này hợp nhất, theo ta thấy phải là Siêu Thần Giai vũ hồn, Hoằng Vũ Thiên Hạ!

...

Vũ hồn: Hoằng Vũ Thiên Hạ!

Thuộc tính: tam vị nhất thể, vũ hồn mạnh nhất: Siêu Thần Giai.

Năng lực: không bị ảnh hưởng bởi không gian, trường kích có thể thuấn gian truyền tống đến bất kỳ chỗ nào trong tam giới, ví dụ như yết hầu của Đông Dương. Đây là lực lượng không bị ảnh hưởng bởi không gian pháp tắc, trường kích chỉ, uy vũ mở rộng khắp thiên hạ!

Biến hóa: ngàn vạn lần không nên để hắn tìm được Điêu Thuyền, nếu không bốn vị nhất thể...

...

- Chớ nói, ta không nghe, ta không nghe!

Một Hoàng Kim trưởng lão đột nhiên cầu khẩn, hắn hiểu, Yến Nan Quy ngoài mặt một mực làm chó săn, nhưng ngầm ẩn tàng lực lượng kinh khủng. Hôm nay lực lượng của hắn phô bày ra, nhất định sẽ giết người diệt khẩu!

Lúc này nghe càng nhiều, chết lại càng mau!

Nhưng Yến Nan Quy tựa hồ không thèm thông cảm cho hắn, nhàn nhạt tiếp tục nói:

- Thấy vũ hồn Hoằng Vũ Thiên của ta, các ngươi đã hiểu chưa? Làm chó săn cho Ngũ Đế quân, chỉ là một bậc thang mà thôi, sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ giẫm lên thi thể Ngũ Đế quân để lên đỉnh cao hơn.

Hắn đột nhiên hỏi:

- Vậy các ngươi nói xem, ta nên xử lý các ngươi như thế nào đây!

- Chúng ta nhìn thấy quá nhiều, nghe được cũng quá nhiều rồi!

Công Tôn Y khổ sở cười một tiếng, ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại:

- Ngươi định giết ta diệt khẩu sao!

- Giết ngươi?

Yến Nan Quy giật mình:

- Ta sao lại muốn giết ngươi? Mỹ nhân như ngọc, quân tử hảo cầu, Công Tôn tiểu thư, ta có một đề nghị tốt hơn nhiều!

Hắn khom người thi lễ:

- Ngươi xem, ta có vũ hồn Hoằng Vũ Thiên, Đại Yến vương triều ở nhân gian, tiểu thư ngươi cũng có Thiên Môn võ đạo, dưới trướng hơn ngàn hùng binh vẫn có thể đánh một trận... Vậy chúng ta tại sao lại không liên thủ với nhau?