Vũ Toái Hư Không

Chương 85 : Nơi này là Bách Bảo Trai

Ngày đăng: 23:53 19/04/20


Kẻ nào tại phòng đấu giá kêu giá, lại lấy không ra bạc được thì tại Cửu Châu đại lục sẽ bị gán tội danh lừa dối vô cùng nghiêm trọng, không chỉ mất hết danh dự, mà còn sẽ đắc tội với phòng đấu giá cùng người mua, cũng có thể sẽ bị cảnh đầu rơi máu chảy. Lời thiếu niên tóc tím nói cũng là sự thực, nhưng chỉ là khi nói ra vẻ vênh váo, mặt ngang ngược, kêu ngạo giống như thiên nga nhìn cóc ghẻ ... đây chính là uy hiếp một cách trắng trợn trắng trợn!

- Lập tức ra giá hơn ba trăm vạn lượng? Tiểu thiếu gia quả nhiên là người có tiền!

Bộ dạng Trầm Côn ngồi đó rất khoan khoái, hai chân bắt chéo, tay ôm lấy bả vai lão chưởng quầy:

- Có điều huynh đệ ta cũng không kém, lão chưởng quầy, ngươi nói xem, ta có thể xuất ra nhiều bạc hơn so với hắn không?

Lão chưởng quầy khóc không ra nước mắt! Nếu như là những người khác lãng phí bạc của Bách Bảo Trai như vậy, lão chưởng quầy đã sớm trở mặt, nhưng chỉ là với Trầm Côn...

Hắn lại đang nhớ lại đánh giá của chủ nhân đối với Trầm Côn, một đánh giá thuộc cơ mật của Bách Bảo Trai "Bút Tẩu Thái Hư, Càn Khôn Thần Phù, Trầm Côn sớm muộn gì cũng sẽ có được loại thủ pháp này, hơn nữa lấy thiên phú của hắn, thậm chí còn có thể trở thành Phù Ma Vương Kiêu thứ hai! Đối thiên tài có tiềm lực như vậy, xài bao nhiêu tiền đều đáng giá! Kết giao với Trầm Côn, chính là kết giao tương lai, chỉ cần ngươi có thế để cho Trầm Côn trở thành bằng hữu của Triệu Vô Cực ta, mặc kệ hắn xài bao nhiêu tiền, ta đều đài thọ!"

Chủ nhân đã nói như vậy, ta còn do dự cái gì? Lão chưởng quầy suy xét cẩn thận thái độ của chủ nhân, tâm tình cũng thả lỏng, hắn thản nhiên nhấp một ngụm nước chè xanh, cúi đầu, ra vẻ hờ hừng nói:

- Chỉ là mấy trăm vạn lượng tính là cái gì? Tước gia, cứ việc ra giá, mặc sức ra giá đi!

Vung ra vạn kim mà mặt không đổi sắc, hay cho một Bách Bảo Trai! Trầm Côn cười ha ha.

- Nếu bằng hữu ta cũng nói như vậy, vậy ta còn để ý một chút bạc sao?

Hắn phất tay lên.

- Sáu trăm bốn mươi vạn lượng!

Ồ!!!! Một trận xôn xao nổi lên.

Tân Nguyệt thành kẻ có không ít tiền, truyền thuyết đấu phú (thi xem ai giàu hơn) cũng không thiếu, nhưng cũng không ai có cách tiêu tiền như vậy, bốn lần ra giá, mỗi lần đều gấp đôi, cuối cùng đưa ra giá sáu trăm vạn lượng bạc!?

Kẻ rộng rãi, hay là thằng ngốc?

Mặt Thiếu niên tóc tím đỏ bừng, miệng nói không ra lời. Nhìn biểu hiện như vậy, Trầm Côn liền mỉm cười với đấu giá sư.

- Còn, còn có người ra giá cao hơn không?

Đấu giá sư run rẩy giơ búa lên.

- Nếu như không có, ta tuyên bố... Tử Kim Dược Xử được bán ra!

Chát! Tiếng búa đập xuống, hết thảy đều kết thúc, Tử Kim Dược Xử thuộc về Trầm Côn!

- Tước gia chờ một chút, tôi đi xử lý thủ tục, sau thời gian một tuần trà sẽ tự tay dâng Tử Kim Dược Xử lên!
Nhất thời cảnh dương cung bạt kiếm hiện ra tại đây!

- Tất cả đừng nhúc nhích, nghe ta nói một câu, đừng quên nơi đây là Bách Bảo Trai!

Lão chưởng quầy đột nhiên hét lớn!

Hắn vuốt vuốt cái khuôn mặt bị đánh, đến trước mặt Trầm Côn cúi đầu nói:

- Tước gia, vẫn là câu nói kia! Chuyện ngày hôm nay là do Bách Bảo Trai lo liệu không chu toàn, mọi chuyện tiếp theo tự nhiên sẽ do Bách Bảo Trai lo liệu! Bách Bảo Trai có cơ nghiệp ngàn năm nay chưa đến mức phải để khách của mình chịu nhục trước cửa.

Nói xong, hắn lạnh lùng nhìn thiếu niên tóc tím.

- Tiểu thiếu gia, ta tôn kính phụ thân ngươi. Nói thật, cũng là sợ hãi phụ thân ngài! Nhưng nơi này là Bách Bảo Trai, vẫn không thể để cho ngươi ở đây cướp vật của khách nhân ta!

Hắn mạnh mẽ vung tay vẫy một cái.

- Người đâu!

Đông.

Mười hai cửa sổ của đại sảnh cùng lúc bị chấn vỡ, bốn mươi hộ vệ nối đuôi nhau tiến vào, vây quanh thiếu niên tóc tím.

- Thú tôn phù hộ! Thú tôn phù hộ! Thú tôn phù hộ!

Theo sát chân hộ vệ, bên ngoài đường cái vang lên tiếng bước chân của quân đội được điều động, người có chút kinh nghiệm quân sự sẽ nhận ra chí ít cũng có hơn ba nghìn quân sĩ đang bao vây phòng đấu giá!

- Chưởng quầy, hòa khí sinh tài!

La Trung biến sắc, hắn không sợ mấy ngàn quân sĩ này, mà là sợ lời nói của lão chưởng quầy, nơi này là Bách Bảo Trai, một khiu hắn giết người ở đây, chẳng khác nào là trực tiếp trở mặt với hoàng thất Đại Triệu! La Trung không đảm đương nổi trách nhiệm này, hắn cười nói:

Chưởng quầy, Bách Bảo Trai mở cửa buôn bán, đơn giản là cầu tài, việc hôm nay…

Hắn lấy ra hai linh phù(bùa).

- Đây là linh phù do gia chủ ta tự tay họa, giá trị như thế nào ta không cần phải nói nhiều chứ? Ha ha, hai linh phù này, xem như là hướng Bách Bảo Trai nhận lỗi, thuận tiện mua luôn Tử Kim Dược Xử vừa rồi, như thế nào?

Ngươi còn lấy linh phù hối lộ ta? Trên khuôn mặt lão chưởng quầy hiện lên một tia giễu cợt tinh quái, sau đó hắn nhìn nhìn Trầm Côn, truyền nhân duy nhất của Thái Hư Thần Phù….