Vương Gia Nói Một Câu
Chương 9 :
Ngày đăng: 00:17 22/04/20
Vài ngày sau, mọi ngõ nhỏ phố lớn thậm chí là các thôn trang xung quanh, đoàn người Lý Trọng Gia đều đi qua. Thanh Thành còn thật nghiêm nghiêm túc túc khảo sát, nghe dân bản xứ nói chuyện phiếm ở vài tửu quán trà tứ, thường thường hỏi một ít vấn đề nhìn như không chút quan trọng nào, rồi tiến thêm một bước lý giải về phong thổ nhân tình ở đây, cuối cùng cho ra kết luận.
“Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề.” Thanh Thành kiên định nói với Lý Trọng Gia
“Công tử, ngài nói chỗ nào có vấn đề?”Kiếm Nam rất phối hợp làm ra biểu tình cực kỳ tò mò.
“Tây Nam xưa nay luôn nổi tiếng về sản xuất thiết khí, nhưng mà, tại Côn Trữ, chúng ta hiếm khi nhìn thấy thiết phô mở cửa buôn bán; lại nhìn thôn trang xung quanh, vụ mùa đã qua, trong nhà cơ hồ đều là đàn bà con gái, các nam đinh khác thì là người già yếu, nhưng trong thành rõ ràng không có nhiều thanh niên như vậy, còn nữa…” Thanh Thành nhìn Kiếm Nam trộm ngáp, cùng Lý Trọng Gia rõ ràng tâm bất tại yên, ngừng nói.
Lý Trọng Gia tuy nói cùng Thanh Thành hành động đã nhiều ngày, nhưng lực chú ý của y đặt lên mấy vật nhỏ hơi thú vị còn nhiều hơn, nếm thử chút đặc sản địa phương, dường như thật sự tới đây để du ngoạn. Nếu không phải Thanh Thành tin tưởng nhân phẩm Lý Trọng Gia, nhất định sẽ hoài nghi y lần này tới Tây Nam chỉ để chơi đùa thôi.
“Các ngươi không có chuyện gì gạt ta?”Thanh Thành hậu tri hậu giác hỏi.
Lý Trọng Gia hơi hơi rũ mắt mắt, xoay xoay chuyển chuyển bạch ngọc lan chỉ trên tay, khiến người khác không đoán được trong lòng y nghĩ gì.
Thanh Thành thì nhìn y, trong ánh mắt hắc bạch phân minh viết chữ cố chấp.
Kiếm Nam liếc Vương gia nhà mình một cái, bộ dáng mảy may không nghĩ giải thích, đành phải giảng hòa nói, “Thời gian không còn sớm, nên dùng bữa tối.”
Thanh Thành quay đầu nhìn ngoài cửa số, phán theo vị trị mặt trời, mặt trời lặn ít nhất còn một canh giờ.
Kiếm Nam dường như cũng ý thức được lời của mình không thích hợp, vội vàng sửa đúng, “Điểm tâm ở trà lâu bên cạnh không tồi, bằng không…”
“Không thể nói cho ta biết sao?”Thanh Thành đánh gãy lời Kiếm Nam, nhìn Lý Trọng Gia, “Bởi vì nguyên nhân nào đó cho nên không thể nói phải không?”
Cười ha hả, Lý Trọng Gia cũng ngửa đầu uống cạn một chén.
Pháp Lang cười nói, “Các ngươi tán gẫu khoái trá như thế, cũng không chờ ta đến, thật không có ý tứ gì hết.”
“Pháp Lang lão đệ, ta đây không phải là nhất kiến như cố với Vương gia sao, đến đến đến, ba người chúng ta cùng nhau uống.”Người nọ thấy Thanh Thành, ánh mắt nhíu lại, “Pháp Lang lão đệ quả thật hiểu rõ ta, còn tìm tiểu mỹ nhân đến bồi rượu?”
“Không phải là ta tìm, ” Pháp Lang ngồi xuống vị trí của mình, từ từ nói, “Đây là tự mình tìm tới cửa, bất quá, người ta tìm là Vương gia.”
Ngoại tộc cười ám muội, nói với Lý Trọng Gia: “Ai u, diễm phúc Vương gia thật sâu a.”
Thanh Thành mắt điếc tai ngơ với đối thoại của bọn họ, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm bản đồ biên phòng, hắn không tin, hắn không tin Lý Trọng Gia sẽ làm ra chuyện như vậy. Hắn nhớ ra tên ngoại tộc kia, chính là địch nhân lớn nhất của vương triều Hi Chính —— Tam vương tử Hãn quốc đại mạc, đã từng tới kinh thành.
“Ta chưa giới thiệu với Tam vương tử, ” Pháp Lang chỉ vào Thanh Thành, “Vị này chỉnh là Thái phó đế sư của Hi Chính, lại còn là…” Pháp Lang cười nhẹ, nhìn Lý Trọng Gia.
Tam vương tử vuốt cằm nói, “Tiểu mỹ nhân, ngươi cũng nương tựa Hãn quốc đại mạc của chúng ta sao?Ha hả, không hổ là người của Vương gia, thật tinh mắt.”
Lý Trọng Gia vẫn không nói, dưới ánh nhìn chăm chú không chuyển mắt của Thanh Thành, y đứng dậy, kéo Thanh Thành vào trong ngực, không để ý thân thể hắn cứng đờ, cúi đầu hạ xuống vài cái hôn ở cổ hắn, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn nói, “Chờ ta.”, rồi buông Thanh Thành ra, bảo người đưa hắn vào trong phòng của mình.
Thanh Thành nhìn tình hình này liền hiểu ra lo lắng của mình trở thành sự thật. Lý Trọng Gia cùng Tây Nam, Hãn quốc đại mạc cấu kết mưu phản, với ba cỗ thế lực này cùng nhau tiến công Hi Chính, chỉ sợ thiên hạ sẽ đại loạn, sinh linh đồ thán. Nhưng, Thanh Thành không tin, hắn muốn nghe chính miệng Lý Trọng Gia giải thích.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Canh hai~ canh ba có thịt lạt…