Vương Tử Kỵ Sĩ
Chương 75 : Bà xã giận dỗi nhõng nhẽo đòi hỏi
Ngày đăng: 17:59 30/04/20
Edit: Đậu
Nhìn thấy nhân viên phục vụ đi tới, Dương Uấn Chi sợ đến mức động cũng không dám động, sợ mọi người sẽ phát hiện ra điều gì đó, hơn nữa bên dưới không có mặc quần, cậu cũng sợ nếu nhúc nhích một chút d*m thủy sẽ thật sự chảy xuống đất.
“Xin chào tiên sinh, tiểu thư, chúc mừng hai người là vị khách thứ 100 của hôm nay, đây là điểm tâm ngọt nhà hàng chúng tôi xin dành tặng, chúc quý khách ngon miệng.”
Nhân viên đặt một phần canh mộc nhĩ trắng điểm xuyến ít táo hồng trước mặt cậu, rõ ràng là cố ý chuẩn bị cho cậu. Ngô Thắng Vũ nói cám ơn, nhân viên phục vụ vẫn luôn mỉm cười, thậm chí còn chúc phúc hai người vài câu, sau đó mới rời khỏi.
“Chà chà, mị lực của vợ anh thiệt lớn nha.” Hắn múc một lát táo hồng uy cậu ăn, giọng nói có vài phần đùa giỡn, người trong ngực hai má đỏ ửng ngượng ngùng, vỗ vỗ vai hắn. Phía dưới hai người vẫn còn dán chặt lấy nhau, theo động tác khẽ ma sát, lại suýt chút nữa rên rỉ thành tiếng, vừa ăn vừa lén lút làm tình.
“A… Ông xã…. Mau động…. Ân….. Chính là chỗ đó…” Ngô Thắng Vũ cúi đầu xuống thật thấp, tựa vào cổ cậu, tuy rằng thanh âm của cậu rất nhỏ nhưng hắn vẫn nghe được.
“Nơi này sao, có phải là sắp tới rồi không?”
“Ừm…. Muốn tới…” A a a Cậu bấu chặt lất quần hắn, thân thể đột nhiên co giật một cái, hoa huy*t phun ra một luồng d*m thủy, đứa nhỏ trong bụng cũng đấm đá mấy lần, khoái cảm lại kèm theo chút đau đớn, lần đầu tiên vừa cao trào vừa cảm nhận thai động thật lạ lẫm, thân thể mềm nhũn lần thứ hai kêu thành tiếng.
“Em sao vậy, có phải con lại đá không?” Hắn gấp đến đầu đầy mồ hôi, cũng cùng bắn ra nhưng thấy cậu đột nhiên ôm bụng, hắn vừa bắn tinh, bàn tay ấm áp vừa vuốt ve bụng cậu, tiểu tử bên trong cuối cùng cũng chậm rãi yên ổn, mà hai người rốc cục cũng làm xong chuyện tình ái dầu sối lửa bỏng này.
※
“Vợ, là chỗ này ngứa sao?” Hắn nhẹ nhàng xoa nắn giúp cậu, bóp bóp chỗ cứng cứng ấy một chút rồi ngón tay mới đảo qua đầu v*, “Còn khó chịu không?”
“Có chút… Thật kỳ quái… Aha… Nhột quá…” Hai người cũng không rõ lắm đó là cái yêu, bởi vì Ngô Thắng Vũ bóp mấy lần không thấy gì thì cũng không có cham vào nữa, “Không có gì đâu, để anh hỏi một chút, có thể là sữa đó.”
Nghe hắn nói nơi này sẽ chảy sữa, mặt cậu lập tức đỏ rực, cả một buổi tối cho dù hắn cưỡng bức hay dụ dỗ như thế nào cũng không được nghe cậu gọi một tiếng ông xã.
※
Lúc ăn cơm, Lục Tử Dư đột nhiên đưa một chén canh kỳ quái cho cho Ngô Thắng Vũ, mặt còn cười cười quái dị, hắn luôn thấy mẹ mình cười sao thật gian nha nhưng vẫn là ngoan ngoãn uống cạn chén canh không rõ là gì kia.
Đương nhiên sau đó hắn mới biết mẹ cho mình uống canh bổ thể lực dành cho người phải làm việc quá độ về đêm, lúc đó hắn suýt chút ói ra.
Cậu cũng lập tức cổ, mặt đều đỏ, từ lúc biết hai người có thể làm tình, bọn họ cơ hồ mỗi tối đều sẽ làm làm, ít nhất là một lần, nhiều thì không thể đếm được luôn, có lúc quá hứng tình cậu cũng không biết mình đã kêu lớn như thế nào. Tuy nói phòng có cách âm nhưng mẹ Ngô ba Ngô ở đối diện khó tránh sẽ nghe được gì đó, càng nghĩ cậu càng cúi đầu thật thấp, cơ hồ muốn chôn vào chén cơm trên bàn lẩn trốn.
“Tuổi trẻ mà, tinh lực dồi dào cũng rất bình thường.” Lục Tử Dư cười nói với Dương Uấn Chi nhưng khi vừa nhìn tới Ngô Thắng Vũ liền nghiêm mặt, “Bất quá con phải cẩn thận một chút, đừng có làm hư cháu mẹ.”
Ngô Thắng Vũ rốt cuộc không nhịn được phun ra, vừa khóc vừa cười bất đắc dĩ nói, “Mẹ, mau ăn cơm a.”