Vương Tử Kỵ Sĩ

Chương 76 : Mang thai đến tháng thứ tám

Ngày đăng: 17:59 30/04/20


Edit: Đậu



Trên bàn ăn người một nhà cười cười nói nói, Dương Uấn Chi đã sớm xem Lục Tử Dư là mẹ của mình cho nên có chuyện gì cũng không ngại nói với bà.



“Mẹ, con muốn nới phòng làm việc ra rộng chút.” Bây giờ cậu đã có chút tiền, lúc trước giúp công ty kia làm kế hoạch và một vài việc lựt vặt nhưng bởi vì hiệu quả rõ rệtnên công ty trực tiếp giao cho cậu phụ trách các đại lý, bộ phận hàng hóa cũng giao cho cậu. Lượng tiêu thụ trong website của cậu không ngừng tăng lên nên hoa hồng được chia cũng nhiều hơn. Cậu muốn dùng số tiền đó mở quy mô lớn hơn, sau này tốt nhất nên lập một thương hiệu của chính mình. Tháng này đã là tháng tám, sinh bảo bảo đại khái sẽ là nghỉ hè, cậu đã thương lượng với Thắng Vũ xong, hắn cũng đồng ý với cậu, thương hiệu sẽ để tên hắn, Dương Uấn Chi ở phía sau chỉ đạo, một ít chuyện cơ bản sẽ để Thắng Vũ đứng ra, chờ mình sanh xong sau sẽ trực tiếp điều hành. Tuy nói nếu vừa đi học vừa làm sẽ rất cực nhưng cậu không muốn từ bỏ.



“Vậy mở thật lớn đi, Tiểu Chi, tiền kia con cứ giữ đi, mẹ đầu tư cho con.”



Không nghĩ tới mẹ không có ngăn mình mà còn giúp đỡ hết lời, Dương Uấn Chi vừa kinh ngạc vừa cảm động.



“Nhưng mà nhiều tiền lắm.”



Lục Tử Dư không khỏi cười trộm, chắc chắn đứa nhỏ này không biết danh tiếng của Lục gia rồi, nếu bà đầu tư, có thêm đầu óc của Tiểu Chi, lại để cha giúp một chút thì chuyện kiếm được bộn tiền nằm trong tầm tay, “Chút tiền này mẹ con không thiếu, chờ công ty kiếm được nhiều Chi trả lại cho mẹ là được rồi.”




“Tại vì quá nhớ em chứ sao, ngồi trên lớp không yên lòng được, muốn được gặp em, ai dè liền thấy được tiểu tao hóa đang thủ dâm, còn rên rỉ thành lời nữa nha.”



Dương Uấn Chi mặt đỏ lên, “Anh… Anh đừng có đoán mò.”



Ngô Thắng Vũ không quan tâm đang ở đâu, trực tiếp từ phía sau ôm lấy cậu, hôn lên cánh môi mềm mọng đỏ âu mà hắn yêu nhất, đồng phục trên người đã ướt phát họa từng đường nét trên người hắn, thành thục nhưng không kém phần gợi cảm. Cậu nghiêng đầu đáp lại nụ hôn của hắn, Ngô Thắng Vũ hôn đến khi người trong lòng không thở nổi nữa mới thỏa mãn buông ra, lại liếm lên ngực cậu.



“A a…. Ông xã… Thật trướng…. Liếm thoải mái quá…. Ahaa….” Dương Uấn Chi cũng lười trách hắn trốn học, bởi vì cậu cũng thật nhớ hắn.



“Ngực của bảo bối sắp thành quả đào nhỏ rồi, sao còn chưa có sữa nữa ta.” Hắn liếm mút cũng không quên xoa nắn an ủi bên còn lại, đầu lưỡi gãy gãy đầu v* làm hai viên thù du sáng óng ánh. Cậu ngước đầu nhíu mày, không biết là khó chịu hay sảng khoái, ồ ồ thở dốc, bồn tắm càng lúc càng nóng.



Ngô Thắng Vũ cởi đồng phục trên người ném vào máy giặt, liền ôm Dương Uấn Chi lên giường, sau đó mới tiếp tục làm chuyện ban nãy.