Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 105 : Kháng chỉ bất tuân

Ngày đăng: 04:10 20/04/20


Edit: ss gau5555



Beata: Bunny



Tiếp tục yến hội về sau, Phượng Trọng Nam chỉ có một dạng đó là ăn no, không thì tức giận!



Phượng Hiên là ai? Không đạt được mục

đích tuyệt đối không bỏ qua là tôn chỉ từ trước đến nay hắn làm theo.

Bốn tháng gần đây hắn cảm giác được phụ thân đại nhân của mình thật sự

quá mức an tĩnh, không gây gổ làm cho hắn cảm thấy bất cứ lúc nào cũng

sẽ bị này phụ thân tốt đẹp của mình đâm một đao sau lưng, cho nên sau

khi biết chuyện đám hỏi tuyệt đối sẽ rơi ở trên đầu mình, thì hắn hôm

nay tâm tình không tốt mà không giơ chân nhắm trúng Phượng Trọng Nam là

không được.



Cho nên sau khi yến hội kết thúc, Phượng Trọng Nam mặt trướng đến đỏ bừng, toàn bộ

cơ mặt căng chặt, mín chặt môi không nói chuyện, nắm tay nắm chặt, trong mắt mang theo lửa giận, trừng mắt vào bóng lưng của Phượng Hiên, ngoài

ra, ông còn cảm thấy đầu choáng váng, hai mắt hoa lên, tim đập hối hả,

thiếu chút nữa không ngất đi rồi, trong lòng đang mắng Phượng Hiên không ngừng.



Được như ý, Phượng Hiên tất nhiên là

mang theo nụ cười thỏa mãn thoải mái rời đi. Đương nhiên, nếu như một

chuỗi dài cái đuôi đến từ Huyền Vũ quốc phía sau hắn kia có thể biến mất không thấy gì nữa mà nói… thì càng hoàn mỹ. Đáng tiếc, hắn không chỉ có tiếp đãi thập lục công chúa, sau bữa tiệc, mà còn nhiều thêm đoàn người sứ giả của Huyễn Vũ quốc. Theo Thuận công công nhắn lại lời của hoàng

thượng cho thấy có ý là những người này muốn ăn không cho đến khi việc

tìm hiểu chấm dứt.



Mặc dù trong lòng rất muốn đem những

người này ném tất cả ra khỏi Ngự Phong viên, nhưng Phượng Hiên đối với

người nào cũng đều tươi cười, nho nhã lễ độ, không ai có thể đoán được

thâm ý ẩn chứa sau nụ cười kia, càng không ai biết hắn đối với chuyện tứ hôn này có thái độ như thế nào.



Bị bắt dẫn những khách nhân trở về phủ,

Phượng Hiên lúc này mới bước vào chính sảnh của Phượng phủ, ngồi xuống

hàn huyên với khách nhân được mấy câu, lại đem những khách nhân này bố

trí ở trong viện, mất cả một ngày của hắn, nghĩ đến được ôm nương tử

thân ái của hắn, đã nhìn thấy quản gia Phượng Tường vẻ mặt khẩn trương

tiến vào bẩm báo nói có khách quý đến.



Khách quý? Không phải là vị hắn đang suy nghĩ tới chứ!? Hắn vừa mới từ trong cung trở về! trong lòng Phượng Hiên có một chút không vui, song không đợi hắn đi đến nghênh đón mà người

xuất hiện ở chính sảnh đã xác minh ý nghĩ của hắn. Khách quý, trừ bỏ vị

đang ngồi trên ngôi trong cung kia, thì còn có thể là ai đây?



Vừa thấy là hoàng thượng Ngự Thiên

Dương, Phượng Hiên liền đứng dậy cung nghênh nhường chỗ ngồi. Ngự Thiên

Dương vẫy vẫy tay ý bảo miễn lễ, sau khi ngồi xuống, cũng để cho mọi

người cùng ngồi. Từ trên mặt của hắn có thể thấy được tâm tình của hắn

hôm nay rất tốt, có thể thấy tiệc chúc thọ hôm nay làm cho hắn vô cùng

thoả mãn.



Cùng hắn đến không có ai ngoài Thuận

công công theo hầu hạ ở bên cạnh cùng với thống lĩnh Ngự lâm quân Trình

Nhiễm Ngoại, còn có một vị khách không mời mà đến, đó chính là Phượng

Trọng Nam. Phượng Trọng Nam nhìn Phượng Hiên một cái, trong cái nhìn kia hàm chứa vui sướng khi người gặp họa.



Hoàng thượng lúc này đến đúng là không có chuyện tốt! Phượng Hiên thầm nghĩ.



Quả nhiên, Ngự Thiên Dương đầu tiên đã

quay về phía thập lục công chúa của Huyễn Vũ quốc nói: “Chuyện đám hỏi,

cứ theo như quý quốc đề nghị để làm. Thập lục công chúa, thừa dịp quý

quốc đều đang ở đây, xem trong những ngày gần đây thì nên tổ chức hôn lễ như thế nào? Tuy nói thời gian có chút gấp gáp, nhưng cấp bậc lễ nghĩa

một cái cũng sẽ không thiếu!”
“Khánh Nghi Đế làm sao có thể đáp ứng

loại yêu cầu này của ngươi!?” – Quá hoang đường! Phượng Trọng Nam không

muốn tin tưởng năm đó Khánh Nghi Đế sẽ đáp ứng đơn giản loại yêu cầu này của Phượng Hiên.



“Vì sao không có khả năng? Ta đã lấy hai lần đại xá của ngự tứ kim kiếm đổi lấy cái này!” – Phượng Hiên cảm thấy Phượng Trọng Nam rất ngu ngốc, năm đó Khánh Nghi Đế một trong những

hoàng đế kiêng kị lục đại gia tộc, cho rằng cơ hội đại xá cho sáu tộc

quá nhiều cho nên có thể làm cho Phượng thị trong lục tộc ít đi hai lần

đại xá, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho cơ hội như thế. Mà thông minh

như Phượng Hiên, lại có thể được như nguyện.



Không khí trầm mặc, Phượng Trọng Nam còn đang tiêu hoá nốt ý tứ của câu nói kia, nghe xong ông ta lại tiếp tục

nâng giọng rống lên: “Ngươi nói cái gì!? Ngươi lại lấy đại xá quý giá

quan trọng như thế để đổi lấy chuyện hôn sự tự gánh vác nhàm chán của

ngươi!? Ngươi cái tên hỗn đản này! Ngươi đem Phượng thị đặt ở chỗ nào!?

Ngươi thật to gan!”



“Hôn sự của ta có thể tự gánh vác, đó

mới là chuyện quan trọng!” – Phượng Hiên hắn có thể lấy được người yêu

mến mới là chuyện lớn, còn những cái khác đều là chuyện nhỏ, sao có thể

đánh đồng? Phượng Hiên bất mãn trả lời. “Hơn nữa, ba lần đại xá còn thừa một lần không phải sao? Phụ thân đại nhân, ngài hẳn là thấy may mắn năm đó thời điểm ta xin tiên đế Thiên Tuyên thánh chỉ thứ hai, thì Vũ nhi

đang là Đức Phi được sủng ái, bởi vậy tiên đế không có yêu cầu gì đáp

ứng hạ chỉ. Nếu không ngay cả cơ hội đại xá cuối cùng cũng không có!” –

Đó là chuyện duy nhất Ngự Thiên Lan làm cho hắn Phượng Hiên cảm thấy hài lòng, hừ!



“Ngươi nói cái gì! ? Ngươi lại vẫn mốn

lấy cơ hội đại xá cuối cùng đi đổi loại này. . . . . .” – Phượng Trọng

Nam tức giận đến giơ chân cầm lấy thánh chỉ thứ hai thì thầm “Bất luận

kẻ nào cũng không được huỷ bỏ địa vị chính thất của phu nhân tông chủ

Phượng thị Phượng Hiên” loại nội dung nhàm chán đến cực điểm này!? Lúc

ấy ngươi ngay cả bóng dáng kết hôn cũng không có! Ngươi, cái đồ nghiệt

tử này!”



“Làm sao nhàm chán? Ta đã có dự kiến

trước! Hơn nữa, lúc ấy cũng bởi vì ta chuẩn bị đi cầu hôn mẹ của con ta, nghĩ tới nghĩ lui, đây là một trong sính lễ tốt nhất!” – May mắn lúc ấy nghĩ tới, nếu không vừa rồi hoàng thượng ban thưởng thành hôn, khẳng

định sẽ làm cho nương tử thân ái tức giận, tiếp tục chuyện hưu li,

Phượng Hiên vừa cảm thấy may mắn vừa phải toan tính mà nghĩ.



“Ngươi ——!” – Phượng Trọng Nam tức giận đến trướng óc ù tai, nói không ra lời.



“Đúng rồi, về phần ngài tại sao lại

không biết, đương nhiên là bởi vì ngài vẫn đều ở Phượng Châu ‘tu thân

dưỡng tính’ rồi! Phụ thân đại nhân, chuyện này đã rõ chưa? Đã rõ rồi mà

nói……cửa ở nơi nào, không tiễn!” – Hừ, cho là Phượng Hiên hắn có lòng

tốt giải thích cho ông ta sao? Nếu không phải vì đem tất cả tức giận vừa rồi mình nhận được trả lại cho ông ta, làm cho ông ta tức chết, thì

mình tại sao có khả năng kiêng nhẫn giải thích cho ông ta như vậy! Cây

quạt trong tay Phượng Hiên chỉ về phía cửa chính sảnh, không chút khách

khí đuổi người. Nếu không phải Cốc Nhược Vũ lôi ống tay áo của hắn, để

hắn không cần quá mức vô lễ, chỉ sợ hắn sẽ đem ba chữ trong lòng đang

rất muốn nói là “Cút cho ta” đưa cho Phượng Trọng Nam.



Phượng Trọng Nam thiếu chút nữa không

thể nâng lên, trong tối hôm nay đây là lần thứ hai ông bị Phượng Hiên

làm cho tức nổ phổi rồi. Ông ta hít sâu một hơi, đem thánh chỉ thả lại

tại chỗ, hung tợn trừng mắt nhìn Phượng Hiên một cái, cuối cùng còn nhìn chằm chằm Cốc Nhược Vũ trong chốc lát, mới rời khỏi Phượng phủ.



Ngay lúc ông ta nhìn chằm chằm Cốc Nhược Vũ trong thời gian ngắn ngủi kia, ý niệm ác độc trong đầu lại hiện lên, mình nhất định sẽ làm cho Phượng Hiên mất đi người hắn yêu nhất! Cho dù hôm nay không thể tiến hành dựa theo kế hoạch của mình, nhưng bước tiếp theo của kế hoạch vẫn như cũ phát sinh, chỉ khác chính là địa điểm cùng thời gian mà thôi! Tiểu tử chết tiệt, ngươi hãy đợi đến lúc sống bên

trong thống khổ cùng tức giận đi! Khi đó, bất kể là việc trong triều hay là việc trong Phượng thị đều ở trong lòng bàn tay của Phượng Trọng Nam

ông, mà Phượng Hiên chỉ có tác dụng ngồi xuống cùng mình lựa chọn người

thừa kế có thân phận cao quý mà thôi!