Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu
Chương 109 : Pháp trường kinh biến
Ngày đăng: 04:10 20/04/20
Edit: ss gau5555
Bên kia, Phượng địch trông cậy vào Hồng
Hi Nghiêu hỗ trợ để cho Cốc Nhược Vũ ngất đi, lại lấy được đáp án là
Hồng Hi Nghiêu lắc đầu. Hồng Hi Nghiêu nói cho Phượng địch biết chuyện
Phượng Vũ lần đó là may mắn thành công, sau đó bất luận ông làm như thế
nào, cũng không thể điều chế ra loại thuốc này. Thấy kế hoạch không
thông, Phượng địch liền muốn Hồng Hi Nghiêu đem mê dược vô sắc vô vị cho hắn, để cứu chủ tử nhà hắn ra.
Hồng Hi
Nghiêu sau khi trầm mặc một chút, rồi cho hắn thấy tiểu Cung Thi Liêm
còn trong tã lót, rồi khuyên: “Phượng hiên đối với Phượng phu nhân tình
cảm sâu bao nhiều ngươi cũng biết, ta không đồng ý ngươi đi thả hắn ra.”
Phượng địch cũng liên tưởng đến bộ dạng
phát cuồng năm đó của Phượng hiên sau khi biết được tin Phượng vũ chết,
làm cho hắn không khỏi rùng mình một cái, càng ngày càng cảm thấy chủ tử nhà mình đúng là không thể thả ra.
“Nếu Phượng hiên ở Bích phủ, Bích đại
nhân nhất định sẽ nghĩ biện pháp đảm bảo an toàn của hắn. Chỉ là trải
qua chuyện lần này, Phượng hiên không có khả năng ở lại trong triều nhận chức. Hắn mất đi địa vị ở trong bộ tộc Phượng thị sẽ có hoàn cảnh gì
nói vậy ngươi có thể đoán được. Quyền lực của bộ tộc Phượng thị sẽ trở
lại trong tay Phượng trọng nam ! Hoàng thượng lúc trước lệnh cho ta chế
rất nhiều Giải Độc Hoàn, để Ngự lâm quân vây quanh ở bên ngoài Phượng
phủ không còn sợ mê dược hoặc độc dược! Bởi vậy trừ phi ngay mặt chống
lại Ngự Lâm quân, còn không có biện pháp không kinh động ai mà có thể
đưa Lượng nhi ra khỏi Phượng phủ! Hơn nữa bây giờ nhân thủ của ngươi
không đủ sao! Phượng trọng nam lại coi Phượng hiên là kẻ thù mà không
phải nhi tử, nếu Thiếu tông chủ nhà ngươi rơi vào trong tay hắn, thì dữ
nhiều lành ít!”
“Tiêu cùng hộ vệ của Phượng thị đang bảo vệ ở bên người Thiếu tông chủ, nếu thật có chuyện gì, bọn họ sẽ liều
chết bảo vệ Thiếu tông chủ !” Cung thị muốn đưa Tiểu Cốc lượng ra khỏi
Phượng phủ, cũng chỉ là phòng ngừa vạn nhất mà thôi, Phượng địch lo lắng đệ đệ có thể bảo vệ tốt Thiếu tông chủ hay không.
“Ngươi vẫn nên ở lại chỗ này của ta, bảo vệ tốt Nhị thiếu chủ nhân của ngươi đi! Có thể bảo vệ một người là được một!”
Nghe thấy câu cuối cùng của ông, nhìn
đứa trẻ đang quấn tã Phượng địch đột nhiên mới nhớ tới Phượng Hiên đã
từng dặn qua: “Nếu xảy ra tình huống xấu nhất, bảo vệ một người là một
Tiểu Cốc Lượng, nhưng vẫn rất vui vẻ, bởi vì kế hoạch của ông ta đã
thành công, ông ta không thể chờ được muốn nhìn bộ dạng Phượng Hiên sau
khi thấy Cốc Nhược Vũ chết!
Sứ giả Huyễn Vũ quốc muốn đích thân nhìn thấy người ám sát thập lục công chúa chết đi, hơn nữa bọn họ đối với
quyết định của Ngự Thiên Dương rất là bất mãn, việc này vừa xong, liền
chuẩn bị trở về nước, còn chuyện công chúa bị giết tuyệt đối không để
yên!
Bích Nhân Hoành không có xuất hiện ở
trên pháp trường, bị hoàng thượng đã an bài làm nhiệm khác mà hắn vẫn
như cũ không thể thoát thân ra, chỉ có thể một mình ở nơi đó hối hận lúc trước không có bố trí người cướp pháp trường.
Người đồ tể đã đứng ở vị trí của mình,
Cốc Nhược Vũ nhận mệnh nhắm hai mắt lại, trong đầu nhớ lại từng màn ấm
áp ngọt ngào. Hoắc Uy Thâm cùng Trình nhiễm có chút không đành lòng mà
quay đi chỗ khác, Ngự Thiên Dương bọn họ lại hưng trí bừng bừng nhìn.
Mệnh lệnh xử trảm hạ xuống, đồ tể đem đao nâng lên cao, rồi hạ nhanh xuống.
Đao lên đao xuống, máu tươi văng khắp
nơi, một đầu người nhanh như chớp mà lăn xuống dưới, nguyên bản hẳn là
sẽ có cảnh tượng xảy ra nhưng lại làm cho bốn phía khiếp sợ!
Đầu người lăn trên mặt đất đôi mắt lồi
mở to, không cách nào nhắm mắt giống như nói chủ nhân của nó không dám
tin. Bốn phía yên tĩnh không tiếng động, đều bởi vì chứng kiến một màn
mà kinh ngạc đến ngây người, chỉ có thể ngây ngốc nhìn thẳng lên thân
ảnh trên pháp trường kia căn bản không nên xuất hiện. Máu, theo đao tích lạc rơi xuống, người cầm đao không ngờ lại thay đổi!
Hắn, quần áo cẩm y, một đêm không đổi
nên quần áo có chút nhăn, thân ảnh cao ngất tản ra từng trận sát khí,
khuôn mặt tinh xảo không chút thay đổi, đôi môi từ trước đến nay giơ lên giờ phút này lại kéo căng. Không đếm xỉa đến bản thân thình lình xuất
hiện cùng với gọn gàng mà đoạt đao, lên đao, rơi đao mà tạo thành ảnh
hưởng, thẳng đến khi đao ảnh loé lên lần nữa, “ cạch” một tiếng, chỉ
thấy gông xiềng trên người Cốc Nhược Vũ đều bị bỏ đi.
Cảm thấy khác thường Cốc Nhược Vũ, mở
hai mắt ra, ngửa đầu nhìn lại. Đối mặt với ánh mặt trời nàng cảm thấy có chút chói mắt dù nheo lại, cũng không gây trở ngại để nàng nhận rõ thân phận của người đến.