Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 116 :

Ngày đăng: 04:10 20/04/20


[1] Tiểu tiểu ác ma tự giới thiệu



Hắn, tên gốc là Cốc Lượng, bởi vì từ khi sinh ra, hắn vẫn chưa được gặp cha thân yêu, cho nên hắn nghĩ người cha đại nhân thân yêu bặt vô âm tín kia không có quyền lên tiếng, vì vậy,

hắn theo họ mẹ.



Một ngày

nọ, cha hắn xuất hiện từ trong hồ nước xanh đầy sóng, từ đó hắn được cha thương yêu, nương có phu quân, cùng nhau trải qua cuộc sống hạnh phúc,

mà hắn, tiểu tiểu nam tử hán, vẫn tên là Cốc Lượng! Nói vậy nghĩ là,

người cha thân yêu mới xuất hiện của hắn không có quyền quyết định trước mặt nương. Hắn, vẫn theo họ mẹ như trước.



Lại một ngày nào đó, hắn cùng với nương

và cha đổi chỗ ở, khi chạy đến một ngọn núi cao vút như chìm trong làn

mây, hắn nhỏ bé đáng thương, đi đến một gian phòng đầy bài vị, phải quỳ

xuống đất cúi đầu lạy, đồng thời còn bị đổi tên họ thành Cung Thi Dực!

Ồ? Hóa ra, dù ở đâu thì cha của hắn cũng không có quyền lực! Từ đó, hắn, không theo họ cha, cũng không theo họ mẹ, mà theo họ của bà nội.



Cái trán nhỏ bé phải đeo một dải lụa nhỏ có khảm một viên đá mắt mèo màu đen, thân mặc cẩm y xa xỉ, trên đai

lưng còn đeo ngọc bội, trong tay cầm một cây sáo trúc màu xanh biếc, từ

sau khi lên núi nó vẫn chưa từng rời khỏi hắn, nhìn về phía từ đường [1] Cung thị, cái đầu nhỏ bỗng lắc lắc, trong lòng hít một hơi, haizz, cha

của hắn bề ngoài bình thường thì không nói, đã vậy trước mặt người khác

cũng không có bao nhiêu địa vị.



[1] từ đường: nhà thờ tổ tiên



Cảm thán xong, bé lại cảm thấy tên hiện

tại của mình nghe cũng hay, viết xuống cũng đẹp, vì vậy đắc ý nghĩ: Cung Thi Dục hắn, là trưởng tử của tông chủ Cung thị, đại ca của nhóc Cung

Thi Liêm, là tiểu tông chủ đầy uy phong của Cung thị! Hắn còn là người

thông minh tuyệt đỉnh, chuyện gì cũng chỉ cần một chút liền thông suốt,

lúc ra mắt các trưởng bối, mọi người cũng khen hắn là nhân trung chi

long, võ công của hắn cũng dần cao lên, sắp trở thành một bậc thầy vĩ

đại, tương lai sau này sáng chói lóa. Ừm, mặt mũi hắn cũng tạm chấp nhận được, nhưng, nương đã nói, bề ngoài của con người không quan trọng,

quan trọng là tâm hồn đẹp. Mà Cung Thi Dực hắn, tâm hồn tuyệt đối đẹp,

chỉ cần có người chọc đến hắn hoặc người nhà của hắn, hắn đều dựa theo

quy luật ăn một miếng trả một miếng mà trả thù. Chỉ cần có ân với hắn

hoặc người nhà của hắn, hắn cũng sẽ nỗ lực báo ân. Vì thế, tâm hồn đẹp

ân oán phân minh của hắn, sẽ bù lại khuôn mặt bình thường của hắn, sau

đó, hắn sẽ trở thành kẻ người gặp liền thích!



Một khuôn mặt nhỏ nhắn họa thủy, cười vô cùng sáng lạn khoa trương, không cẩn thận lọt vào mắt của các gia phó

hoạc các thân thích đang đi tới đi lui, làm cho mọi người đều muốn chạy
muội đừng buồn, người xấu thì không sao, nhưng tâm hồn phải đẹp. Hơn

nữa, đại ca ca sẽ cho người may y phục xinh đẹp cho muội, che đi một ít

xấu xí của muội, hơn nữa ta sẽ gọi người dạy muội cầm kỳ thi họa, muội

chỉ cần ngoan ngoãn học, sau nay lớn lên dù có xấu cũng không phải là

chuyện quá quan trọng. Đại ca ca còn có thể dạy muội võ công, nếu ai dám chê muội xấu, muội có thể đánh tên ấy.”



A! Hắn ( nàng) không chịu nỗi nữa rồi!

Con trai mình nói ba câu nhưng cả ba câu đều có chữ xấu, cô bé thế nhưng còn gật đầu đồng ý, khuôn mặt của Phượng Hiên và Cốc Nhược Vũ co rúm

lại, quyết định rời đi, để mặc hắn ở đây không ngừng kêu xấu.



Trước khi đi, Phượng Hiên còn quay đầu

nhìn thoáng Cung Thi Dục đang hào hứng, tay cẩn thận ôm lấy tiểu oa nhi, nghĩ thầm: suy nghĩ lúc đầu nên thu hồi lại, chưa chắc tương lai ông sẽ có một cô con dâu xấu!



Cho nên, từ đó về sau, có một tiểu nha

hoàn đi theo bên cạnh Cung Thi Dục, hắn cho cô bé ăn ngon, mặc đẹp, cho

cô bé học này học kia, phảm là những thứ mà hắn cho rằng có thể khiến

tâm hồn trở nên xinh đẹp, hắn sẽ đem toàn bộ những thứ ấy cho tiểu oa

nhi học.



Mà quả nhiên, không ngoài suy đoán của

Phượng Hiên, nhi tử Cung Thi Dực đối với cô bé kia sủng ái có thừa, thậm chí về sau còn tự nhận ‘người tình trong mắt thành Tây Thi’, cảm thấy

cô bé tuy xấu nhưng đáng yêu, sau đó, một ngày nào đó, trở thành sửu

nhân[3] đẹp nhất trong lòng hắn. Chỉ tiếc, khi hắn ân cần dạy dỗ, cô bé

từ nhỏ đã cho rằng mình là thiên hạ đệ nhất xấu xí, từ lúc sinh ra đã

xấu, nhưng đối với những người khác, cô bé vẫn có thể phân biệt được xấu đẹp rõ ràng, vì vậy trong lòng cảm thấy hoàn toàn không xứng với Dục ca ca – vị thần tiên mà cô bé vẫn luôn sùng bái ở trong lòng, tâm lý tự ti đã trở thành một tảng đá lớn cản trở trên con đường lấy vợ của tiểu yêu quái họa thủy.



[3] sửu nhân: người xấu



Điều này làm cho tiểu tiểu ác ma nào đó

phải đấm ngực dậm chân, trong lòng vô cùng hối hận, tiểu ái nhân [4] yêu dấu xấu thì xấu, nhưng không phải hắn đã nói rồi sao? Hơn nữa còn ngày

nói, đêm cũng nói, lúc nào cũng nói? Nàng mặc dù xấu nhưng lại là tiểu

mỹ nhân trong lòng hắn! Hắn cũng không hề bình luận cái gì mà xấu nữ đâu nha!



[4] ái nhân: người yêu



Ôi! Hắn sẽ không lấy được tiểu ái nhân yêu dấu sao?!



HẾT