Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 15 : Em rể vừa ý

Ngày đăng: 04:08 20/04/20


Edit: Tiếu Ngu Ngốc



Beta: ss gau5555



Thân thể nho nhỏ bay vọt lên, trong tay là mộc kiếm “Chà, chà, chà”

do mũi kiếm chạm đất sau đó liền hướng về phía đối phương, đã thấy đối

phương không nhanh, không chậm, lách thân mình tránh một bên, tay không

vòng mấy cái liền hóa giải chiêu kiếm sắc bén. Ngươi tới ta đi, hai

người tuổi không lớn, nhưng công phu này lại làm cho một người tuấn tú,

một người tiêu sái.



Đến khi thanh âm của Phượng Hiên truyền

đến “Ca ca đã trở lại nha”.Cầm mộc kiếm trong tay, lúc này bé gái thu

hồi lại chiêu kiếm vừa ra, lui về sau vài bước, mộc kiếm trong tay quăng ra, mặt sáng lạn đỏ bừng do xuất mồ hôi, cười lên, xoay người liền chạy đến chỗ Phượng Hiên, thanh âm non nớt kêu lên: “Ca ca!”



“Muội muội!” từ mái hiên bên này Phượng Hiên nhiệt tình chạy tới mái

hiên bên kia, mở rộng hai tay, đem muội tử đang chạy tới ôm lấy xoay vài vòng. Hai huynh muội cười so với hoa còn đắc ý hơn.



Chúng nô bộc đồng tình liếc trộm vị khách nhân kia đột nhiên bị bỏ

lại. Nhưng phát hiện ra hắn chỉ thu hồi chiêu thức, lẳng lặng đứng yên ở nơi đó, nhìn cuộc gặp mặt khoa trương của hai huynh muội vẻ mặt không

có bị kích thích. Chúng nô bộc không khỏi tâm phục, “không hổ là xuất

thân trong lục đại gia tộc Bích gia, quả nhiên bất phàm!”



Hai huynh muội cười khanh khách xong, Phượng Hiên liền đặt muội tử

tới trước, sau đó ngẩng đầu nhìn người nọ, nhiệt tình cười nói: “Thật sự là đã làm phiền huynh, khiến huynh bớt thời giờ lại đây bồi Vũ nhi so

chiêu.”



“Không có chuyện gì, dù sao ta không có bận gì a.” Khuôn mặt Bích Nhân Hoành mang theo vài nét trẻ con nhưng lời nói không nhanh, không chậm

trả lời Phượng Hiên, ánh mắt ôn nhu nhìn tiểu Phượng Vũ.



“Tiểu ca được không?” Phượng Hiên cúi đầu hỏi muội tử.



“Được!” Phượng Vũ gật gật đầu.



“Vậy còn không mau cảm tạ tiểu ca đi!” Phượng Hiên ý bảo muội tử tiến lên từng bước.



” Cảm tạ tiểu ca!” Ca ca nói gì chính là đó, Phượng Vũ lập tức nói.



“Không cần khách khí như thế, không có gì !” Bích Nhân Hoành mỉm cười, chậm rãi nói.



“Chúng ta cùng đi ra chính sảnh.” Ba người đi đến trước chính sảnh
Lúc này, Cốc Nhược Vũ thân hình nho nhỏ nhảy xuống ghế, hướng biểu tỷ Tề Hiểu Nhã của mình, kéo tay của nàng, chờ đợi biểu tỷ ngẩng lên đầu

nhìn nói: “Nhã tỷ tỷ, chúng ta đi chơi được không?”



Ánh mắt liếc qua, liếc lại trong đầu Mai Phương vừa chuyển, rồi nói

với hai vợ chồng Mai Bình: “Vậy Nhược Vũ thì sao, lưu lại không?”



Mai Bình lắc đầu nói: “Không, nó đi cùng bọn muội.” Không biết rõ đi

bao lâu, nàng mới lo lắng không dám đem nữ nhi giao cho người khác chăm

sóc!



“Vậy để cho Hiểu Nhã cũng đi theo chúng ta đi, cho Nhược Vũ cũng có bạn chơi được không?” Mai Phương lập tức đề nghị nói.



Cốc Lương Thừa cùng Mai Bình nhìn về phía Cốc Nhược Vũ, chỉ thấy vẻ

mặt của con chờ đợi mà muốn chơi đùa cùng biểu tỷ, cảm thấy nữ nhi quá

cô đơn, đành phải gật gật đầu, đáp ứng cũng đem theo Tề Hiểu Nhã.



Lúc này Mai Phương vui vẻ, vội vàng lấy lòng muội muội, đối với các hài tử của mình nói: “Đều đứng ở chỗ này làm cái gì, còn không mau đi

chơi với Nhược Vũ!”



Vì thế, mấy người hài tử dẫn Cốc Nhược Vũ ra cửa phòng. Xa xa, Mai

Bình chỉ nghe thấy mấy người … đứa nhỏ kia không phải đang chơi, mà là

đang hỏi Cốc Nhược Vũ nơi đó có đồ ăn gì ngon. Mi mắt của nàng không khỏi hơi hơi nhíu lại, trong lòng đối với tương lai nữ nhi lo lắng không thôi.



Có câu thường nói : ba tuổi xem lớn, bảy tuổi xem già. Tuy nói nữ nhi này của nàng mới ba tuổi, nhưng tính cách nhu thuận, thiện lương đã sớm thành quy cách, tỷ tỷ bọn nhỏ tới nhà, căn bản không phải cùng Nhược Vũ chơi đùa, mà là lộ ra bộ dạng đáng thương dụ dỗ nó cho đồ ăn. Nhược Vũ

nhà nàng tính tình đơn thuần, chỉ cần biểu huynh cùng đám tỷ tỷ cao hứng là tốt rồi, mình có thể một ngụm cũng không ăn.



Thật là…, loại tính cách này của con tương lai sẽ phải chịu thiệt

thòi, vạn nhất bất hạnh còn gặp được một vị hôn phu chân trong, chân

ngoài, vậy nó chẳng phải là còn thiện lương giúp hắn đem thiếp thất

nghênh tiến vào cửa hay sao?



Càng nghĩ càng đáng sợ, Mai Bình bắt đầu quan tâm rốt cuộc tìm cho nữ nhi dạng vị hôn phu như thế nào mới có thể che chở cho con, bảo hộ cho

con, không cho con bị khi dễ, thương nó, đem hạnh phúc đến cho nó?



Nàng lo lắng cho tương lai nữ nhi đến tột cùng sẽ gả cho người như

thế nào?Con rể tương lai rốt cuộc ở nơi nào? Thì cùng thời khắc đó, vị

vợ nô (nô bộc của vợ) tương lai kia, không hiểu hắt hơi một cái, nhưng

lập tức cho rằng là bảo bối muội tử quan tâm đến mình, trong lòng vui

sướng hài lòng, cho rằng cái hắt xì này đáng giá a!