Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 18 : Cô gái ngạo mạn

Ngày đăng: 04:08 20/04/20


Edit: Tiếu Ngu Ngốc



Beta: ss gau5555



NamViên, từ trước đến nay là bên đại

trưởng lão Phượng thị dùng để chiêu đãi khách nhân nữ quyến trong phủ.

Cả tòa Nam Viên chiếm diện tích lớn nhất, trong đó có sáu tiểu đình viện độc lập, từng gian đình viện được lát đá mượt như lòng trắng trứng trải thành đường mòn liên tiếp, hai bên đường mòn đủ loại hoa thơm cây cỏ

xanh tươi, kèm theo núi giả, nước chảy, cầu nhỏ, cảnh sắc cực kỳ cảnh

đẹp, ý vui.



Thấm Nhã cư, chính là sân đẹp nhất trongNamViên, từ trước đến nay chỉ mở ra với

khách quan trọng. Nơi này ngày thường yên tĩnh không tiếng động, nay

tiếng người sôi nổi, khí thế kinh người. Nguyên nhân trong đó chính là

trong sân này con dâu trong lúc rãnh rỗi đi ra ngắm hoa tản bộ .



Nhìn nàng ta, mười hai người nha hoàn,

vú già sáu người, thị vệ hai mươi tên, một nhóm người này vẻn vẹn vây

quanh một mình nàng ta, một bộ dạng chính xác là con nhà vương công đại

thần, cả vú lấp miệng em. Chuyện này không tính là cái gì, nếu như nói

ngày nàng ta đến phủ đại trưởng lão, mang theo vật phẩm tùy thân cùng

các thức ăn đồ dùng có khoảng bốn đến năm mươi cái hòm. Vậy càng có thể

nghĩ, con dâu quý này khí thế mười phần, xuất thân bất phàm.



Nàng không phải người khác, đúng là cháu gái đời thứ ba mươi sáu của đương triều tả thừa tướng Lâm Thành Huân,

đại trưởng nữ Lâm Tuyết Thiến của lục đại gia tộc Lâm thị Tông gia. Năm

nay mười bảy tuổi, hình thức của nàng diễm lệ động lòng người, lại cả

người tản mát ra một loại khí khái cao ngạo làm cho người ta khó có thể

tiếp cận. Chỉ thấy nàng một thân hoa phục cẩm y, bước chậm trên hành

lang gấp khúc, đầu lại cao ngạo giơ lên, ánh mắt liếc xéo về phía cảnh

sắc chung quanh, khóe miệng khinh miệt nhếch lên, trong lòng khinh

thường mà nghĩ: phủ của đại trưởng lão Phượng thị này cũng chỉ như vậy

mà thôi, đình viện thiết kế hoàn toàn kém hơn so với Lâm gia nàng!



Giờ này khắc này, gia chủ của Phượng thị đang ở trước cửa chính, Phượng Hiên rốt cục lấy tốc độ lắc lư đã tới.

Hắn một thân phục sức màu trắng bạc, bên hông buộc đai lưng màu xanh

ngọc, trên chân đang đi đôi giày da cừu trắng mềm mại sang quý, quần áo

đơn giản lại tiêu sái lưu loát, càng mang theo một chút phiêu dật.
thì sáu tháng sau sẽ chính thức thành hôn. Đến lúc đó nàng chính là phu

nhân của Thiếu tông chủ Phượng thị.



Cho đến lúc đấy, nhìn nàng từ từ dạy dỗ

muội muội Phượng Hiên như thế nào. Phượng Vũ năm nay hẳn là mới có tám

tuổi đi. Hừ, không nên so với thiếu nữ xinh đẹp như mình, vài năm trước nó còn nhỏ như vậy mà đã có một bộ dáng mỹ nhân bại hoại, có thể che

dấu đi hào quang của mình, nhìn thấy nó là đã tức giận. Đợi lúc nàng trở thành Thiếu tông chủ phu nhân, thì chuyện đầu tiên nàng cần làm chính

là làm cho cái con a đầu kia trở thành câm điếc, dám không ngoan ngoãn

nghe lời tẩu tử (chị dâu) này. Sau đó tìm một cơ hội hủy đi dung mạo làm cho nàng chướng mắt kia. Cuối cùng, không đến sáu năm nàng sẽ đem nó gả đi ra ngoài!



Trong lòng nàng đã tính toán thật tốt,

lại không biết từ đầu tới đuôi đều là nàng ta tự mình đa tình. Chưa cần

nói tới đính hôn hoặc là thành thân làm chủ mẫu Phượng gia, nàng ta ngay cả muốn bước chân vào chủ trạch còn chưa thể được.



Tuy nói nàng ta dẫn theo hai mươi tên

thị vệ, mỗi người đều là hộ vệ của Lâm gia tông chủ mà Lâm Thành Huân cố ý an bài. Tuy rằng khí thế của nàng ta khinh người, làm cho quản gia

Phượng Phúc ngăn cản không nổi sức mạnh của nàng ta. Nhưng khí thế của

nàng ta, cùng người của nàng ta, toàn bộ đều không thể chống lại được

quỷ linh tinh quái mà Phượng Hiên sớm đã đoán trước.



Vừa bước vào Thu viện, trong đầu Phượng

Hiên đột nhiên vừa chuyển, nhớ tới thần sắc của lão quản gia Phượng

Phúc, đoán chừng ông ta đã phái người thông báo cho phủ đại trưởng lão.

Vì thế, hắn gập cây quạt lại, quơ quơ, nói với Phượng Tiêu cùng Phượng

Địch phía sau: “Đi, canh giữ ở cửa chính, ai cũng không cho tiến vào.”



Nhất thời, hai người hiểu được tiểu chủ

nhân nhà mình không cho ai vào là chỉ người nào. Nhận lệnh, nhanh chóng

trở lại cửa chính. Cũng đúng lúc hai người này trấn thủ, Lâm Tuyết Thiến kia cùng với hai mươi thị vệ lại hoàn toàn không phải đối thủ. Mặc cho

Lâm Tuyết Thiến rống giận uy hiếp, hai người cũng không động, làm cho

Lâm Tuyết Thiến kia chỉ có thể mang theo một bụng tức giận trở về.



Nàng ta muốn phá hủy Phượng Vũ, lại càng không cần phải nói. Từ việc Phượng Hiên tự mình dạy dỗ ra muội tử bảo

bối, trong tương lai, đừng nói nàng ta động một sợi lông tơ, mà là hủy

cả cơ nghiệp trăm năm vinh hoa phú quý của bộ tộc Lâm thị của nàng ta.