Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 32 : Hối hôn

Ngày đăng: 04:09 20/04/20


Edit: ss gau5555



Beta: ss Vi Tiểu Bảo



“A?” Bị nhị trưởng lão của Phượng thị chất vấn Lâm tuyết Thiến không hiểu ra sao.



“ Ngọc bội Song Phượng của Phương thị là do cùng một khối Ngọc Thạch chế thành, Ngọc Thạch được sản sinh ra ở

nơi nổi tiếng nhất thiên hạ về Ngọc Thạch – Lam Châu Thanh Điền, hơn

nữa khó khăn nhất chính là ánh sáng màu vàng ngọc thuần khiết.” Đại

trưởng lão cau mày trầm giọng giải thích, ánh mắt sắc bén nhìn Lâm tuyết Thiến, đưa khay tới trước mắt Lâm tuyết Thiến.



“Chuyện này. . . . . .” Hai miếng ngọc bội rõ ràng làm cho người ta nhìn thấy ánh

sáng bất đồng, miếng Lâm tuyết Thiến giao ra có màu sắc hơi hơi sẫm hơn, nếu chỉ có một mình xem lại thêm nàng mới bảo quản ba ngày, tất nhiên

là không nhận ra được, nhưng bây giờ đặt ở cùng nhau thật giả hiển nhiên hiện rõ.



“Ngọc bội là do ta tự mình bảo quản,

chưa bao giờ cách thân thể của ta, Phượng Thiếu tông chủ giao cho ta như thế nào thì chính là như vậy!” Chẳng lẽ Phượng Hiên giao cho mình là đồ giả? Lâm Tuyết Thiến bắt đầu hoài nghi.



“Không có khả năng! Ngươi khả năng không có chú ý tới lúc Thiếu tông chủ giao ngọc bội cho ngươi là do tiểu oa

nhi kia đưa cho ngươi, lão phu sợ đứa bé kia làm rơi mất vật quan trọng

này còn tự mình đi đến bên người Thiếu tông chủ nhìn, thấy không có việc gì mới về đến chỗ ngồi của mình. Ngọc bội Song Phượng này trước khi

Phượng thị quyết định chọn người cho Thiếu tông chủ đều do lão phu bảo

quản, thật giả lão phu là không thể nào nhận sai, Thiếu tông chủ giao

ngọc bội cho Lâm tiểu thư là đồ thật! Xin hỏi Lâm tiểu thư ngọc bội

đâu?”



“Không, không có khả năng!” Lâm Tuyết Thiến có chút hoảng sợ.



“Đừng nóng vội, nàng hãy suy nghĩ một

chút xem mấy ngày nay có chỗ nào không thích hợp không, thí dụ như có

người nào tiếp cận nàng a ….” khuôn mặt tuấn dật của Phượng Hiên ôn nhu mang ý cười, tiếng nói mê người ôn nhu trấn an, nội tâm cũng không

ngừng trầm trồ khen ngợi bản thân.


đem lực chú ý quay lại, trong lòng đang nghĩ không giống như sở liệu của Kỳ Toán Tử mà muốn sau khi tạm biệt thì dùng phương pháp gì để chỉnh

hắn, còn có cả việc bé con bảo bối của mình.



“Phượng thiếu tông chủ, ngươi nghĩ như

thế nào, cũng muốn hối hôn sao?” Thấy các trưởng lão Phượng thị đã quyết định, Lâm tam trưởng lão chuyển sang hỏi Phượng Hiên-người có thể thay

đổi kết quả.



Mặt đen cũng phải để cho các trưởng lão

nhà mình hát, hắn (Phượng Hiên) đương nhiên phải làm người tốt, căn bản

không để người ở trong nhìn ra hắn mới là người chân chính muốn hủy diệt việc hôn nhân này, chắc chắc các trưởng lão nhà mình không có khả năng

thay đổi chủ ý, Phượng Hiên biện hộ thay cho Lâm thị, ý tứ đồng với Lâm

tam trưởng lão, kéo dài thời hạn đợi sau khi tìm được ngọc bội, lại tổ

chức nghi thức đính hôn một lần nữa.



“Thiếu tông chủ, chuyện này là đại sự

của tộc ta, tuyệt không thay đổi! Kể cả hiện tại tông chủ ở đây, lão phu ta cũng tuyệt đối không thể đồng ý việc này!”



Ha ha, cảm tạ! Không đồng ý! tốt ! Hắn

(Phượng Hiên) muốn chính là câu này! Trên mặt tiếc nuối nhưng trong lòng Phượng Hiên vì được như ý nguyện mà hoan hô nhảy nhót.



Thấy không thay đổi được, hơn nữa bên ta còn bị đuối lý, Lâm nhị trưởng lão vung tay áo, quát một tiếng”Chúng ta đi!”, toàn bộ người Lâm thị rời khỏi từ đường Phượng thị, mang theo tức giận đi. Lâm Tuyết Thiến nước mắt giàn giụa, cứ ba bước lại quay đầu

nhìn Phượng Hiên, không biết trên đời này có nữ tử sử dụng nước mắt làm

cho Phượng Hiên động dung, mặc dù là tính cả tương lai còn chưa sinh ra, nhưng tuyệt đối không quá năm đầu ngón tay, rất không may danh sách

trong năm người kia như thế nào cũng không tới phiên nàng ta.



Cứ như vậy, chuyện này cuối cùng cũng

tan rã trong không vui, tạo thành vết rách đầu tiên trong quan hệ giao

hảo của hai tộc, mà theo sau dưới sự nỗ lực không ngừng cố gắng của

Phượng Hiên cùng kỳ muội Phượng Vũ, cái vết rách càng lúc càng lớn, làm

cho hai phe đối địch, cuối cùng hai huynh muội đều tự đem Lâm thị ăn

sống nuốt tươi.