Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu
Chương 38 : Cầu hôn
Ngày đăng: 04:09 20/04/20
Chạng vạng gió lạnh thổi lất phất nghỉ
ngơi trên hoa cỏ, xuyên qua lương đình trong viên vui đùa ầm ĩ. Sắc trời đã tối, nhưng trong ngoài lương đình lại đèn đuốc sáng trưng, Phượng
tiêu cùng Phượng địch hai người lấy thái độ của hộ vệ dựng ở một chỗ bên trong đình, hai mắt không rời khỏi đám người Phượng Hiên ngồi trên mặt
ghế đá kia
Chỉ thấy
Phượng Hiên thay triều phục đang mặc lấy cẩm y màu trắng ngà, khóe môi
nở nụ cười, con ngươi thâm thúy làm cho người ta đoán không ra hắn đang
ngồi nhìn ba người đối diện. Đêm nay thật là khéo léo, muội tử sau khi
trở về, đồng thời lại có ba người đến tìm hắn, hừ, thật sự là chậm trễ
thời gian liên lạc cảm tình của hắn và muội tử yêu quí.
Phượng hiên chậm rãi phe phẩy cây quạt
trong tay, bỗng nhiên hắn hợp cây quạt lại, rũ mắt xuống, che lại tâm tư của mình, đưa tay bưng chén rượu trên bàn đá lên, uống một hớp nhỏ, lại đem nó đặt trên bàn rồi nhìn về phía người đang ngồi đối diện kia, trên khóe miệng giương cao, hai hàng lông mày nhướng lên rồi hạ xuống, trong lời nói hơi châm chọc: “Không biết hôm nay ngọn gió nào lại đem tả thừa tướng đại nhân thổi tới? Vãn bối thật đúng là cảm thấy vinh hạnh gấp
bội a!”
Lâm Thành Huân trong lòng có chút không
quá tình nguyện định nói tiếp…, nhưng nghĩ đến Tôn tử nhà mình lấy cái
chết bức bách, không có biện pháp ông nhìn nhìn hai người bên cạnh, hơi
chút gật đầu theo chân bọn họ một cái sau đó, ho khụ, thanh thanh cổ
họng, trên mặt xấu hổ cười cười mới nói: “Lão phu là vì Tuyết nham nhà
của ta muốn cầu hôn với muội muội Phượng thống lĩnh của Phượng đại nhân
.”
Lời này vừa nói ra, hai người kia đang
ngồi có chút ngoài ý muốn quay lai nhìn ông ta sau đó, lại nhìn Phượng
hiên, muốn biết phản ứng của hắn. Một bên Phượng địch vội vàng đem mặt
chuyển tới một bên, miễn cho bị nhận thấy biểu tình không chịu nổi của
hắn, về phần Phượng tiêu lại đem lực chủ ý chuyển đến trên người Lâm
Thành Huân, muốn nhìn ông ta rốt cuộc có chỗ nào không bình thường,
chẳng lẽ ông ta không biết tháng trước Lâm Tuyết Nham chạy đến quý phủ
nhà mình tự mình cầu hôn tiểu thư nhỏ, sau khi bị chúa thượng biết ý đồ
của hắn đến, một chưởng đánh hắn bất tỉnh, kết quả khiến cho hắn đụng
hòn núi giả trong viên, còn để lại vết sẹo trên lông mày phải, sau đó
chúa thượng sai người huỷ hòn núi giả này đi, cũng bởi vì bị người nhà
Lâm gia chạm qua. Chuyện cự tuyệt rõ ràng như vậy, tả thừa tướng này sao lại còn có thể chạy đến quý phủ nhà mình nhắc đến chứ? Chẳng lẽ ông ta
cho rằng chúa thượng sẽ để lại mặt mũi cho ông ta sao? Nói vậy ông ta
không phải rất tự đại mà là điên rồi!
Phượng hiên nghe thấy lời này còn cười
ha ha lên, cười đến có chút khoa trương rồi trả lời: “Lâm lão, xá muội
“Đây là bởi vì. . . . . . ý của Bích đại nhân là việc hôn nhân này không mang theo ý nghĩ đám hỏi chính trị,
hoàn toàn là ý tứ của cá nhân hắn, thuần túy là thích Phượng tiểu thư,
về phần để cho ta tới cầu hôn là vì. . . . . .” Nghĩ đến Phượng hiên quả nhiên là đang đâm chọc, nhất định sẽ cự tuyệt lời của Văn Thiều Uẩn còn chưa nói hết, lại bị Phượng hiên cắt đứt.
“Bích đại nhân có nhờ ngài mang tín vật
trao đổi không?” Phượng hiên mở mắt thật to, có chút chờ đợi nhìn hắn,
thân thiết cười nói.
“Có, là cái này.” Văn Thiều Uẩn từ trong ống tay áo lấy ra vật Bích đại nhân trao cho mình —— một miếng ngọc bội cho Phượng hiên xem, hắn cảm giác mình có phải lại nhìn lầm rồi hay
không, Phượng đại nhân này giống như vừa dùng ánh mắt chờ đợi nhìn
mình?
Phượng hiên tiếp nhận miếng ngọc bội
kia, lại đưa cho Văn Thiều Uẩn một miếng ngọc bội không biết xuất hiện
từ nơi nào, cười đến ánh mắt sắp híp lại nói: “Vậy làm phiền Văn đại
nhân trở về nói cho Bích đại nhân việc hôn nhân này ta đồng ý, bảo hắn
chọn ngày nào tốt để tiến hành hôn lễ!”
“. . . . . .” Nhìn tín vật ngọc bội
trong tay mình lom lom, Văn Thiều Uẩn hoài nghi mình đang nằm mơ, cứ như vậy mà thành? Chỉ đơn giản như vậy? Vừa rồi tín vật của Bích đại nhân
làm cho người ta cảm giác bị đoạt qua? Lấy lại bình tĩnh, cảm giác sứ
mệnh của mình hoàn thành Văn Thiều Uẩn nhìn về phía Phượng hiên nói cáo
từ, “Vậy Phượng đại nhân, ta liền cáo từ, đi báo cho Bích đại nhân biết
tin tức tốt này!”
“Được, đi thong thả!” Phượng hiên cười
vô cùng vui vẻ, trong lòng mừng rỡ giống như con mèo trộm được miếng
thịt, hắc hắc, rốt cục hắn cũng đã chờ được, Nhân Hoành mấy năm nay
không thấy có động tĩnh, thiếu chút nữa hại mình cho rằng hắn không
thích Vũ nhi! Thật tốt quá! Hiện tại tảng đá lớn trong lòng hắn rốt cuộc cũng có thể buông xuống, có thể làm việc vui của muội tử, Nhân Hoành
nhất định sẽ thương yêu muội tử bảo bối nhà mình, muội tử nhất định sẽ
sống hạnh phúc ! Tiểu tử này, là đang thẹn thùng đi! Cùng mình quen
thuộc như vậy, không tự mình nói, lại sai người đến cầu thân, ha ha! Ai
nha, hắn Phượng hiên có em rể lý tưởng a! Thật khiến cho người ta vừa
lòng!
Văn Thiều Uẩn đứng dậy, Phượng hiên phái Phượng địch đưa hắn ra Phượng phủ, mà bản thân đem lực chú ý chuyển
hướng tới người thứ ba —— nguyên là ngũ trưởng lão của Phượng thị, hiện
là tứ trưởng lão của Phượng thị Phượng Trọng Bắc, kế tiếp, nên đến phiên Phượng hiên nói chuyện chung thân của mình rồi!