Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 39 : Lựa chọn bức hoạ để kết hôn

Ngày đăng: 04:09 20/04/20


Ngồi xuống lần nữa, Phượng hiên liếc mắt Phượng Trọng Bắc nói: “Sao từ Phượng châu đến đây cũng không nói một

tiếng? Là có chuyện gì quan trọng sao?”



“Chúa thượng, vừa rồi ngài đối với Lâm

Thành Huân có phải là hơi quá mức hay không? Thế lực Lâm thị không thể

khinh thường, vẫn là không cần trở mặt ngay!” Thấy vừa rồi Phượng hiên

nói với Lâm thành huân làm cho Phượng Trọng Bắc có chút lo lắng nói.



“A, chuyện

này ông không cần quá lo lắng, ông tới là có chuyện gì?” Đừng để chậm

trễ thời gian của hắn nữa, hắn có tin tức tốt muốn cùng muội tử chia xẻ, sớm xử lý chuyện nơi đây nhanh một chút, hắn là có thể nhanh một chút

đến phòng ngủ của muội tử, Phượng hiên trong lòng nói thầm .



“Thuộc hạ là đem những bức họa này đến

cho ngài xem qua. Mấy ngày hôm nay lại có người thay khuê nữ nhà mình

làm mai sự, còn kèm theo bức họa. Mặt khác mấy vị trưởng lão chúng ta

cũng lựa chọn một ít nữ tử khéo léo, diện mạo không tệ, gia thế khá tốt. những bức họa này là thuộc hạ mang tới xin ngài xem qua.” Nói xong,

Phượng Trọng Bắc ra hiệu cho gia phó của ông ta đến cầm cuộn tranh ở

trong tay đặt ở trên bàn đá.



“A, những người đó là nhìn trúng ai, mà

lại vẫn cần tông chủ ta đây tự mình chọn lựa?” Kỳ thật đối với ý đồ của

Phượng Trọng Bắc đến Phượng Hiên đã đoán đến tám chín phần nhưng vẫn bắt đầu giả ngu, không muốn xem.



Khóe miệng Phượng Trọng Bắc nhịn không

được hơi hơi run rẩy một chút, trả lời nói: “Chúa thượng, chuyện này

đương nhiên là việc hôn nhân của ngài. Ngài cũng đã hai mươi chín tuổi,

lại vẫn chưa thành thân, thậm chí ngay cả thiếp thất cũng không có. . . . . .” Nhìn toàn bộ trong triều hoặc là sáu tộc, người nào người đấy làm

gì có ai đến tuổi này mà chưa cưới vợ? Nhiều người lại ba vợ bốn nàng

hầu! Thế mà tông chủ nhà mình ở nơi này, một đại nam nhân lại giống như

hoà thượng, không dính nữ sắc! Còn như vậy đi xuống, rất khó không bị

người hoài nghi nơi kia của chúa thượng có vấn đề, ngay cả có đồng tính

chi thích ( gay)! Đoạn nói cuối cùng kia, Phượng Trọng Bắc không dám nói ra suy nghĩ trong lòng như vậy, dừng một chút tiếp tục nói, “Ngài vẫn

nhìn xem ở đây có chỗ nào vừa ý hay không, cho dù là trở thành thiếp

thất cũng tốt!” Bọn họ cũng đã yêu cầu không cao rồi, chỉ cần Phượng

hiên khẳng muốn là tốt rồi, Phượng Trọng Bắc trong lòng thầm nhủ, lấy

tay đem cuộn tranh đẩy tới trước mặt Phượng Hiên.



Nhìn Phượng hiên sau khi cầm cuộn tranh

lên, tầm mắt Phượng Trọng Bắc đảo qua Phượng tiêu cùng với Phượng địch

đưa Văn Thiều Uẩn trở về bên trong đình, lại nhìn bọn hộ vệ đang mặc
nhân của chúa thượng nơi nơi hỏi thăm tìm nữ tử thích hợp, cảm thấy nàng cũng không tệ lắm, vừa vặn người nhà tìm người hoạ bức tranh của nàng,

liền phái họa tượng nhà mình đi, vẽ thêm một bức mang theo về.”



“A.” Càng không có ai phát hiện người nào đó từ trước đến nay trấn tĩnh lúc này tim đập nhanh hơn.



“Chúa thượng, người cảm thấy như thế nào?” Không chịu buông tha cho một đường hi vọng cuối cùng Phượng Trọng Bắc xin chỉ thị.



Phượng hiên trừng mắt nhìn, nghiêng mắt

nhìn Phượng Trọng Bắc một cái, lại đem tầm mắt chuyển tới trên bức họa,

dừng lại như vậy trong nháy mắt, bỗng nhiên đưa tay đem bức hoạ kia cuốn lại, rồi cười nhìn về phía Phượng Trọng Bắc nói: “Tứ trưởng lão từ

Phượng châu tới đây, nói vậy dọc theo đường đi đã cực khổ, hiện tại cũng có vẻ mệt mỏi, trở về Tùng viên nghỉ ngơi đi!”



Tông chủ lại nói một đằng trả lời một nẻo, Phượng Trọng Bắc không chịu buông tha cho: “Chúa thượng, chuyện này. . . . . .”



“Tiêu, Địch, đưa tứ trưởng lão đến Tùng

viên. Thuận tiện đem những bức hoạ này mang đi! Đến lúc đó đi đến phòng

ngủ của tiểu thư nhỏ, ta ở nơi đó.” Không để ý tới Phượng Trọng Bắc muốn nói lời kế tiếp…, Phượng hiên độc đoán hạ lệnh .



“Tứ trưởng lão, mời!” Chà chà, hai thân

ảnh xuất hiện ở trước mặt Phượng Trọng Bắc, che tầm mắt của ông cùng

Phượng Hiên. Thấy so với trước kia hai người càng cường tráng, thân thủ

rất cao, Phượng Trọng Bắc đành phải tiếp nhận mệnh lệnh, rầu rĩ không

vui mà thẳng bước đi.



Vì thế, bất luận là Phượng Trọng Bắc vội vã muốn khuyên Phương Hiện lựa chọn đi nữa, thì vẫn là đưa ông ta đi,

Phượng địch và Phượng tiêu thuận tiện đem bức họa ôm đi cùng, cũng không có ai phát hiện cái bức hoạ cuối cùng bị cuốn kia được Phượng hiên lén

lút để trên mặt bàn, nắm trong tay, không cho mang đi.



Nhìn bóng lưng ba người, Phượng hiên

đứng lên, nhìn nhìn chung quanh đưa lưng về phía bọn họ vệ, thấy không

có người nhìn mình, liền”Xoát” đem cuộn tranh trong tay lại mở ra, kinh

ngạc nhìn cô gái ôn nhu ánh mắt long lanh như mang theo ý cười trong bức tranh.



Được rồi, hắn thừa nhận, người này duy

nhất thuận mắt, không phải thực thuận mắt, mà là vô cùng thuận mắt! Khụ, mình đang làm cái gì, nhìn chằm chằm một bức họa giống như ngốc nghếch

ngu đần ! Phượng hiên có chút ngượng ngùng lại nhìn chung quanh một

chút, xác định ngốc dạng vừa rồi không làm cho người ta nhìn thấy, liền

thu hồi bức hoạ, nắm ở trong tay, trong đầu bắt đầu tính toán: Uhm, hắn

gần đây có nên tìm cơ hôi xin nghỉ, đi Vân Châu Nam lăng một lần hay

không?