Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 72 : Máu nhuộm Kỳ Sơn

Ngày đăng: 04:09 20/04/20


“Cha, Tào Đức Mãn sẽ làm theo lời chúng ta nói sao?”



“Nếu ông ta vẫn không muốn cong mình làm thủ hạ dưới tay Đại tướng quân Cố Tin, thì đối với một tướng quân như ông ta mà nói…, ông ta sẽ nghe theo!”



“Nhưng ông ta lại là một người có dã tâm.”



“Ha ha, dĩ nhiên ông ta sẽ nghe lời kẻ

có thể bảo vệ ông ta không bị mất mũ quan vì tội tự ý động binh, đồng

thời còn có thể khiến ông ta được tự mình nắm quân quyền của thừa tướng, sử dụng binh lực dưới tay Thừa tướng.”



“Như vậy, năm tổ chức sát thủ dốc toàn

bộ lực lượng, ba nhóm bí mật giữ chân những kẻ bảo vệ Phượng Hiên ở phía sau, hai nhóm theo chân đội nhân mã do Tào Đức Mãn phái vây giết nhóm

Phượng Hiên.”



“Cho dù hắn có công lực thâm sâu, cũng khó địch lại ngàn người.”



“Sát thủ, cung thủ, và những binh lính đã chém giết vô số trên chiến trường, sẽ cùng bao vây Kỳ Sơn.”



“Phượng Hiên! Hắn, sẽ, chết, mà, không, nghi, ngờ!”



Lập tức, trong phòng truyền ra giọng cười âm hiểm ngoan độc đắc ý của một đôi phụ tử.



Đây là chuyện xảy ra lúc đoàn người

Phượng Hiên rời khỏi Lệ Đô được hai tháng, phụ tử Phượng Trọng Nam biết

được người ở tổ chức sát thủ vì không biết rõ số lượng nhân sĩ mà thất

bại, liền lập tức sửa lại kế hoạch, đẩy nhanh quá trính đưa Phượng Hiên

vào chỗ chết.



Cũng bởi vậy, hơn hai tháng đi đường

tiếp theo, đột nhiên không thấy bất cứ tên sát thủ nào, tất cả dường như đều gió êm sóng lặng.



Mà khi đoàn người Phượng Hiên sắp tới Kỳ Sơn, thì nhận được tin tức Tào Đức Mãn giống như phụ tử Phượng Trọng

Nam đã đoán trước đó, ông điều động binh lực trong tay mình, đặc biệt từ những nơi gần Kỳ Sơn nhất, đưa cho thuộc hạ thân tín nhất của ông –

Ngàn Tả đô uý Hầu Nhuận Sơn, dẫn đầu đội ám sát đám người Phượng Hiên .



Nhận được mệnh lệnh, Hầu Nhuận Sơn đã

sớm bố trí binh lực ở Kỳ sơn trước đó vài ngày, phía trên hạ lệnh, chỉ

cho phép thành công, không được thất bại, hắn cũng biết mục tiêu là ai,

tất nhiên hiểu được hậu quả thất bại, không chỉ có hắn mất mạng, còn có

thể liên quan đến Tào Đức Mãn ở bên trên, như vậy cũng chẳng hay ho gì,

cho nên hắn cực kỳ thận trọng, trong sáu trung đoàn mà mình dẫn dắt, hắn chọn ra ba trung đoàn, cùng một ngàn hai trăm tên lính.


loại tình huống này, nàng phải nghe lời của phu quân…, nếu không sẽ liên lụy phu quân.



Thân là sát thủ, thì phải tận dụng hết

mọi khả năng giết chết đối phương, tất nhiên, phát hiện ra nhược điểm

của Phượng Hiên đến từ nữ nhân mặt đen đang ở trong lòng ngực của hắn,

toàn bộ người giết Phượng Hiên nháy mắt đổi hướng, đâm tới Cốc Nhược Vũ. Làm hại Phượng Hiên chỉ có thể lấy một tay giết địch, công lực giảm

phân nửa vì muốn cố bảo vệ Cốc Nhược Vũ – người mà ngay cả năng lực ba

chân mèo cào cũng đều không có, vì thế hắn không thể không bị thương.



Đám binh sĩ kia vừa rống vừa xông vào,

kỳ quái là có một chỗ không chỉ có tiếng hô vô lực, mà ngay cả tư thế

chạy đến kia cũng giống như yếu đuối không có sức, tốc độ lại rất chậm

rất chậm, cảm giác căn bản không muốn giết bọn người Phượng Hiên, vừa

rồi thời điểm cung tiến thủ bắn tên Phượng Hiên cũng cảm giác được quái

dị, tên bắn của binh lính kia không chỉ có bắn không xa, còn không có

sức lực, chỉ bay thành một vòng cung rồi rơi xuống mặt đất, giờ phút này lại nhìn thấy tư thế của bọn họ, Phượng Hiên cảm thấy đó là đường ra

duy nhất.



Thét lớn một tiếng, Phượng Hiên bởi vì

thay Cốc Nhược Vũ trong lòng đỡ một kiếm mà bị đâm vào vai phải của

mình, nhịn xuống đau đớn, ra sức vận nội công, thân kiếm vỡ vụn, mảnh

nhỏ bay ra, xẹt ngang yết hầu của bọn sát thủ, địch người lại giảm bớt

một chút.



Tiếp theo hắn dùng một tay ôm Cốc Nhược

Vũ, rống lên một tiếng: “Hướng kia!” Nói xong, lòng bàn chân hắn dùng mê thiên ảnh cước bước đi, bóng dáng nhanh chóng lách qua đám người, chạy

đến nơi quân địch yếu thế nhất



Đám người Phượng Tiêu lập tức đuổi theo, vừa giết vừa chạy, hướng kia có lẽ là mê trận được bày ra, dẫn bọn họ

đi, nhưng tình thế nguy cấp, Phượng Hiên không nghĩ được nhiều.



Lúc này nếu như là trước đây, Phượng

Hiên dám kiêu ngạo nói ngàn người tính cái gì, dù cho vạn người, Phượng

Hiên hắn cũng có thể dùng mê Thiên Ảnh cước nhanh chóng đi xuyên qua,

nhưng hiện tại chưa nói đến Cốc Nhược Vũ trong lòng hắn, mà ngay cả hơi

thở trong cơ thể nhanh chóng trở nên không thông, vì thế hắn lảo đảo một cái, chỉ một thoáng trên người đã có thêm mấy vết thương, nếu là ngày

thường hắn chỉ dùng hai đầu ngón tay là có thể bóp chết những tên lính

đã gây thương tích



Chết tiệt! Trên kiếm kia có độc, hắn lại không giống muội tử bách độc bất xâm, cho nên hắn quả thực đã trúng độc!