Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 86 : Con báo mẫu thù

Ngày đăng: 04:10 20/04/20


Edit: ss gau5555



Cốc Nhược Vũ rất rỗi rãnh, rỗi rãnh đến

nỗi làm cho nàng hốt hoảng. Vào ban ngày, Phượng hiên phải lên triều,

thiếu đi phu quân rất thích ở bên người nàng đùa giỡn, cuộc sống bỗng

nhiên trở nên thanh tịnh rất nhiều. Vợ chồng Cốc thị vội vàng xã giao,

từ sau ngày người một nhà đoàn tụ ăn cơm nói chuyện phiếm, Cốc Nhược Vũ

cũng chưa gặp lại cha mẹ nàng, hiển nhiên, nàng đã không cẩn thận bị

quên lãng. Ngay cả nhi tử Tiểu Cốc Lượng cũng bề bộn nhiều việc, nhật

trình bị cha của bé sắp xếp dày đặc, buổi sáng phải dậy sớm, dưới sự chỉ đạo giám sát của Phượng tiêu luyện các kỹ năng cơ bản, ban ngày có

người dạy bé đọc sách viết chữ, chạng vạng còn bị Phượng hiên bắt đến

trong thư phòng học khẩu quyết võ công, thiên hạ nho nhỏ tuy rằng làm

việc này thành thạo, nhưng lại không có cơ hội giống như trước được kề

cận mẫu thân.



Về phần

những người khác, như là Phượng thúy, sẽ cùng Cốc Nhược Vũ nói chuyện

phiếm, nói chuyện về muội tử Phượng Vũ của Phượng Hiên. Chỉ là một khi

Cốc Nhược Vũ muốn chơi cờ, không có ai chơi cùng, muốn thêu, được cho

biết sẽ làm tổn thương mắt của nàng, muốn lấy miếng vải, hỗ trợ lau bàn, chỉ thấy Phượng thúy quá sợ hãi, muốn ra ngoài đi dạo, lập tức còn có

một đôi mắt thất kinh, đáng thương nhìn nàng, mềm lòng nàng đành phải

tiếp tục nghiệp lớn làm một con sâu gạo, thuận tiện ấp quả trứng còn

chưa thành hình này.



Cũng bởi vì như thế, Cốc Nhược Vũ đặc

biệt thích Phượng Thiếu Liên đến chơi, không chỉ có thể nói chuyện với

nàng, còn có thể cùng nàng chơi cờ, làm xua tan cuộc sống nhàm chán, còn có chút cô đơn.



“Thiếu Liên lại tới nữa sao? Vậy còn

không mau mời nàng lại đây. Không phải đã nói, nàng đến không cần thông

báo, trực tiếp lại đây sao?” Vừa nghe thấy Phượng Thiếu Liên đến đây,

nguyên bản đang suy nghĩ làm thế nào vượt qua ngày hôm nay Cốc Nhược Vũ nhãn tình sáng lên, thật là vui vẻ.



“Bởi vì tiểu thư Thiếu Liên còn dẫn theo vài người đến đây, muốn trước hết bẩm báo qua với phu nhân xem có muốn

gặp bọn họ hay không, sau đó sẽ đến đây, lúc này nàng đang cùng với

những người đó đợi ở chính sảnh!” Phượng thúy chuyển đạt lời của quản

gia Phượng Tường.



“Người nàng mang đến, thì cứ mời lại đây a!” Cốc Nhược Vũ không có nghĩ nhiều.



“Là người nhà chồng tiểu thư Thiếu Liên.” Phượng Thúy bổ sung một câu.



“. . . . . .” Cốc Nhược Vũ lập tức nhíu

mày, cùng nói chuyện phiếm với Phượng Thiếu Liên thấy nàng đã từng đề

cập qua người nhà chồng, lại phát hiện hoá ra là một nhà biểu tỷ. Không

muốn báo thù, nhưng cũng không có nghĩa là muốn gặp bọn họ. Hiện tại

cuộc sống của mình rất hạnh phúc, cảm thấy dính dáng tới các nàng, sẽ

không hay ho! “Đi nói ta không gặp người ngoài, kêu bọn họ trở về đi!”



“Vậy tiểu thư Thiếu Liên thì sao?”



“Nàng chính là người trong nhà, không

tính người ngoài, nếu nàng nguyện ý, có thể cho những người đó trở về,

còn nàng quay lại đây là tốt rồi.”



“Dạ” Phượng thúy cúi thân khẽ chào, đi thông báo cho quản gia Phượng Tường chờ ở bên ngoài.



Thiên hạ nho nhỏ rung đùi đắc ý, đi theo phu tử ( thầy giáo) học đọc thơ, đầu óc thông minh nên đã gặp qua là

không quên được, chỉ nghe vẻn vẹn một lần, liền không cần đọc lại lần

thứ hai, bởi vì đã nhớ được rồi. Có đệ tử như vậy, phu tử dạy cũng thoải mái vui vẻ, nên vô cùng thích bé.



“Tốt lắm, đi ra ngoài, nghỉ ngơi một

chút, rồi chúng ta lại tiếp tục.” Lao dật ( giống như học đi đôi với
nhà vệ sinh, loại thứ ba là thuốc nước Hồng Hi Nghiêu đặc chế. Vừa nghe

lời này, Tiểu Cốc Lượng đã nghĩ muốn đem thuốc nước kia chiếm để mình

dùng, nhưng bị Hồng Hi Nghiêu cầm trở về, nói là cha bé Phượng hiên đã

có rất nhiều bình. Lúc này, trong lòng Tiểu Cốc Lượng đã có quyết định,

một ngày kia, bé muốn đem toàn bộ những thứ này dùng trên người đã từng

hại mẹ bé bị chửi thành người quái dị.



Không nghĩ tới nhanh như vậy bé đã được

như nguyện, Tiểu Cốc Lượng cười dài, lấy được lễ vật không bao lâu đám

người Mai phương liền cáo từ, mà Phượng Thiếu Liên lại bị thiên hạ nho

nhỏ giữ lại. Tuy nói bé trở về Phượng phủ không lâu, nhưng đã được cha

giáo dục, sớm hiểu được thân phận của mình, hành vi cử chỉ rất nhanh

liền phù hợp với thân phận Thiếu tông chủ của bé, biết mẫu thân thích

Phượng Thiếu Liên, liền không khách khí ra lệnh cho Phượng Thiếu Liên

lưu lại.



Sau đó, Tiểu Cốc Lượng tâm tình tốt đi

đến phòng học tập, mà Phượng Thiếu Liên đi đến chỗ Cốc Nhược Vũ, Phượng

tiêu có lòng tốt nhắc nhở nàng một câu, trăm ngàn đừng có dùng cái gì mà Thiếu tông chủ đưa! Lúc này nàng hiểu được cảm giác quái dị vừa rồi của mình không có sai, Thiếu tông chủ nhà nàng giống như cha của bé là một

người đáng sợ.



Tối hôm đó, dùng xong cơm Phượng hiên

một nhà ba người nói chuyện phiếm chuyện hôm nay phát sinh, lúc Phượng

hiên nghe nói toàn bộ son phấn thượng đẳng của nương tử thân ái đa bị

nhi tử đưa cho nhóm Mai phương, nháy mắt nổi giận đùng đùng nắm áo Tiểu

Cốc Lượng, xách bé lên để nhìn thẳng vào vị trí của mình, cả giận nói:

“Con thật to gan, dám tự mình đem son phấn cha tặng cho mẫu thân con đưa cho người Tề gia!” Phượng hiên rất tức giận, tặng người coi như xong,

nhưng lại đưa cho kẻ thù, tiểu tử này chẳng phân biệt được địch ta!



“Cha.” Bé gầy yếu quơ quơ, ý bảo cha đưa lỗ tai để sát vào, sau đó thấp giọng giải thích một phen.



A? Hắn làm sao lại không

biết có cách dùng như vậy, nếu biết mà nói…, hắn đã sớm làm! Phượng hiên nghe xong nhãn tình sáng lên, đang từ xách áo nhi tử sửa thành ôm bé

vào trong lòng, tán thưởng nói : “Tốt, tặng thật tốt! Thật sự là nhi tử

ngoan của cha!” thay đổi 180° làm cho Cốc Nhược Vũ một bên lo lắng nhi

tử sẽ bị đánh lại không hiểu ra sao, không biết hai phụ tử này rốt cuộc

làm chuyện gì.



“Ha ha.” Khuôn mặt vô tội của Tiểu Cốc lượng cười rất vui vẻ, bé cũng hiểu mình làm rất tốt!



“Lượng nhi, làm tốt lắm! Tất nhiên như

vậy, Con muốn cha thưởng cho con cái gì không?” Làm cha phải yêu thương

con, chuyện gì hắn cũng có thể đáp ứng!



“Có thưởng? Cái gì cũng có thể sao?” Bé con mắt lấp lánh, chờ đợi nhìn Phượng hiên.



“Dĩ nhiên!” Phượng hiên trả lời như đinh đóng cột.



“Vậy Lượng nhi tối nay muốn được ngủ

cùng mẹ!” Ô ô, bé đã thật lâu không được ngủ cùng mẹ, bé muốn được mẫu

thân ôm. Tiểu oa nhi vươn tay, muốn mẫu thân ôm, đôi mắt tròn cong cong, cười vui vẻ!



Lời vừa nói ra, Phượng hiên biến sắc,

lập tức đem tiểu oa nhi đang quấn trong lòng vứt xuống, làm như không

nghe thấy những lời này tới gần bên người nương tử thân ái, cúi người

dùng miệng ngăn chặn môi nàng có thể đang muốn nói, trong lòng kêu lên:

muốn cùng nương tử thấn ái của hắn ngủ, hừ, không có cửa đâu! Tiểu quỷ,

đã ba tuổi rồi, vẫn là thành thành thật thật ngủ phòng của mình đi! Thời gian quý giá của Hắn Phượng hiên với nương tử thân ái quyết không cho

phép bất luận kẻ nào đến náo, loạn!



Ô ô, tiểu oa nhi ai oán nhìn cha mẹ, cha của bé là bá Vương ( người ngang ngược), chiếm lấy mẫu thân từ nay về

sau không chia cho đứa con trai này rồi!