Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu
Chương 85 : Tiểu thí ngưu đao
Ngày đăng: 04:10 20/04/20
Edit: ss gau5555
Ngồi ở chính sảnh chờ trong lòng bốn
người Thôi Nhân Quý kỳ thật có chút khẩn trương, dù sao bọn họ cũng đã
từng gặp qua Phượng Hiên, nhưng lúc đấy lại không biết thân phận của
hắn, bởi vậy, nghĩ rằng chưa từng gặp qua đại nhân vật này nên ở mặt
ngoài bốn người biểu hiện thật bình thường, nhưng động tác bưng nước trà do nhóm tỳ nữ đưa lên của bốn người lại tiết lộ cảm xúc của bọn họ
không trấn định được như trên mặt thế.
Hiểu Hổ
thỉnh thoảng lại nhìn Phượng Thiếu Liên lần nữa dặn vài câu đợi để lát
nữa nàng còn nói. Chỉ thấy Phượng Thiếu Liên gật đầu tỏ vẻ hiểu được,
nhưng bàn tay nắm khăn tơ lụa lại không tự chủ được xoắn cùng một chỗ.
Nàng biết anh họ của mình là người rất khó khiến cho người ta có thể
nhìn thấu, không biết lát nữa có thể dựa theo mong đợi của mình tiến
hành hay không, thêm nữa lại nghĩ tới một việc khác trong lòng nàng,
trên thực tế, nàng so với Tề Hiểu Hổ bọn họ còn khẩn trương bất an hơn
rất nhiều
Ngay lúc năm người chờ có chút lo lắng
bất an, thì người bọn họ chờ mong rốt cục cũng tiến nhập chính sảnh, trở về phủ liền thay triều phục Phượng hiên giờ phút này toàn thân lam
nhạt, cầm trong tay cây quạt, trực tiếp đi chỗ chủ vị ngồi xuống.
Khi hắn nở nụ cười thoải mái mà nhìn năm người thì hai huynh đệ Tề Hiểu Dũng cùng Mai Hiển Diệu ba người lúc này trong lòng là cả kinh, nhất là Mai Hiển Diệu, không dám nhìn lại hắn sợ hắn nhận ra mình đã từng có xung đột với hắn ở Ti Đô, ba người đều cùng nghĩ, bây giờ thảm rồi! Về phần đã từng bàn luận hai mươi mốt nữ nhân
của Phượng hiên, cũng tự sụp đổ.
Phượng tiêu cùng Phượng địch hai người tùy thị ở hai bên, mà tiến vào chính sảnh cùng lúc đứng ở bốn phía còn có các hộ vệ khác.
Lúc các hộ vệ tiến vào, Phượng Thiếu
Liên nhịn không được len lén đem tầm mắt dừng lại trên người từng hộ vệ
một chút, nhưng cuối cùng ánh mắt ban đầu có chút chờ mong lại ảm đạm đi xuống, lây thêm một chút thất vọng, đồng thời trong lòng còn có nghi
vấn, vì sao số người hộ vệ lại giảm bớt?
Từ lúc ngồi xuống Phượng hiên vẫn bảo
trì trầm mặc, chậm rãi phe phẩy cây quạt, một đôi mắt thâm thúy khó
lường đem những động tác thần sắc của Phượng Thiếu Liên không để sót
chút nào thu vào trong mắt, hắn rất hài lòng với những gì mình đã thấy.
“Ta chờ để đặc biệt đến chúc mừng Phượng đại nhân quan phục nguyên chức, một chút lễ vật bất thành kính ý!” Thôi Nhân Quý đánh vỡ trầm mặc, mở miệng trước, ý bảo hạ nhân của mình đem
quà tặng đưa lên, ba người Tề Hiểu Dũng tiếp theo lời của ông ta, chúc
mừng Phượng hiên, cũng đem lễ vật mình mang tới đưa ra.
“A, các ngươi là?” khuỷu tay trái của
Phượng hiên đặt trên tay ghế, lấy tay chống đầu, tay phải hạ một chút
phe phẩy cây quạt, cả người lộ vẻ lười biếng, ngữ khí có một chút nghi
vấn, đối với lễ vật của đám người Thôi Nhân Quý ngay cả nhìn cũng chưa
liếc mắt một cái, càng khỏi nói gọi người nhận.
Ơ? Vừa rồi lúc tiến vào Phượng phủ, bọn
họ rõ ràng đã có báo qua danh hào ( tên và chức vụ) rồi mà a! Tại sao
không có ai nói cho hắn biết sao? Đám người Thôi Nhân Quý có một tia khó hiểu, nhưng vẫn cung kính tự giới thiệu một lần. Trong lòng vẫn cảm
thấy bất ổn, ba anh em bà con thấy Phượng hiên không biểu lộ một chút có quen biết bọn họ, cho là hắn ta không nhớ rõ ba người mình, lúc này, ba người thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Biểu hiện của Phượng hiên đối với thân
phận bọn họ không có dao động quá lớn, thoáng gật đầu lên tiếng, sau đó
nhìn về phía Phượng Thiếu Liên vẫn trầm mặc không nói
Phượng Thiếu Liên thấy Phượng hiên nhìn
về phía nàng, sau đó nói một câu nàng cũng tới, thì mới mở miệng nói
chuyện, nàng chỉ chỉ Tề Hiểu Hổ nói: “Chúa thượng, vị này là phu quân
của ta, lần này tiến đến, một là chúc mừng chúa thượng, hai cũng là dựa
theo tộc quy, chính thức bái kiến ngài .”
“Hoá ra là người trong nhà a! Thật là,
làm sao muội không nói sớm chứ!” Phượng hiên bỗng nhiên là thay đổi
180°, vừa rồi cố ý biểu hiện ra ngoài xa cách nháy mắt đã không thấy,
thay vào đó là một mặt đem Tề Hiểu Hổ trở thành người trong nhà, đồng
bằng. . . . . .” Phượng hiên tạm dừng một chút, làm hình dáng trầm ngâm, cố ý đánh vào ham muốn của bốn người, sau khi cảm thấy đủ, mới tiếp
tục, “Đi đến Lại bộ của ta, tốt lắm, người một nhà mà, làm việc sẽ thuận lợi, sau này nếu như có cơ hội lên chức thật tốt, chúng ta sẽ nói sau!”
“Cám ơn Phượng đại nhân đề bạt, ta sẽ đem đại ân của Phượng đại nhân khắc trong tâm khảm.” Tề Hiểu Hổ vội vàng tạ ơn.
Bốn người đối với sắp xếp của Phượng
hiên cảm thấy vô cùng mừng rỡ, Tề Hiểu Hổ cùng Mai Hiển Diệu lại tâm hoa nộ phóng ( mở cờ trong bụng).
“Hiểu Hổ, ngươi còn khách khí gọi ta là
Phượng đại nhân cái gì, bây giờ ngươi đã là đường muội phu của ta, xem
như nửa người Phượng gia, nếu ngươi nguyện ý, hãy giống như Thiếu Liên
gọi ta là chúa thượng đi!” Vẻ mặt của Phượng hiên giống như coi đã hắn
thành người một nhà
Rõ ràng đã làm thấp giá trị của hắn, thì Tề Hiểu Hổ lại cho rằng rốt cuộc Phượng hiên đã đưa hắn trở thành một
thành viên trong Phượng Thị, lúc này vui sướng gọi một tiếng “Chúa
thượng”, làm cho Phượng tiêu ở một bên trong lòng phun cười kêu “Ngốc
tử!”
“Sau này trong triều có ta, các ngươi
yên tâm, có chuyện gì, cứ mở miệng.” Phượng hiên một bộ dạng cam đoan sẽ thế nào, nhưng kì thực cũng không nói hắn sẽ hỗ trợ.
Lời này vừa nói ra, bốn người lại mừng
rỡ trong lòng nở hoa, tất cả đều cho rằng chuyện này thật kỳ diệu a, từ
giờ bọn họ đã có chỗ dựa vững chắc! Bữa cơm này ăn thật ngon a, ngon đến nỗi tiền đồ quang minh của bọn họ sẽ không bị ngăn trở!
Nếu nghĩ đến Phượng hiên chỉ vì báo thù
mà chuẩn bị chút chăn đệm, còn đặc biệt hy sinh toàn bộ thời gian quý
giá thân thiết với nương tử, lãng phí một chút món ngon mỹ vị dỗ bọn họ
vui vẻ, vậy là đặc biệt sai lầm rồi!
Bữa cơm này, Phượng hiên đã làm cho bọn
họ vui mừng nở hoa, cũng đồng thời làm cho bọn họ mông nở hoa. Hắn đã
sớm sai người từ chỗ của Hồng Hi Nghiêu lấy thuốc xổ có tính chất đặc
biệt tỉ mỉ điều chế ở trong thức ăn. Hắn đã ăn giải dược, nhưng bốn
người cái gì cũng không biết kia lại không hề phòng bị được hưởng toàn
bộ cơm “ Đặc biệt” vì bọn họ mà chuẩn bị.
Bữa cơm này làm cho bốn người tâm linh
đặc biệt thỏa mãn, dư vị đặc biệt vô tận, còn ảnh hưởng “Tốt đẹp” kia
đến buổi sáng ngày hôm sau mới thể hiện đi ra. Cũng bởi vậy, không một
chút hoài nghi là do bữa cơm kia ở Phượng phủ có vấn đề bốn người đều
không rõ nguyên nhân bọn họ bị đi tả.
Bệnh này nói lớn không lớn, nói nhỏ
không nhỏ làm cho bốn người phát sinh hư thoát ( triệu chứng mất nước,
hạ đường huyết), thiếu chút nữa không đứng lên được, đều xin nghỉ, mà
“Nghe nói” bọn họ bị bệnh, Phượng hiên có “Lòng tốt” phái Phượng tiêu
mang theo thuốc trị tả “Có hiệu quả trị liệu” tới cửa thăm bọn họ.
Kia thuốc chân linh, liều thuốc , bọn họ sẽ thấy bất lạp. Nhưng lại không đến mấy ngày, chuyện đi tả này lại bắt đầu rồi, hơn nữa không biết nguyên nhân gì, cái mông của bọn họ luôn
đau nhức bỏng rát, ngồi cũng không ngồi được, đứng cũng không thể đứng,
đau đến đòi mạng! Loại tình huống này vòng đi vòng lại, thẳng đến khi
Phượng hiên cảm thấy chơi đã, bọn họ mới có thể giải thoát.
Tối hôm đó, Phượng Thiếu Liên khong trở
về, lấy danh nghĩa cùng phu nhân tông chủ Phượng thị gặp mặt rất vui mà
bị phu nhân lưu lại tại Phượng phủ.
Đêm đó, ngoại trừ Phượng tiêu cùng
Phượng địch, không có ai biết Phượng Thiếu Liên được Phượng hiên gọi vào bên trong thư phòng nói gì đó, càng không có ai biết Phượng Thiếu Liên
đã đáp ứng những chuyện gì.
Bóng đêm càng sâu, kẻ thù của Cốc gia
vui vẻ ngủ, dưới ánh trăng, kế hoạch báo thù dần dần tiến hành, sao đầy
trời nháy mắt mấy cái, đều kể chuyện tiểu ác ma tối nay đã tiểu thí ngưu đao, thành công mỹ mãn!