Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu
Chương 84 : Tin mừng mang thai
Ngày đăng: 04:10 20/04/20
Edit: ss gau5555
Nguyên bản Phượng hiên còn chuẩn bị để
cho nương tử cùng con ở Tây huyện du ngoạn một ngày, đung đưa chậm rãi
đi tới Kiền Đô, nhưng Cốc Nhược Vũ mấy ngày gần đây lại trở nên thích
ngủ, giống như luôn mệt mỏi. Phượng hiên lo lắng cho nàng không phải bởi vì đường xá xa xôi, thì cũng dạo chơi quá lâu, nên bị mệt mỏi, liền lập tức thay đổi chủ ý, không tạm dừng ở đâu nữa mà đi thẳng Kiền Đô.
Hôm nay bữa sáng cùng bữa trưa, Cốc Nhược Vũ trên cơ bản không ăn đựơc cái gì, bởi
vì đều ói toàn bộ đi ra ngoài. Lúc này cho là nương tử thân ái của hắn
ăn phải cái gì không sạch sẽ, Phượng hiên kích động phái Phượng địch đi
trước đến Kiền Đô, mời Hồng Hi Nghiêu chờ hắn ở Phượng phủ, đoàn người
sau đó là không ngừng nghỉ chạy về Kiền Đô. Tối hôm đó, bọn họ liền trở
về Phượng phủ.
Không để ý Cốc Nhược Vũ phản đối, Phượng hiên ôm nàng xuống xe ngựa, bước nhanh đi vào trong phủ, càng nghĩ càng lo lắng, cuối cùng dứt khoát thi triển khinh công, bay vượt qua về
phòng ngủ của mình.
“Ông nuôi đâu?” Thấy Phượng địch, Phượng hiên sốt ruột hỏi.
“Đều chờ ngươi đã lâu!” Một thanh âm
không nóng không lạnh vang lên, Phượng địch còn chưa kịp trả lời, chỉ
thấy Bích Nhân Hoành cùng Hồng Hi Nghiêu đến giúp phu nhân Phượng hiên
xem bệnh, hắn làm thế nào đi ra ngoài một chuyến liền xuất hiện một phu
nhân, vừa vặn Bích Nhân Hoành còn đối với chuyện Phượng hiên nhờ mình
chiếu cố thủ phủ Tây Bắc cảm thấy có nghi vấn, vừa tò mò lại vừa muốn
hỏi cho rõ ràng nên lúc này hắn theo Hồng Hi Nghiêu đến Phượng phủ, chờ
đợi Phượng hiên.
Thấy Phượng hiên yêu thương mà ôm một
người, hai người cùng Phượng địch, Phượng tiêu và đám người tùy thị
Phượng thúy đi theo hắn vào phòng ngủ, nhìn hắn thật cẩn thận đặt nàng ở trên giường. Sau đó, Phượng hiên quên giới thiệu thân phận hai bên,
ngồi ở bên giường, không ngừng giải thích bệnh trạng nương tử bảo bối
của hắn.
Lần đầu tiên thấy trong lời nói của
Phượng hiên lộ ra vẻ khẩn trương, quan tâm tới một nữ nhân ngoài muội tử Phượng Vũ của hắn ra như vậy, Bích Nhân Hoành cùng Hồng Hi Nghiêu thực
sự cảm thấy mới mẻ, đồng thời nhìn lại nữ nhân trên giường, chỉ thấy Cốc Nhược Vũ không mang theo khăn che mặt nhìn qua khoảng mười bảy mười tám tuổi, giai nhân bộ dạng thanh tú, hai người thầm nghĩ: hoá ra Phượng
hiên hắn thích loại nữ nhân này a! Trâu già gặm cỏ non!
Xem sắc mặt, Cốc Nhược Vũ hình như không có bệnh gì lớn, Hồng Hi Nghiêu ngồi vào ghế Phượng Thuý đưa tới, vươn
tay bắt mạch cho Cốc Nhược Vũ.
cưỡng ăn ít đồ, sau đó bị Phượng hiên kiên quyết yêu cầu uống hết thuốc
bổ. Cả nhà đã mấy ngày không gặp, liền tán gẫu tung trời.
Vợ chồng Cốc thị tự thuật lại các chuyện phát sinh mấy ngày nay, còn nói tới cả Tề Hiểu Dũng bọn họ, trò chuyện
một lúc lại đề cập đến chuyện trong lúc Cốc Nhược Vũ mang thai phải chú ý cái gì, quan hệ đến thân thể nương tử thân ái, Phượng hiên phải cố gắng nhớ kỹ.
Ngày hôm sau, ngoài thời gian Phượng
hiên bỏ vào triều, thì trên cơ bản chỉ thấy hắn quấn quanh Cốc Nhược Vũ, đem nàng trở thành búp bê mà che chở, vì thế, Cốc Nhược Vũ chợt phát
hiện nếu không phải ban ngày phu quân của nàng phải đi vào triều, nếu
không phải cuộc sống của nàng giống như động vật nào đó, chỉ có thể ăn
ngủ, ngủ ăn, nói vậy nói vậy, chờ sinh đứa nhỏ xong, nàng liền từ tiểu
giai nhân thanh tú biến thành tiểu heo mẹ béo trắng rồi!
Phượng hiên quay về Kiền Đô, quả nhiên
làm cho nhiều quan viên trong triều đình bối rối một trận, ngay ngày hôm sau bọn họ về đến nơi, người tiến đến Phượng phủ chúc mừng bái phỏng là nối liền không dứt. Ngày đó người xông pha đi đầu lại là Thôi Nhân Quý
bọn họ, rất sợ tới chúc mừng chậm, lại lưu ấn tượng xấu cho Phượng hiên.
Ngày đó Phượng hiên vừa bãi triều quay
về phủ không bao lâu, nói chuyện với Cốc Nhược Vũ còn chưa được hai câu, chỉ thấy Phượng tiêu một bộ dạng có việc bẩm báo. Hiểu được hắn không
muốn nói trực tiếp, khẳng định là chuyện kẻ thù bị người nào đó phân
loại. Phượng hiên để Phượng thúy chăm sóc phu nhân cùng Thiếu tông chủ,
rồi nói có việc, đứng dậy ra ngoài phòng ngủ.
“Chuyện gì?”
“Tiểu thư Thiếu Liên đến đây.”
“Theo mấy người?”
“Bốn, Thôi Nhân Quý, Tề Hiểu Dũng, Tề Hiểu Hổ cùng Mai Hiển Diệu, đều ở chính sảnh chờ ngài!”
“Ah. Ha ha, Tiêu, Địch, gần đây chuyện
vui liên tục a!” Phượng Hiên cười đến lộ cả răng nanh, hai hàng rõ ràng, nếu như bị nhiễm một chút máu tươi thì càng phù hợp với nụ cười của hắn lúc này hơn.
“Đúng vậy.” Phượng địch ngắn gọn trả lời một câu.
“Chuyện tốt không ngừng.” Phượng tiêu
tiếp theo lời của ca ca nói, trong lòng còn bi ai thay những người sắp
bị chúa thượng vui đùa, sau đó rất không phúc hậu dọn xong tâm tính xem
cuộc vui, đuổi kịp bước chân của Phượng Hiên.