Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu
Chương 91 : Đại lao Hình bộ
Ngày đăng: 04:10 20/04/20
Người Cốc gia vừa đi, Tề Tăng Phú lập
tức sai người đi theo dõi, nhìn xem rốt cuộc Cốc Nhược Vũ được gả cho
người nào, mặt khác Tề Hiểu Hổ cùng Mai Hiển Diệu vì chuyện của Tề Hiểu
Dũng đã đến Phượng phủ cầu kiến Phượng hiên, những người khác, ở lại
giúp đỡ Tề Hiểu An còn đang kêu đau, mang phu nhân của Tề Hiểu Dũng, về
nhà chờ tin tức hai phía này. Về phần chưởng quỹ cùng tiểu nhị kia nhìn
người đi nhà trống, lúc này lấy tiền bồi thường ở đâu đây?
Ngồi ở
trong kiệu Cốc Nhược Vũ càng nghĩ càng cảm thấy vừa rồi Cung Thiên Li
các nàng là đang giở trò, nàng sờ sờ bụng của mình, miệng cong lên, nghĩ rằng đứa nhỏ rất tốt, bụng của nàng căn bản không có đau.
“Tẩu tử, ngài là muốn về Phượng phủ, hay là đến Cốc phủ ngủ một đêm? Hiếm khi đi ra ngoài một chuyến, cùng lão
phu nhân và lão thái gia tăng thêm một chút tình cảm cũng không tồi, chỉ cần phái người thông báo với chúa thượng một tiếng là tốt rồi!” Cung
Thiên Li xuyên qua cửa sổ trên kiệu hỏi Cốc Nhược Vũ.
“Vậy đến Cốc phủ, ngươi phái người nói
với Hiên một tiếng!” Cốc Nhược Vũ thầm nghĩ một chút, liền quyết định
đến chỗ cha mẹ ở một đêm cũng đã lâu không được ở cùng nhau.
“Dạ.” Ngoài kiệu Cung Thiên Li cười sung sướng vì đã đạt được mục đích, nhìn Cung sanh gật gật đầu, ý bảo Cốc
Nhược Vũ đã đồng ý.
Hoá ra là Cung sanh phát hiện có người
theo dõi, chắc là người Tề gia phái đến, vì tránh cho kế hoạch của chúa
thượng có biến, cho nên muốn Cốc Nhược Vũ ở tại Cốc phủ một đêm, dù sao
toàn bộ Cốc phủ đều là người của Cung gia, cực kỳ an toàn.
Bởi vậy, để Tề Hiểu Hổ cùng Mai Hiên
Diệu được Phượng hiên trấn an mà yên tâm đi về, người Cung sanh mới xuất hiện bẩm báo với Phượng hiên.
Nghe thấy nương tử thân ái của hắn tối
nay không quay về, Phượng hiên mở to hai mắt, lớn tiếng hỏi: “Vì sao!?”
Chẳng lẽ tối nay hắn phải một mình trong phòng trống? Đây là tin tức bất ngờ gì chứ a! ?
“Tề gia phái người theo dõi kiệu của phu nhân.” Giải thích nguyên nhân.
“Đã biết, đi xuống đi!” Phượng hiên cầm
cây quạt trong tay xoát khép lại, trong lòng buồn bã ô một tiếng, ô ô,
hắn đêm nay thật đáng thương chỉ có thể với nhi tử cùng nhau ăn bữa tối, không nghĩ tới ban đêm không được ôm nương tử thân ái, trời ạ! Thật là
gian nan, nếu không hắn cũng đến nhà nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân đi? Hừ,
xét đến cùng là do người Tề gia kia làm hại! Nghĩ như vậy, Phượng hiên
quyết định buổi tối phải làm gì đó để hết giận.
“A, Phượng mỗ chỉ nói là khả năng đồng
đảng sẽ thấp, chứ cho tới bây giờ cũng chưa nói qua ngươi không phải là
đồng đảng của Thôi Nhân Quý a!” Phượng hiên lắc lắc cây quạt trong tay,
biểu tình vô tội, chối bỏ không còn một mảnh.
Tề Hiểu Dũng ngẩn người nói không nên
lời, đã thấy Phượng hiên đứng dậy, chậm rãi đi đến chỗ sắp xếp dụng cụ
tra tấn, tùy tay cầm lấy một cái trường tiên ( roi), vuốt vuốt nó trong
tay, giống như là tự nhủ nói: “Ha ha, nhớ năm đó, thời điểm ta đến Hình
bộ, mới mười lăm tuổi! Năm ấy, gặp lại bé con thân ái, trải qua rất
nhiều ngày vui vẻ, bé con còn có thể theo ta chơi đùa!” Phượng hiên đang nhớ lại một màn nương tử thân ái dùng chân đá hắn, rồi giận dữ kia, nở
một nụ cười tràn đầy sủng nịch, “Ta sủng bé con là sủng đến tận trong
tâm khảm, luyến tiếc chạm vào nàng một chút” Phượng hiên nhìn phía hai
người Thôi, Tề cười quá mức sáng lạn, “Các ngươi muốn biết tên của bé
con là gì không?”
Hiện tại đây là tình huống gì! ? Tề Hiểu Dũng cùng Thôi Nhân Quý đều cảm thấy không thích hợp.
“Roi ở Hình bộ quả nhiên không tồi! Biết lần cuối cùng Phượng mỗ dùng dụng hình là lúc nào không?” Phượng hiên
chưa nói tên bé con, đã chuyển sang chuyện khác, cầm roi đi đến hai
người Tề, Thôi, hắn híp mắt, nụ cười tuy rằng chưa thay đổi, nhưng lại
làm cho hai người Tề, Thôi lưng không khỏi lạnh toát, “Là sau khi muội
muội của ta Vũ nhi bị vu oan, dùng tạ trên người nha hoàn chết tiệt dám
can đảm phản bội chủ tử! Nếu không phải nàng ta, thì muội muội của ta
cũng sẽ không bị tiên hoàng ban được chết, nếu không phải muội muội của
ta chết đi, ta vẫn không có khả năng rời khỏi bên người của bé con, làm
cho người ta có cơ hội, mưu hại cả nhà nàng, mà lại nghe được tin nàng
đã chết! Các ngươi nói xem, người hại cả nhà bé con, ta phải làm thế nào để đối đãi với họ đây! ?” Ngữ nhanh chóng âm trầm xuống, sát khí từ
trên người Phượng hiên tràn ra, hắn lúc này không hề che dấu sự thật với hai người Tề, Thôi, nở nụ cười máu lạnh, trong mắt tràn đầy lãnh ý,
không đợi hai người trả lời, lại đột nhiên lên giọng, cả giận nói, “Đồ
đáng chết, cũng dám đụng đến người của ta!” Tay Phượng hiên vừa động,
roi vút một cái tung ra, không ai có thể nhìn rõ hướng đi của roi, chỉ
thấy roi kia sử dụng tốc độ cực nhanh, nhìn qua như là lưới bao phủ lên
hai người Tề, Thôi.
Cả người đau đớn làm cho hai người không khỏi kêu lên thảm thiết, Phượng hiên mỗi một giây đều nắm chắc tốc độ
mạnh hay nhẹ, không đến mức lấy mạng của bọn họ, nhưng lại đánh cho bọn
họ da tróc thịt bong, máu tươi chảy xuống.
Cảm thấy đã đủ, Phượng hiên thu hồi roi, nhưng nhìn sang thủ vệ một bên, hạ lệnh: “Tiếp tục dùng hình, mỗi một
dụng cụ dùng một lần, song phải nhớ kỹ, đừng giết chết bọn họ!”