Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 99 : Ý định của lễ cưới

Ngày đăng: 04:10 20/04/20


Edit: ss gau5555



Beata: Bunny



Ngày kế, bởi vì Tề Hiểu Hổ cùng Phượng

Thiếu Liên đi một đêm cũng chưa về, hơn nữa hai người hôm qua đi đến

Phượng phủ nhưng không mang theo nô bộc, Mai Phương không khỏi có chút

lo lắng, liền phái người đến Phượng phủ hỏi. Nhưng nhận được câu trả lời là hai người hôm qua tuy rằng có đến Phượng phủ nhưng không bao lâu đã

rời đi. Vừa nghe được tin này, Tề Tăng Phú cùng Mai Phương có chút sốt

ruột, hai người đi đâu? Sẽ không lại xảy ra chuyện gì chứ?



Hai vợ

chồng lo lắng đợi cho tới trưa hôm sau, thanh lâu cùng sòng bạc lại phái người đến đập phá Tề gia, hơn nữa còn nói Tề Hiểu Hổ đang trên tay của

bọn họ, nếu không muốn để cho hắn cũng bị phế thì sớm trả tiền, nếu

không kế tiếp sẽ đến phiên con cháu tiểu bối của Tề gia. Còn độc ác hơn

nữa là mang đến ngón tay bị đứt của Tề Hiều Hổ, Mai Phương sợ tới mức

liền ngất đi, Tề Tăng Phú thì bị dọa muốn bể mật.



Các tay chân vừa mới bước đi, thì sau

lưng Phượng phủ liền phái người đến báo cho Tề gia biết Phượng Thiếu

Liên đang ở Phượng phủ, còn đưa phong thư nàng viết giao cho Tề Tăng

Phú. Nghe nói bởi vì người thanh lâu sòng bạc biết Phượng Thiếu Liên là

người của Phượng phủ, buổi sáng liền thả nàng trở về, mà vì kinh sợ muốn bảo vệ an toàn sau này của mình, nàng không muốn có quan hệ gì với Tề

gia, viết hưu thư này, đoạn tuyệt quan hệ.



Mặc kệ hưu thư này hợp lý hay không hợp

lý, Tề Tăng Phú cùng Mai Phương tức giận hay không, tóm lại, là từ người Phượng phủ đưa tới, hơn nữa Phượng Thiếu Liên đang nơi đó, liền đại

biểu sau lưng chuyện này có Phượng Hiên làm chỗ dựa, Tề gia dù có không

cam lòng, cũng không thể tránh được. Cứ như vậy, Phượng Thiếu Liên không còn là con dâu của Tề gia, cho rằng mất đi Phượng thị làm chỗ dựa, bốn

nhi tử bị phế ba, còn người kia cũng bị bắt rồi, Tề Tăng Phú cùng Mai

Phương không có biện pháp, trong thời gian ngắn nhất đành phải phân phát nữ bộc, bán của cải gia sản lấy tiền mặt. Cứ như vậy, qua hai ngày, Tề

gia trở nên nghèo rớt mồng tơi, thiếu chút nữa ăn ngủ đầu đường, cuối

cùng vẫn là Mai Hiển Diệu không có tuyệt tình, khi vợ chồng Mai Phương

lần thứ hai đến nhà năn nỉ, thì lấy mấy gian phòng ở trong phủ nhà mình

cho bọn họ ở.



Tiền đã trả, thế nhưng tăm tích Tề Hiểu

Hổ vẫn như cũ không rõ, đám người Mai Phương vì thế lo lắng không thôi.

Đồng thời, Mai Hiển Diệu lại nhận được thiếp cưới từ Phượng Phủ, Phượng

Thiếu Liên muốn lập gia đình rồi!? Tề Tăng Phú cùng Mai Phương với Tề

Hiểu Nhã lúc này bị tin tức này làm cho tức giậm chân.



Mai Hiển Diệu không hiểu chuyện gì xảy

ra, nhưng hắn không có khả năng đắc tội với Phượng Hiên, vì thế, trong

ngày Phượng Thiếu Liên thành thân, hắn dựa theo lời mời của Phượng Hiên, mang theo hai nhà Mai gia đi đến Phượng phủ, không có mang theo phu

nhân Tề Hiểu Nhã, bởi vì hắn sợ nàng ta sẽ tức giận mà gây họa.



Tuy nói không rõ chỉ là em họ Phượng

Hiên tái giá, hơn nữa đối tượng chỉ là một hộ vệ nho nhỏ, vì sao Phượng

Hiên lại có thể coi trọng như thế, làm cho mọi người đều biết, nhưng

nhóm quan lại quyền quí nhận được thiếp mặc kệ thân phận như thế nào,

đều vui vẻ đi đến. Chúc mừng là thứ yếu, mượn cơ hội quan hệ với Phượng

Hiên mới là quan trọng.



Hai nhân vật thành thân này đều là người của Phượng phủ, cho nên toàn bộ hôn lễ đều do người Phượng phủ làm hết. Tiệc cưới đồng thời, vị từ trước đến nay chỉ nghe chứ chưa thấy, Phượng phu nhân lần này cũng sẽ hiện thân. Đáng tiếc nàng mang khăn che mặt,

làm cho người ta nhìn không được diện mạo.



Phượng Hiên chỉ lên tiếng gọi với từng

vị khách đến mà thôi, còn toàn bộ thời gian đều không thấy hắn cùng Cốc

Nhược Vũ. Nhóm quan lại quyền quý bị bỏ qua thật ra cũng không để ý, vội vàng hàn huyên nói chuyện phiếm với nhau.



Bên này tiệc cưới vui sướng, còn bên kia cũng một chỗ khác trong Phượng phủ còn có một bữa tiệc nho nhỏ, khách

nhân trình diện chỉ có hai người nhà Mai gia, bởi vậy có vẻ phá lệ vắng

vẻ. Nhìn đám hộ vệ mặc đồ xám mặt không chút thay đổi đứng lặng ở bốn

phía, lại nhìn vị thiên hạ nho nhỏ vừa tới nơi này, duy nhất tiếp đãi

bọn hắn, ngồi ở phía trên, đám người Mai Hiển Diệu trong lòng còn có


Ha ha, thời điểm cuối cùng đã tới! Vẻ

mặt Phượng Hiên hớn hở chúc mừng Mai Hiển Diệu nói : “Hiển Diệu, chúc

mừng ngươi a!” – Không đếm xỉa đến chuyện Mai Hiển Diệu không hiểu,

Phượng Hiên nói tiếp. “Trước đó vài ngày ta ở trước mặt hoàng thượng đã

nói tốt về ngươi vài câu, hơn nữa năng lực của bản thân ngươi không

tồi, lúc này, hoàng thượng hạ thánh chỉ, phái Thuận công công lại đây

tuyên chỉ. Chúc mừng ngươi a, đoán chừng là thăng chức rồi!”



Vừa nghe những lời này, Mai Hiển Diệu

vui không thể nói, vội vàng nói tạ ơn, mà Tề Hiểu Nhã bọn họ lúc này cho rằng Phượng Hiên không biết chuyện năm đó, nếu không làm sao có thể

thay Mai Hiển Diệu ở trước mặt hoàng thượng nói tốt chứ?



Tề Hiểu Nhã không khỏi bày ra thư thái

đắc ý, giống như khoe ra liếc Cốc Nhược Vũ một cái, hừ, sớm hay muộn

cũng có một ngày phu quân của nàng sẽ ở trước mặt hoàng thượng so với

Phượng Hiên còn đắc ý hơn, đến lúc đó xem nàng đối phó với Cốc Nhược Vũ

thế nào!



Bị Tề Hiểu Nhã đối địch làm cho Cốc

Nhược Vũ ngẩn người, lại nhìn về phía phu quân, cảm giác nụ cười kia

không phải chúc mừng, mà là cười gian chế giễu.



Thời gian không lâu, Thuận công công đã

đến, trong đoàn người còn có Bích Nhân Hoành theo tiệc cưới lại đây,

chuẩn bị xem kịch vui.



“Thánh – chỉ – đến!” – Thuận công công

sau khi gật đầu với Phượng Hiên coi như bắt chuyện, lập tức dắt hô lên.

“Lễ bộ lang trung Mai Hiển Diệu nghe chỉ!”



Lúc này, trên mặt đất, người Mai gia kích động chờ nghe nội dung thánh chỉ, ba người Tề Hiểu Nhã cũng là vẻ mặt tươi cười.



“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu

viết: Lễ bộ lang trung Mai Hiển Diệu tài hoa hơn người, vào triều lấy

nghiệp, cần cù thật thà kiên định, là trụ cột của nước nhà. Vì thế tứ

hôn, thành thân với cháu gái của thuần Vương gia Thành Uyển quận chúa,

thành hôn trong một tháng, vợ chính thức Tề Hiểu Nhã thân phận thấp,

ngay hôm đó liền cắt chức làm thiếp thất, khâm thử!”



Thánh chỉ vừa ra, biểu tình của người ở

chỗ nay đều khác nhau. Mai Hiểu Diệu là không thấy tươi cười, cũng cười

không nổi mà Tề Hiểu Nhã không biết là bị đả kích hay bị kích thích mà

cả người phát run. Người Mai gia khác là vẻ mặt kinh ngạc, Mai Phương

cùng Tề Tăng Phú không biết làm sao nhìn nữ nhi. Cốc Nhược Vũ đồng tình

nhìn về phía Tề Hiểu Nhã, đồng thời lại cảm thấy báo ứng của ả đã đến.

Tiểu Cốc Lượng còn nhỏ, vừa nghe thấy trong thánh chỉ đem Tề Hiểu Nhã

làm thiếp thất, tiểu oa nhi trong lòng nhảy nhót, hừ, ác giả ác báo,

thật là hả hê lòng người! Tâm tình giống như tiểu oa nhi còn có tiểu ác

ma nào đó, chỉ thấy hắn vui vẻ cười trộm, khóe miệng nhếch lên nụ cười,

trong lòng đắc ý nói: hắc hắc, đem quận chúa lúc nào cũng muốn quấn lấy

mình, hơn nữa đã gả ba lượt, từ trước đến nay có thể đem phu gia (gia

đình phu quân) chỉnh nửa chết nửa sống, vừa phóng đãng lại vừa điêu ngoa gả đi ra ngoài, giảm đi phiền phức cho mình, miễn cho mình phiền lòng.

Mà dựa theo tính cách của nàng ta, nếu biết là gả cho người đã có thiếp

thất cùng đứa nhỏ, thì nhất định lúc biết thánh chỉ này sẽ đến Mai gia

huyên náo gà chó không yên rồi, như vậy, ngày Mai gia nước sôi lửa bỏng

không còn xa nữa rồi. Về phần Tề Hiểu Nhã, không thể thiếu sẽ bị quận

chúa mạnh mẽ hung hăng chỉnh, mỗi ngày sẽ vì chuyện mình trở thành thiếp thất mà bị tra tấn, còn có thể hàng đêm bởi vì biểu ca thân ái cùng nữ

nhân khác chung chăn gối mà lo lắng thống khổ! Ha ha, Tề Hiểu Nhã, đây

là “việc vui” sau thời gian Tề gia thống khổ, Phượng Hiên hắn đã chuẩn

bị riêng đưa lên, phần đại lễ này xin mời từ từ nhận lấy đi! Về sau phu

quân nàng ta ái mộ coi trọng nhất lại là quận mã! Ha ha, một mũi tên

trúng ba con chim, Phượng Hiên hắn mới là người đại thắng nên được chúc

mừng!