Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 78 : Cương thi ngàn năm

Ngày đăng: 18:05 19/04/20


“Trần đạo hữu?” Lúc này Lục Ninh cũng nhận ra Trần Ngư, một lần nữa bị chấn động và kinh ngạc vì tu vi của cô.



“Lục đạo hữu?” Lúc Trần Ngư trông thấy Lục Ninh cũng cảm thấy ngoài ý muốn “Tại sao anh lại ở đây?”



“Tôi và mấy người bạn đến đây trừ ma.” Lục Ninh giải thích.



“À.” Trần Ngư chỉ thuận miệng hỏi xã giao, đối với việc Lục Ninh xuất hiện ở đây cũngkhông tò mò, cô gật nhẹ đầu rồi tiếp tục nhìn qua ‘Mưa bay tháng ba’ đang đứng sững sờ.



Lương Vũ lấy lại tinh thần, là một khách hàng quen thuộc lâu ngày nên cậu có thể hiểu được ý tứ trong mắt Trần Ngư, lúc này bảo đảm nói “Khi ra ngoài tôi sẽ chuyển khoản, ở đây tín hiệu không tốt.”



Lúc này Trần Ngư mới yên tâm gật đầu.



“Chuyển khoản? Lương Vũ, em thiếu tiền của Trần đạo hữu sao?” Sao Trần đạo hữu vừa nhìn thấy Lương Vũ đã đòi tiền, chẳng lẽ Trần đạo hữu vì đòi nợ mà đuổi đến đây.



“không phải …” Lương Vũ lắc đầu, trong thời gian ngắn không biết phải giải thích thế nào, nếu nói cậu dùng tiền để mời đại thần đến cứu mạng, có phải là làm giảm hình tượng của đại thần quá không.



“Đây là phí dịch vụ.” một giây sau, Trần Ngư đã phụ lòng ‘dụng tâm lương khổ’ của Lương Vũ “’Mưa bay tháng ba’ lên mạng tìm tôi cứu mạng, lúc nãy tôi đã dùng bảy lá bùa trừ ma cao cấp, mỗi lá một triệu, tổng cộng là bảy triệu.”



Dụng tâm lương khổ: dùng nhiều tâm tư trí lực để suy đi tính lại



“…” Lương Vũ cảm thấy đại thần thật là người thực tế, giảm hình tượng là cái gì, căn bản là người ta không thèm để ý.



“…” không có chút chuẩn bị nào bỗng nhiên được nghe thấy giá cả mạng sống của mình, trong lòng Lục Ninh rất là không đồng ý, thực ra nhà cậu ta rất có tiền, giá trị bản thân của cậu ta không thể chỉ có một triệu bốn trăm ngàn được.



“Vị đạo hữu này, cô biết cách ra khỏi đây không?” Lương Quang đứng bên cạnh nghemột hồi, mặc dù cậu ta đối với hành động thu phí của Trần Ngư cũng cảm thấy câm lặng, nhưng mà lúc này vấn đề cậu ta quan tâm hơn là làm cách nào thoát khỏi chỗ này.



“Tôi không biết.” Trần Ngư lắc đầu rất dứt khoát.




“…”



“…”



“Nếu không tôi giảm giá cho mọi người?” Nghĩ đến việc mình ở bên trong cũng khôngra được, Trần Ngư quyết định giảm giá.



“không cần!” Lương Quang nhiều tiền như nước (đại tài khí thô) trừng mắt nhìn Trần Ngư “Chỉ cần chúng ta ra khỏi đây được, chút tiền đó không tính là gì.”



Trần Ngư nhìn Lương Quang, hai mắt tỏa sáng, thì ra ‘thổ hào’ là người như thế này a.



(thổ hào: Phú hào địa chủ có quyền thế ở nông thôn, trong xã hộicũ.)



Có quyết định, mọi người không trì hoãn nữa, Thiệu Kỳ che chở Tần Quan Hải và Lương Vũ đứng sang một bên, Trần Ngư mang theo Lương Quang và Lục Ninh dùng bùa trừ ma cao cấp giải quyết nốt số ác ma còn lại.



Nhưng mà giải quyết hết ác ma, âm-sát khí trong khe núi cũng tiêu tán đi được mộtchút nhưng trận pháp lại hầu như không thay đổi gì, mọi người vẫn không tìm được đường ra.



Mọi việc lại trở về điểm xuất phát, đám người ủ rũ cúi đầu ngồi dưới đất nghỉ ngơi.



Trần Ngư nhìn đồng hồ, phát hiện sắp ba giờ sáng rồi, nếu đến sáng mà chưa ra đượcthì chắc chắn ba mẹ sẽ lo lắng. một khi lo lắng thì chắc chắn ba mẹ sẽ đi tìm ông nội, nếu ông lão tới, chắc chắn cô sẽ bị chế giễu, nghĩ đến đó là cảm thấy khó chịu rồi.



“Tại sao mọi người lại tới nơi này?” Trần Ngư hỏi.



Mọi người sửng sốt, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Tần Quan Hải-người trở nên ít nóikể từ khi vào khe núi.



(còn tiếp)