Xí Đồ Tiện Nhân

Chương 16 : Dược thơm

Ngày đăng: 02:34 22/04/20


Đã nhiều ngày Kinh Thành xảy ra một vài chuyện khá thú vị. Có giúp đỡ này, việc làm ăn của quán trà quán rượu cực kỳ tốt, mấy ông chủ kiếm được vài bạc đếm tới tay bị chuột rút, bọn tiểu nhị sai vặt cũng càng vui vẻ hơn. Nhưng mà có một nơi lại như đi vào biên giới băng lạnh, người lạnh run rẩy, lại sốt ruột đến cháy sạch da thịt.



Nơi đó là quán rượu Dương Liễu.



Nguyên nhân chính phải bắt đầu nói từ chuyện chấn động Kinh Thành.



Chuyện kể cô nương VạnTuệ Như theo mẫu thân đi đến chùa đại lý tự Thiếu Khanh ở phía tay dâng hương, đi đến như nửa đường, Vạn tiểu thư nhớ lại có vật để quên trong chùa, cho nên chia tay mẫu thân đi vòng trở về chùa. Không nghĩ đến ở trên đường gặp được Tần đại công tử ở phủ tướng quân, hai người không biết có thiên lôi động đất như thế nào, mà nhìn hợp ý. Đại công tử này lại không chống đỡ được sắc đẹp, cuối cùng trong lúc động tình lại động tay động chân với Vạn tiểu thư. . . . . .



Vốn là hai người hành động bí mật, thế nhưng lại gặp được học trì của thư viện Thang Sơn đi chơi ở phía tây, vừa đúng lúc phát hiện đôi nam nữ này. Không lâu sau học trò kia truyền miệng chuyện tình ướt át khắp tất cả các nơi ở Kinh Thành .



Đương nhiên cũng truyền tới tai Liễu Phiêu Phiêu ở quán rượu Dương Liễu, nàng ta tức giận dậm chân. Ai mà không biết nàng ta và Tần đại công tử có quan hệ với nhau? Một khi nữ nhân lật đổ bình dấm chua, thì nhất định sẽ ồn ào đến tối tăm trời đất.



Hai cô nương yêu một nam nhân nên xích mích thù hận càng ngày càng nghiêm trọng, nhưng thật ra rất nhiều người sảng khoái vụng trộm kêu gọi xem kịch!



Lục Yêu tức giận nói cho Mạnh Chu biết, đồng thời còn bổ sung một câu: "May mà tiểu thư không cần gả cho hắn, nếu không thì bây giờ thế nào cũng phải sẽ tức chết."



Mạnh Chu đang xem “36 Kế”, vừa đúng lúc lật đến kế thứ ba—— mượn dao giết người, không thể không nở nụ cười trong lòng: Con dao Liễu Phiêu Phiêu này thật sự là tuyệt vời.



Bị nàng quấy rối như vậy, chuyện của Vạn Tuệ Như và Tần Giác sẽ ầm ĩ đến mức không thể cứu vãn, đến lúc đó Tần Phủ không thể không nhúng tay.Vạn Tuệ Như với Liễu Phiêu Phiêu , người trước nhất định có khả năng trở thành nàng dâu lớn hơn, còn Liễu Phiêu Phiêu nhiều nhất chỉ có thể làm thiếp.



Trong lúc suy nghĩ, Mạnh Chu nghe thấy giọng nói Lục Yêu có chút lo lắng: "Nhưng mà, nếu tiểu thư muốn gả cho nhị công tử, sẽ không tránh thoát được đại công tử, cũng không biết cuối cùng đại công tử sẽ lấy người nào làm vợ, nếu gặp phải một người có lòng dạ độc ác. . . . . ."



Nghe nàng càng nói càng kích động, Mạnh Chu đành phải lên tiếng nhẹ trách mắng: "Có thời gian nói huyên thuyên, không bằng giúp ta đi tìm một con chim uyên ương đi."




Chờ đợi làm xong những thứ này, nàng ta thu dọn xong những đồ vật, vội vàng trở về báo cáo với chủ.



Sau khi Tần Kha đi gặp Sơn Dương đạo nhân xong, đi trên con đường nhỏ, trực tiếp đến gian phòng của Mạnh Chu. Không thể tưởng được đã thấy một tỳ nữ có dáng vẻ vội vàng rời đi.



Ở bên ngoài gọi vài tiếng nhưng không ai trả lời, Tần kha thầm cảm thấy không ổn, bởi vậy cũng bất chấp cái gì khác, vén màn đi vào cửa, đã thấy Lục Yêu nằm ở ghế tựa say sưa đi vào giấc ngủ, kêu như thế nào cũng không tỉnh. Mà Mạnh Chu lại nằm ở trên giường, khác thường là, trên trán nàng ứa ra mồ hôi, thân thể không an phận mà bắt đầu chuyển động, chỉ chốc lát sau trong miệng lại phát ra một âm thanh.



Tần Kha thở sâu một hơi, chỉ cảm thấy mùi hương đặc biệt trong phòng này, rất khác thường. Vẻ mặt hắn liền thay đổi, hắn mơ hồ nhớ rõ có một loại mùi hương có thể làm người khácngủ mê không tỉnh, chẳng lẽ. . . . . .



Đang suy nghĩ, âm thanh lăn lộn trên giường lại càng lúc càng lớn, chỉ thấy Mạnh Chu ở trên giường lăn qua lộn lại, nàng lấy tay lôi kéo quần áo, trong miệng phát ra anh âm thanh anh anh, mơ hồ không rõ: "Nóng quá, nóng quá. . . . . ."



Tần Kha đưa tay sờ lên trên trán nàng, phát hiện trên người nàng quả thật là rất nóng, vừa nhìn gần sát như vậy, lại nhìn đến vẻ mặt đỏ hồng càng khác thường của nàng vào lúc này. Hắn xoay người muốn giúp cô rót một chen nước, đáng tiếc còn chưa đi khỏi một bước, tay đã bị nắm chặt.



Bàn tay Mạnh Chu nóng bỏng giống như bị thiêu đốt, nàng dùng sức kéo Tần Kha tới bên người. Hai mắt sương mù nhìn hắn một cái, lộ ra nụ cười quyến rũ, sau đó cánh tay nhanh nhẹn ôm lấy thân thể của hắn, đưa hắn tới vùng ngực của mình ——



Tần Kha không có đề phòng, bị nàng kéo đến trên giường, còn chưa phản ứng kịp, Mạnh Chu đã xoay người, ngồi xuống trước người hắn, hai tay giống như rắn dạo chơi trên người hắn.



Môi son khẽ mở, phát ra tiếng ngâm rên rĩ mê hoặc lòng người. Mà nàng nhanh chóng cởi bỏ áo khoác ngăn cản trên người Tần Kha, chỉ chốc lát sau bộ ngực lộ ở trong không khí, nét vẽ sống động của hai con thỏ trắng trên cái yếm.



Nhìn thấy cảnh xuân tốt như vậy, dù là Tần Kha có định lực kiên cường, trên người lúc này cũng nổi lên một ngọn lửa không tên, thẳng theo hướng vị trí long căn. Mà trong lúc nguy hiểm, Mạnh Chu ngồi ở trước người hắn, mông đẹp vừa vặn áp sát long căn của hắn!



Mông đẹp di chuyển, long căn của Tần Kha giống như bị lửa thiêu đốt, làm cho hắn không cách nào chống cự nổi cơ thể nóng bỏng, mị hoặc, thơm mềm.