Xí Hoang Nghi Thượng
Chương 108 :
Ngày đăng: 10:02 18/04/20
Cuộc sống lại trở về quỹ đạo. Một tháng trôi qua, Hồng Kỳ đã khỏe hẳn rồi. Tối nọ, Phổ Thông vén áo Hồng Kỳ lên, một hai đòi xem vết mổ của hắn.
"Có gì đâu mà xem, xấu muốn chết." Miệng thì nói vậy, nhưng Hồng Kỳ vẫn mặc Phổ Thông muốn làm gì thì làm. Vết mổ đã lên da non, Phổ Thông hiếu kỳ chạm thử, chẳng biết do ngứa hay là vì lý do nào khác, Hồng Kỳ khẽ rùng mình.
"Em có chuyện muốn nói với anh." Phổ Thông nhìn thẳng vào mắt Hồng Kỳ, "Với số tiền để dành được, tụi mình có thể xây nên một tổ ấm mới..." Phổ Thông vừa nói vừa thận trọng quan sát phản ứng của Hồng Kỳ, xác nhận hắn không phản đối, y liền nói tiếp, "Hai ngày nay em cũng đã nghiên cứu rồi, ven sông có một căn nhà đang cần chuyển nhượng, không gian khá rộng rãi, gồm một lầu và hai phòng riêng."
Hồng Kỳ im lặng nghe, đoạn vươn tay vò rối tóc Phổ Thông, "Hèn gì mấy ngày gần đây tiền em kiếm được lại ít hơn lúc trước, hóa ra là dành thời gian đi làm những chuyện khác à." Thấy Phổ Thông định giải thích, Hồng Kỳ nói tiếp, "Anh hiểu ý em, chuyển sang chỗ khác cũng tốt."
"Anh chịu rồi hả? Vậy mai em dẫn anh đi xem nhà nha?" Phổ Thông mừng ra mặt, không ngờ Hồng Kỳ lại dễ dàng đồng ý như vậy. Chuyện này y đã canh cánh lâu rồi, Hồng Kỳ không thể làm người canh WC cả đời được, hơn nữa, sống ngay cạnh chỗ người ta xả bầu tâm sự xem chừng không tốt lắm. Giờ kinh tế đã ổn định, Phổ Thông hi vọng có thể cho Hồng Kỳ một cuộc sống tiện nghi hơn, an toàn hơn nơi này
Thật ra, Hồng Kỳ cũng đang suy tính chuyện chuyển nhà, nguyên nhân cũng hao hao như của Phổ Thông, hắn cũng muốn cải thiện cuộc sống của hai người. Vốn hắn định trong hai ngày này sẽ tìm cách nói với Phổ Thông, không ngờ lại bị y giành trước.
Hôm sau, Phổ Thông y hẹn dẫn Hồng Kỳ đi xem nhà. Ngôi nhà này quay mặt ra một con phố, giao thông thuận lợi, lượng người qua lại cũng khá đông.
Một tấm vách ngăn lầu một thành hai không gian, phía trong là nhà bếp và toilet, còn lầu hai là phòng ngủ. Phần mặt tiền còn trống, hai người dự định sẽ mở một tiệm tạp hóa nho nhỏ, nơi này dân đông, gần đây lại không có cái siêu thị nào, mở tiệm tạp hóa là hợp lý quá rồi còn gì.
Tiệc mừng tân gia, Phổ Thông và Hồng Kỳ mời những người bạn đã giúp đỡ họ ra ngoài chè chén một bữa. Một nhóm sáu người ăn uống no say, Phổ Thông phát hiện ra, thái độ của Lý Chí đối với Tiểu Vương và Đại Ngưu khá lạnh nhạt. Nhưng rõ ràng gã vẫn nhiệt tình với y và Hồng Kỳ lắm cơ mà?
May mà bọn Tiểu Vương không để ý. Cơm no rượu say, đoàn người tạm biệt nhau ra về.
"Gì đây?", về tới nhà, Phổ Thông phát hiện ra trên quầy có một tờ giấy.
"Cái đó hả, hồi nãy Lý Chí đem tới, là giấy phép kinh doanh cậu ta giúp mình đăng kí đó." Hồng Kỳ trả lời, "Giờ làm gì cũng phải xin giấy phép, có như vậy thì sau này mới tránh được một số phiền phức."
Phổ Thông gật đầu như giã tỏi, y vẫn nhớ rõ cái vụ Cục công thương làm khó làm dễ Hồng Kỳ dạo trước.
Sau, Phó Liên có ghé qua thăm nhà mới của hai đứa em, tham quan xong còn được dúi cho một túi toàn bánh kẹo, Hồng Kỳ bảo là quà cho cháu gái.
Tuy Phó Liên vẫn còn hơi mất tự nhiên khi thấy Hồng Kỳ thân thiết với một người đàn ông, nhưng Hồng Kỳ không vội, hắn vẫn còn thời gian để làm chị họ chấp nhận hoàn toàn tình cảm của hắn và Phổ Thông mà.