Xích Ái Sát Thủ

Chương 148 : Của tôi chính là của tôi

Ngày đăng: 09:38 18/04/20


“Trời mưa có thể rất lãng mạn, nhưng trong nghĩa trang? Cái này thì hơi thích hợp với tôi.” Nhấc chiếc balô đặt dưới tàng cây, Phong Triển Nặc nhớ lại chuyện vừa mới xảy ra, không dám tin tưởng những gì mình đã làm.



“Chúng ta ôm nhau dưới mưa, còn hứa với mẹ của anh…” Hắn bật cười, “Tôi dám cá nếu nói cho Bob biết thì anh ấy nhất định sẽ kinh ngạc đến mức đánh rơi cả chai rượu xuống đất.”



Feston nghĩ đến ngôn hành cử chỉ vừa rồi của mình, cũng lộ ra vài phần gượng gạo, nhưng chỉ mỉm cười, “Chuyện này cũng chẳng tính là gì, chúng ta đều là con người, con người phải có trao đổi, chẳng qua chúng ta chỉ lựa chọn ở một nơi đặc biệt vào một thời điểm đặc biệt mà thôi.”



E rằng những người quen của bọn họ mà biết chuyện này thì đều cảm thấy khó có thể tin tưởng.



Trải qua vài ngôi mộ, Phong Triển Nặc hất tóc ra phía sau, “Trao đổi xong rồi có phải nên làm cái gì đó hay không, ở trên máy bay không thể ngủ được, tôi muốn tìm một chỗ để ngủ, sau đó cùng anh làm một trận…”



Hắn quay đầu lại, nụ cười kia lộ rõ trong mưa, cực kỳ nổi bật, tràn đầy ý tứ xâm lược, ánh mắt của Feston nóng lên.



Bất ngờ bị đánh úp từ phía sau, Phong Triển Nặc bị kéo lại vài bước, Feston liếm lên sau gáy của hắn, mưa xối ướt tóc, cũng làm cho làn da ướt đẫm, hạt mưa lạnh lẽo bị đầu lưỡi nóng rực lướt qua, liếm mút, Phong Triển Nặc nhịn không được mà rên rỉ, “Anh nóng quá.”



Bàn tay của Feston tiến vào bên trong áo của Phong Triển Nặc, Phong Triển Nặc thường xuyên tập thể hình cho nên nhiệt độ cơ thể rất bình thường, cũng không lạnh, hiện tại bàn tay của Feston lại nóng như bàn ủi đang vuốt ve ngực của hắn, sau đó lại nhéo hai điểm nổi lên ở trước ngực.



“Anh muốn làm chuyện này ở trước mặt của mẹ anh hay sao…” Feston không đáp lại nhưng Phong Triển Nặc có thể cảm giác được nhiệt độ ở sau lưng, không ngờ Feston không chỉ không thèm nhìn mà còn đem một tay mò xuống quần của hắn.



“Có thể lên xe.” Kề sát vào cổ của hắn, hơi thở của Feston nóng rực, Phong Triển Nặc dường như cũng không thể chịu đựng được nữa, bọn họ luôn rất dễ dàng bị đối phương khiêu khích, nhưng lý trí còn sót lại đang nhắc nhở hắn, “Trực giác và kinh nghiệm nói cho tôi biết anh đang phát sốt.”




“Đâu phải lần nào anh cũng dịu dàng với tôi đâu, chúng ta đều là như vậy.” Hơi thở của Phong Triển Nặc trở nên dồn dập, có Chúa mới biết hắn đã kiềm chế trong bao lâu, bởi vì Feston đang phát sốt, hắn phải khống chế dục vọng không đúng lúc của mình.



Cảm thấy cơn xúc động của Phong Triển Nặc, Feston liền thả lỏng thắt lưng, sắc mặt buộc chặt cũng trở nên trầm tĩnh, “Được rồi, đến đây đi.”



Feston để cho Phong Triển Nặc nhấm nháp hắn, cảm thụ phản ứng của hắn, phía sau là ***g ngực phập phồng và hơi thở dồn dập, Feston khiến cho Phong Triển Nặc phản ứng kịch liệt, “Anh sẽ phải hối hận vì đã đồng ý, tôi sẽ không buông tha cho anh, nhất là ngay lúc này….” Phong Triển Nặc kề sát vào bên tai của Feston mà thì thầm.



Nhấm nháp Feston bởi vì bị bệnh phải uống thuốc mà vô lực, chỉ nghĩ đến cảnh tượng này thì chẳng khác gì uống một loại thuốc kích dục mãnh liệt, nếu buông tha cho cơ hội này thì hắn sẽ không phải là sát thủ U Linh, U Linh sẽ chiếm hết thảy ưu thế sẵn có cho đến khi giành được thắng lợi cuối cùng.



Nhưng có lẽ nên có người nhắc nhở, người đàn ông này chính là người mà ngay từ đầu hắn đã xem là đối thủ, từng được hắn gọi là Caesar.



Danh hiệu vua không ngai không phải có tiếng mà không có miếng, Feston Kada là người nhìn xa trông rộng, thứ mà Feston theo đuổi không phải là thành quả nhất thời hoặc là chỉ một lần thắng lợi.



Tóm lại trận chiến vừa mới được giống trống thổi kèn, cho dù là về phương diện tình cảm hay là về phương diện ở trên giường thì trận chiến này vẫn còn kéo dài.



……………



P/S: em Nặc chơi ác nha, bỏ thuốc anh Phê, trong khi anh Phê đã nhường nhịn cho rồi. Lần nào anh Phê cũng *đến đây đi* =)).