Xích Ái Sát Thủ

Chương 149 : Đáng giá

Ngày đăng: 09:38 18/04/20


Trải qua một loạt tai họa, bao gồm cả tai họa do một tên sát thủ tạo ra, ngày hôm sau Feston khôi phục tinh thần, đương nhiên cũng hoàn toát hết sốt, như Phong Triển Nặc đã nói, “Vận động với số lượng vừa phải sẽ có tác dụng giúp khôi phục sức khỏe.”



Bởi vì lúc hắn nói ra những lời này thì vẻ mặt có vẻ rất lão luyện, Feston không thể không suy nghĩ có phải Phong Triển Nặc đã từng thể nghiệm rất nhiều lần “Vận động với số lượng vừa phải sẽ có tác dụng giúp khôi phục sức khỏe” này hay không.



Dưới ánh mắt giống như rađa của Feston thì Phong Triển Nặc chỉ hời hợt hỏi ngược lại, “Anh cho là có bao nhiêu phần trăm khi tôi bị thương mà chịu đi tiếp cận với một người xa lạ rồi sau đó mang về nhà hả?”



“Không nhiều, nhưng không phải không có khả năng, dù sao cậu là người rất cẩn thận, cực kỳ dè dặt,” Vén mái tóc trước trán sang một bên, Feston lấy ra một chiếc áo sơ mi trong tủ đồ của Phong Triển Nặc rồi mặc vào.



Trong không gian nhỏ nhắn, hắn có thể nhìn thấy bóng dáng của gian nhà trọ tại Chicago, cũng có thiết bị tập thể hình đặt đầy trong phòng, bày trí cực kỳ đơn giản, và nhất là không thể thiếu vũ khí, thuốc men, máy tính và mấy bộ sách.



“Cậu cũng đọc sách à?” Thấy Feston rút ra một tuyển tập thơ, Phong Truyển Nặc lắc đầu phủ nhận suy đoán của hắn, “Không phải dùng để giết thời gian, đây là những điều thiết yếu phải học tập, anh tưởng là giết người chỉ đơn giản là nổ súng thôi sao, như vậy thì anh lầm rồi, anh phải học cách che giấu tung tích, cho nên nhất định phải tận lực học hết tất cả, cho dù chỉ là biết một chút cũng đủ rồi.”



“Vậy còn chính bản thân cậu thì sao, có hứng thú đối với mấy thứ này hay không?” Lật xem quyển sách trên tay, Feston không thấy trong sách có đánh dấu gì cả.



“Lịch sử hay tiểu sử thì được, nhưng anh nói là thơ à? Anh nghĩ xem tôi có bao nhiêu phần trăm để trở thành kẻ theo chủ nghĩa lãng mạn?” Liếc nhìn tuyển tập thơ của Wells trên tay Feston, Phong Triển Nặc đưa tách cà phê vừa pha xong cho đối phương.



“Không hẳn, chẳng phải ngày hôm qua chúng ta đã làm một chuyện cực kỳ lãng mạn hay sao.” Kỳ thật biết phần trăm lãng mạn của Phong Triển Nặc là con số không, nhưng Feston vẫn muốn nói như vậy, tiếp nhận tách cà phê, đồng thời thuận thế ôm Phong Triển Nặc vào trong lòng.



“Vậy có phải anh tính hỏi tôi có muốn đi gặp chú bác của anh hay không? Tôi nhìn thấy di động của anh có rất nhiều cuộc gọi nhỡ.” Đương nhiên hắn cũng nhìn thấy là ai gọi đến, Phong Triển Nặc rút ra một khẩu súng bên dưới bàn, “Bọn họ sẽ không thích tôi, tôi cũng không tính sẽ đi thích bọn họ.”


“Ai bảo tay của cậu ấy bị mất cảm giác làm chi.” Phong Triển Nặc giải thích cho động cơ của Feston, “Tôi nghĩ có lẽ tôi không cần mang súng.”



“Đừng giả vờ như không có gì, cậu nhất định không quên chức vị nam tước của mình hiện tại rất được nhiều người để ý, vì an toàn, tôi cho phép cậu mang theo súng.” Hiện tại Feston cho rằng kế tiếp có thể sẽ diễn ra một trận đánh ác liệt.



Hắn ngồi vào trong xe, “Nếu bây giờ cậu nói với tôi là cậu không muốn đi thì tôi cũng không trách cậu.” fynnz810



“Nhưng tôi sẽ trách chính mình, chỉ là một chút việc nhỏ, tôi đã từng đi đến những nơi hiểm ác nhất, không có lý do gì mà sợ gặp người nhà của anh.”



Cũng đã nghĩ đến chuyện này có tất yếu hay không nhưng chuyện xảy ra đối với Feston thì cũng có liên quan đến hắn, “Tôi có nghĩa vụ phải đi giải thích việc tự dưng chấm dứt kế hoạch đám hỏi của anh, bởi vì tôi cũng là một trong những đương sự.”



Phong Triển Nặc nhìn Feston rồi cau mày, bày ra một ánh mắt nghiêm túc, “Hơn nữa anh có thể yên tâm, nếu bọn họ ghét tôi mà tôi cũng ghét bọn họ thì tôi cam đoan sẽ không giết sạch mọi người đâu.”



Vươn tay ra từ trong túi quần ấm áp, hắn hoạt động ngón tay, trong tiếng cười của Feston, bỗng nhiên di động của Phong Triển Nặc vang lên, hắn bắt máy, “Stephanie, mọi việc xong hết rồi, còn tìm tôi để làm gì nữa?”



“Cô ta nói cái gì?” Feston chạm vào cánh tay cứng ngắc của Phong Triển Nặc, “Sắc mặt của cậu không được tốt lắm.”



…………



P/S: Anh Phê từ nhỏ đã bản lĩnh như vậy, thảo nào mà đào tạo ra 1 con quái vật như thế :>