Xích Ái Sát Thủ

Chương 197 : Không thể thay thế

Ngày đăng: 09:39 18/04/20


Có thể vui vẻ được một ngày thì đỡ một ngày, có thể không đối mặt thì sẽ không đối mặt, hắn đang giúp Phong Triển Nặc trốn tránh.



Có thể nhìn thấy cảm xúc mâu thuẫn phức tạp từ trong ánh mắt của Glen, Feston bình thản ra hiệu cho Glen ra ngoài, hắn không hy vọng cuộc đối thoại của bọn họ bị một người ở bên ngoài nghe thấy.



“Vậy anh nói cho tôi biết rốt cục cậu ấy bị sao vậy, kết quả xét nghiệm rốt cục đã nói cái gì?” Cho là tò mò cũng được, quan tâm cũng được, Glen muốn biết Feston giấu diếm sự thật gì.



“Kết quả….” Feston nhìn ra một hướng không biết tên, “Biết kết quả thì sao, bất cứ kẻ nào cũng không thể giúp được gì cho cậu ấy, có nói cũng vô dụng.”



Hắn thử xong nước ấm, tắt đi vòi sen, theo giọng điệu của hắn thì không thể nhìn ra tâm tình vào giờ phút này của hắn, bóng dáng cao lớn lộ ra vẻ lạnh lùng, nếu không nghe xong lời nói của hắn thì e rằng không ít người đều nghĩ rằng đó là một người đàn ông lạnh lùng vô tình.



Glen nhịn không được mà nghĩ như vậy, sau đó hắn thức thời lui ra ngoài trước khi Feston mất kiên nhẫn.



Đóng cửa lại, hắn vừa xoay người thì liền bị một đôi mắt màu xanh biển làm cho giật mình, Phong Triển Nặc ở ngay sau lưng hắn, không biết đến trước cửa phòng tắm từ khi nào, dựa vào lưng ghế sô pha, lười biếng khoanh cánh tay trước ngực, hất cằm lên rồi nghiêng đầu nhìn hắn.



Glen thản nhiên cười nhẹ, “Muốn đi vào tắm một chút, không ngờ ngài cảnh sát của cậu đã ở trong đó.”



“Ngài cảnh sát?” Phong Triển Nặc xoay bả vai, cười đến nheo cả mắt, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng, Glen cũng không xa lạ gì ánh mắt như vậy, “Có lẽ cậu không phát hiện, kỳ thật cậu rất ít khi dùng giọng điệu như vậy để nói đùa, như thế nào, chột dạ à?”



Cậu ấy đã nghe thấy!



Trong lòng của Glen trở nên trầm xuống, sắc mặt bên dưới bóng đèn bịt kín một màu xanh mờ mịt, có một vẻ u buồn phảng phất, hắn thở dài, “Cậu đã nghe thấy, vậy tốt nhất đừng để cho người ở bên trong biết là tôi nói cho cậu nghe, chuyện của hai người thì hai người tự giải quyết đi.”



“Kỳ thật cậu chưa nói cái gì cả.” Rất khó xác định đây là cảm xúc gì, tư thế của Phong Triển Nặc vẫn giữ nguyên, vẫn lười biếng như vậy, chỉ là thu hồi ý cười, thong thả mà nhàn nhã ngã ra sau sô pha rồi nằm xuống.
Nhằm vào nhược điểm của hắn, Feston bắt chéo hai tay của hắn ra sau lưng, làm cho hắn quỳ trên ghế sô pha rồi nâng lên thắt lưng của hắn, Phong Triển Nặc nhấc chân đá ra sau, vừa thở hổn hển vừa hừ cười, “Nếu như vậy thì coi chừng tôi sẽ kiện anh vì tội cưỡng bức….”



Không thể dùng sức quá mức cho nên đôi chân nhanh chóng bị Feston chế ngự, “Tùy cậu muốn kiện thế nào cũng được.”



Feston kề sát vào mặt của Phong Triển Nặc, đầu lưỡi lướt qua sau lỗ tai, “Nếu không cam lòng thì sớm trị liệu đi, nhanh chóng khỏe lại cho tôi, đến lúc đó cậu muốn làm gì tôi cũng được.”



Đó là một loại cám dỗ hay là cảnh cáo? Cảnh cáo hắn phải khỏe lại? Tiếp theo Phong Triển Nặc căn bản không rảnh đi lo lắng đến vấn đề này, Feston dùng cách thức đặc biệt để bắt hắn phải nhận rõ sự thật.



Feston một là không nói, nếu đã muốn nói thì sẽ làm cho Phong Triển Nặc phải hiểu triệt để, đáng giận là phương phương này có hiệu quả rất thần kỳ, nếu đối mặt với một mâm cỗ lớn nhưng chỉ có thể nhìn mà không được ăn thì sẽ có cảm giác bị dày vò đến mực nào, hiện tại Phong Triển Nặc hoàn toàn lĩnh hội được điều đó.



Sau lần thứ hai hắn bị Feston hưởng thụ xong, đối phương chỉnh lại quần áo rồi đứng lên từ ghế sô pha, ánh mắt cúi đầu nhìn hắn tựa như muốn nói nếu hắn không có chí tiến thủ thì cả đời này hắn chỉ có thể ngẩng đầu nhìn Feston đứng dậy từ trên người của hắn, mang theo độ cong hơi nhếch lên nơi khóe miệng.



Khi Feston cười rộ lên thì rất quyến rũ, tất cả vẻ thản nhiên lạnh lùng và cứng rắn đều được nhu hòa, “Bắt đầu từ ngày mai sẽ tiếp nhận quá trình trị liệu, nếu cậu dám bỏ dở nửa chừng…”



“Đừng nói trước như vậy quá sớm.” Phong Triển Nặc đánh về phía Feston, bóp cổ của hắn, hai người cùng ngã lăn xuống thảm, cười nhẹ một cách nguy hiểm, “Thử xem thì sẽ biết tôi có bỏ dở nửa chừng hay không.”



Hắn sẽ không bỏ cuộc, bao gồm cả việc chế ngự Feston, lại tiếp tục trò chơi đối kháng trên mặt đất cho đến khi hai người bọn họ đều cạn kiệt sức lực, bồn nước ấm cũng đã nguội lạnh.



…………



P/S: Cái cảnh anh Phê chỉnh lại quần áo rồi nhếch miệng cười đứng lên trông đểu dã man.