Xích Ái Sát Thủ

Chương 198 : Phạm nhân của tôi

Ngày đăng: 09:39 18/04/20


Qua vài ngày, thời tiết bắt đầu trở nên đẹp hơn, trong nhà của Feston cũng có thay đổi.



Thay đổi rõ ràng nhất là về nhân khẩu, thiếu mất hai người khách, đương nhiên thỉnh thoảng cũng có khách đến nhà.



Cứ cách vài ngày sẽ có bác sĩ đến khám bệnh, mặc kệ đứng trên phương diện nào thì thân phận hiện tại của Phong Triển Nặc cần một chút bí mật, nếu thường xuyên đến bệnh viện sẽ rất dễ gây chú ý, cho nên Feston mời bác sĩ riêng đến nhà.



Trị liệu cần thời gian, nhưng tình huống của Phong Triển Nặc xem như không tệ, thần kinh có chức năng tự mình khôi phục, thứ hắn cần chỉ là thời gian.



Tuy rằng bị chấn thương thần kinh cột sống nhưng Phong Triển Nặc tựa hồ không có ý thức, hắn vẫn tập luyện thể hình, nơi nào không thể dùng sức thì sẽ không dùng sức, còn những thứ khác vẫn không có gì thay đổi, muốn hắn an tĩnh nằm im trên giường chẳng khác nào bảo hắn đi chết.



“Anh cũng biết rồi đó, đây là thói quen của tôi.” Hắn nhún vai.



Mùa đông đã qua, thời tiết bắt đầu trở nên ấm áp, sáng sớm Feston chạy bộ về thì nhìn thấy Phong Triển Nặc đang nằm dưới đất, một bên cầm điều khiển từ xa chỉnh tivi, một bên cầm tạ tập tay, khi Feston lộ ra vẻ mặt nghi ngờ thì hắn đã trả lời như vậy.



“Nếu không thể làm cái gì mà chỉ có thể nằm im một chỗ thì có khác gì người chết? Tôi cũng không nghĩ là anh sẽ thích một kẻ vô dụng.”



Tầm mắt của Phong Triển Nặc hướng lên trên, Feston vừa chạy bộ về, trên người của hắn có hương vị của thời tiết mát mẻ và ánh nắng ngoài trời.



“Cậu lại đang có chủ ý gì vậy?” Feston tiến đến gần Phong Triển Nặc, ngồi xổm xuống nhìn hắn, Phong Triển Nặc có cảm giác bị nhìn chằm chằm, “Cái gì?” Hắn lộ ra bộ dáng khó hiểu một cách vô tội.



“Đừng giả ngốc với tôi, tôi còn không biết cậu hay sao, mấy ngày nay cậu ngoan như vậy thì tôi đã biết cậu đang có chủ ý gì đó.” Feston nâng đầu của Phong Triển Nặc lên, hơi nheo mắt lại, ngón tay cọ lên gò má mơ hồ truyền đến cảm giác nguy hiểm.



Phong Triển Nặc cầm lấy tay của Feston, Feston luôn có trực giác sâu sắc, dường như hắn khó có thể giấu được Feston chuyện gì, “Tôi chết nhưng chưa chết hoàn toàn, trong danh sách truy nã của FBI không có tên của tôi, thật sự có vài người khách vẫn tìm đến tôi.”


“Cậu muốn đi chứng minh chính mình vậy thì cứ đi đi, tôi sẽ không ngăn cản cậu.” Một câu đột ngột của Feston làm cho Phong Triển Nặc dừng lại động tác, Feston giống như đã nhìn thấu hắn, “Cho dù cậu không biểu hiện điều gì nhưng tôi biết là cậu có, nhất là đối với người như cậu.” fynnz810



Phong Triển Nặc là người kiêu ngạo, một sát thủ đi lại lặng lẽ không dấu vết, một sát thủ từng là tử thần trong bóng đêm nắm giữ sinh mạng của kẻ khác, làm sao hắn có thể cam tâm?



Feston dùng ánh mắt thấu hiểu để nhìn Phong Triển Nặc chăm chú, nhìn thật sâu tựa như muốn nhìn thấu linh hồn của người này, “Cậu có thể làm bất cứ chuyện gì cậu muốn nhưng phải nhanh chóng trở về, như lời của cậu đã nói, tôi không có thời gian để đi cùng cậu, tôi phải rửa sạch vài phiền phức nho nhỏ ở sau lưng chúng ta, cho nên tôi sẽ tìm người đi cùng cậu, coi như là cậu có thêm một trợ thủ.”



“Nói đơn giản là anh muốn thu xếp cho một người giám sát tôi?” Buông Feston ra, ngón tay của hắn lướt qua ***g ngực rắn chắc trần trụi của Feston, góc độ cực kỳ ám muội, giọng điệu nguy hiểm, “Tôi xác định lại một lần nữa, anh muốn cho người giám sát tôi thật à?”



“Cậu có thể nói như vậy.” Feston cười cười, đè lại bàn tay của Phong Triển Nặc đang vi vu trên ngực hắn, nhẹ nhàng hôn lên đầu ngón tay, “Tùy cậu muốn định nghĩa như thế nào cũng được, ý của tôi là cậu phải có người hỗ trợ thì tôi mới đồng ý cho cậu đi.”



“Tôi nghĩ là anh cũng biết chuyện đó chẳng liên quan đến việc anh có đồng ý hay không.” Phong Triển Nặc hơi nhếch môi lên, nhìn có vẻ dễ dàng thân cận nhưng trên thực tế thì bản chất là một kẻ cố chấp, quyết giữ ý mình.



Feston cũng có phương pháp của hắn, hắn cười cười, “Cậu không chấp nhận thì tôi cũng không có ý kiến, tóm lại cậu đừng quên trước khi tôi từ chức hoặc là bị sa thải thì tôi vẫn là đặc vụ liên bang…”



Hắn dịu dàng vuốt ve gò má của Phong Triển Nặc, “Trên tay của tôi có không ít các mối quan hệ, có không ít người sẽ nghe lời tôi, tôi không hy vọng bọn họ sẽ gây trở ngại cho cậu, cậu muốn có thêm trợ thủ hay là thêm mấy cái đuôi phiền phức thì tự cậu quyết định.”



“Đây là uy hiếp.” Không ngờ Feston lại cương quyết như vậy.



“Cậu cảm thấy đây là uy hiếp à? Được rồi, cậu có thể xem như là uy hiếp, tôi không có ý kiến.” Vừa cười vừa kề sát vào mặt của Phong Triển Nặc, ngửi vào hô hấp của đối phương, Feston lại khẽ hôn xuống môi của Phong Triển Nặc, đồng thời nói ra lập trường của mình, không hề dao động, trước khi bọn họ có quan hệ như vậy thì hắn đã cảm thấy Feston rất khó đối phó, hiện tại càng khó hơn, hắn nheo mắt lại rồi bật cười, “Chỉ là một trợ thủ, miễn là làm việc hợp tiết tấu với tôi thì tôi còn có thể ý kiến ý cò gì nữa?”



……..



P/S: 2 vợ chồng mùi mẫn thế, tự dưng tưởng tượng hình ảnh Phê để Nặc ngồi lên đùi, em Nặc ôm cổ anh Phê mà thấy em Nặc bé nhỏ vậy ta.