Xích Ái Sát Thủ

Chương 221 : Bắt cóc thành công

Ngày đăng: 09:39 18/04/20


Feston nâng mặt hắn lên, “Không riêng gì cho cậu mà cũng là do tôi tự nguyện.” Chỉ vì muốn làm như vậy mà thôi.



Judy nhìn thấy bọn họ đi đến một góc, dường như đã xảy ra một chút tranh chấp, nhưng sau đó lại ôm nhau, cô ta phất tay với thuộc cấp của mình, “Nơi này không còn chuyện của chúng ta, giải quyết xong rồi thì đi thôi.”



“Báo cáo, đã xử lý xong.” Có người báo lại tình hình, Judy hài lòng rút quân, không cần nhắc nhở, cô ta tin tưởng Feston sẽ nhanh chóng chuyển tiền vào tài khoản của Habino.



Hiện trường đã được dọn dẹp sạch sẽ, cũng giống như thủ đoạn làm việc của CIA, gara bỏ hoang vẫn là gara, chỉ là càng thêm tồi tàn hơn mà thôi, dấu vết bị đánh bom đều được dọn dẹp sạch sẽ, không lưu lại bất cứ manh mối khả nghi nào, ngay cả thi thể cũng đều bị đưa đi.



Không mất bao lâu thì nơi này lại khôi phục cảnh tượng ban đầu, xung quanh không có bất kỳ ai, ở khu đông dân thì bình thường tỷ suất phạm tội cũng rất cao, cư dân bình thường cho dù nghe thấy cái gì thì cũng sẽ mau chóng rời đi, không có ai sẽ tò mò vì sao nơi này lại có tiếng súng.



Người của Habino đã rời đi, Feston và Phong Triển Nặc cũng chuẩn bị rời đi, xe của Feston đã bị phá hủy bởi vụ nổ, vì vậy hắn leo lên xe của Phong Triển Nặc, đây là chiếc Ford màu đen mà bọn họ đã mua tạm khi đến Washington, chiếc xe có vẻ ngoài bình thường dung nhập vào dòng xe.



Cảnh vật rút lui về phía sau, gara bỏ hoang vẫn ở nơi đó, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra.



Nhưng có một số việc quả thật đã xảy ra, “Anh xóa bỏ tư liệu về tôi, còn giết người của CIA nữa, bọn họ sẽ không bỏ qua cho anh.” Cầm vô lăng, Phong Triển Nặc nói chuyện như thể đang thảo luận về thời tiết, đối với những chuyện đã xảy ra, thay vì ảo nảo thì không bằng đối mặt với sự thật.



“Chuyện này cũng không có gì bất ngờ, Kraft đã mượn tay của CIA để xử lý tôi, trong tay của tôi có nhược điểm của ông ta, ở cục điều tra liên bang thì ông ta còn có thể để ý đến hành động của tôi bất cứ lúc nào, nhưng một khi tôi rời đi thì cũng có nghĩa ông ấy đã mất đi cơ hội theo dõi tôi.” Làn gió mùa xuân thổi tan khói thuốc súng ở trong xe, Feston nhìn thấy một chiếc túi to ở băng sau thông qua kính chiếu hậu.



Phong Triển Nặc liếc nhìn theo tầm mắt của Feston, “Kraft đã bị tôi giết.” Hắn nói một cách thản nhiên, không hề có cảm giác ăn năn hối hận.



Ánh mắt của Feston khẽ động, vì sao chuyện này lại xảy ra thì không cần phải hỏi lý do nữa, ánh mắt dần dần trở nên thâm trầm, “Cậu giết ông ta thì cục điều tra liên bang cũng sẽ không bỏ qua cho cậu.”



“Như vậy có lẽ chúng ta đều gặp không ít rắc rối, anh nói xem, chúng ta nên làm sao bây giờ?” Mở cửa kính xe để cho gió xuân và ánh mặt trời tiến vào, Phong Triển Nặc bật radio lên, một khúc trữ tình ngân vang không đúng lúc.




Bởi vì Feston từ chức cho nên Mai Garrett trở thành người thích hợp nhất để giải quyết vụ này, kỳ thật đáp án đã sớm ở trong lòng hắn, không ít người cũng đều biết rõ, nhưng làm sao bắt được U Linh, làm sao tìm được chứng cứ là hắn làm thì mới là vấn đề nan giải nhất.



Đội đặc nhiệm ST không được tham gia vào vụ án này, nhưng Jonathan lại cảm thấy như vậy là may mắn, “Ít ra chúng ta không cần phải đối đầu với sếp, dù sao chúng ta cũng còn nhiều việc phải làm.”



Hase ngẩng đầu lên từ xấp hồ sơ, “Cho dù là Mai Garrett thì muốn bắt U Linh cũng không phải chuyện dễ dàng, nên biết là người đàn ông kia từng một lần bị xem là không tồn tại, không biết có bao nhiêu vụ án liên quan đến anh ta, mà người duy nhất có thể bắt được anh ta…”



“Đã đi rồi.” Ropol đẩy gọng kính trên sóng mũi rồi nói một cách nghiêm túc, “Hay là đã bị anh ta bắt cóc rồi.” fynnz810



Hơn một chục người cùng nhìn ra ngoài cửa sổ, “Ngay cả chuyện của Greg mà sếp cũng không thèm bận tâm hay sao?” Clyde đột nhiên nhớ đến, “Greg là em họ của anh ấy? Chẳng lẽ anh ấy mặc kệ em họ của mình sống chết như thế nào cũng được à?”



“Tôi cho rằng không phải là sếp mặc kệ mà là anh ấy giao cho chúng ta quản lý.” Hase dựa vào lưng ghế, thói quen xoay bút trên tay, Jonathan nghe thấy như vậy thì liền quay sang nhìn Hase, lạch cạch, cây bút rơi xuống bàn, Hase cúi đầu uống một ngụm cà phê, “Tôi nghĩ là như vậy.”



“Tôi đồng ý.” Jonathan nhìn Hase rồi mỉm cười.



Mọi người đều tỏ vẻ đồng ý, nhưng đồng ý cũng vô dụng, chiếc bàn làm việc kia vẫn trống trơn, không tìm thấy một chút dấu vết nào thuộc về Feston Kada, bọn họ đều có cùng một câu hỏi, hiện tại sếp đang ở đâu?



Người của CIA cũng rất muốn biết vấn đề này, hai người thản nhiên bỏ trốn, còn tổn thất rất nhiều đặc công, thật sự đây là một chiến dịch thất bại thảm hại.



…………



P/S: Bạn Hase chỉ đích danh bạn Jo =)) =)) làm bạn Jo tẽn tò.