Xích Ái Sát Thủ

Chương 44 : Cụng ly vì đêm nay

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


Một sát thủ không có gì lãng mạn đáng nhắc đến.



Một sát thủ đỉnh cao.



Nhưng hiện tại có người đang ôm hắn, đây là một cái ôm rất sâu nặng, điếu thuốc giữa ngón tay của Phong Triển Nặc hơi hơi run rẩy, hắn vỗ nhẹ vài cái trên lưng của Feston, “Hey….Caesar, đây là ý gì, tôi rất ổn….”



“Đúng vậy, cậu rất ổn.” Tay trái của Feston vẫn không buông Phong Triển Nặc ra, tay còn lại vẫn còn cầm điếu thuốc, không hề phản bác, cứ duy trì tư thế này, trong không khí có cái gì đó đang chậm rãi lắng đọng rồi dần dần lên men.



Phong Triển Nặc muốn đẩy Feston ra rồi cười to để hóa giải bầu không khí nặng nề đang diễn ra, nhưng cái ôm của Feston làm cho cổ họng của hắn không thể phát ra âm thanh, cuối cùng hắn chỉ cười khẽ một tiếng, tiếng cười pha lẫn với lãnh ý, “Anh đừng nói với tôi là anh đang cảm thông cho tôi nha.”



“Cậu cần cảm thông hay sao?” Feston hút điếu thuốc.



Hắn nhìn thấy chính mình trong mắt của Feston, “Anh thấy tôi có cần hay không?”



Nụ cười che giấu hết thảy âm u, bóng tối đằng sau ánh mặt trời luôn luôn thâm trầm. Sát thủ không cần cảm thông và thương hại, đó là thứ mà hắn thường xuyên ban cho người chết….



Tro tàn rơi xuống đất, màu xám trắng của tro bụi phiêu tán trong không khí, “Cảm thông chỉ dành cho kẻ yếu, tôi chỉ là cho cậu một cái ôm mà thôi.”



Trước mặt Feston là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm, hắn chưa bao giờ có loại tâm tư như vậy, loại tâm tư này không ngừng khuếch tán trong ***g ngực, hắn buông tay ra, “Ăn tối chưa?”




Feston không làm cho người ta có ấn tượng hắn là người thích vào nhà bếp, nhưng theo động tác của hắn thì xem ra hắn vô cùng thuần thục, thuần thục đánh giá nhiệt độ của lửa, nhanh nhẹn lật mặt hai miếng thịt bò, “Muốn chín mấy phần? Tôi thích tái, còn cậu? Cũng vậy chứ?”



“Có ăn là được rồi, tôi không có ý kiến nhiều, nhớ rõ đừng bỏ thuốc vào là được.” Nói đùa một câu, hắn tiếp tục cầm cuốn tạp chí, ánh mắt lại lướt qua cuốn tạp chí, khi hắn nhìn Feston thì liền phát hiện Feston cũng đang nhìn hắn.



Tầm mắt gặp nhau giữa bầu không khí tràn ngập mùi thịt chiên bơ, dầu trong chảo tiếp tục bắn li ti, tơ máu trên miếng thịt bò dần dần biến mất, đến lúc thức ăn đã chín tới thì hắn liền đặt lên đĩa, miếng thịt bít tết nóng hôi hổi, “Có thể xơi rồi.”



Feston vừa cười vừa đi về phía hắn, nụ cười cởi mở làm dịu đi góc cạnh cương nghị trên khuôn mặt, Phong Triển Nặc phát hiện Feston ở nhà dịu dàng ôn hòa hơn nhiều so với khi ở bên ngoài, có lẽ trong nội tâm Feston vốn là người đàn ông nhiệt tình yêu thương cuộc sống gia đình, nhưng đồng thời hắn cũng không quên Feston là một đặc vụ chính phủ, là đội trưởng đội đặc nhiệm ST được xưng là Caesar.



Trải khăn bàn, hai ly rượu vang được đặt lên bàn, một bữa tối đơn giản nhưng thịnh soạn, Phong Triển Nặc sẽ không ngu xuẩn đến mức đi hỏi Feston đã từng làm như vậy vì Will hay chưa, hắn nâng ly lên, “Có rượu vang, có thịt bò bít tết, còn có rau cải xào, vì đêm nay chúng ta hãy cụng ly!”



“Cụng ly!”



Bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại lại đột ngột vang lên ngay thời điểm này, liếc mắt nhìn nhau, tiếng chuông vẫn tiếp tục réo rắt, bọn họ tiếc nuối đặt xuống ly rượu, Feston có lẽ đã dự cảm được chuyện gì đó đang xảy ra, trước khi bắt điện thoại thì sắc mặt của hắn đã trở nên âm trầm, sau đó Phong Triển Nặc nghe thấy hắn trả lời, điện thoại là do Will gọi đến.



………..



P/S: em Will nha, muốn phát cho em một cái vào mông, sát phong cảnh quá mà.