Xích Ái Sát Thủ

Chương 51 : Nhốt

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


Chậm rãi quay đầu lại, độ ấm trong mắt của Phong Triển Nặc chuyển thành băng giá, Feston đang nhìn hắn, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng, nụ cười khó phân biệt hàm nghĩa, hắn bị bắt, đây là ý thức cuối cùng của hắn trước khi bị ngất.



Feston không hề nương tay, một đòn đắc thủ, hắn biết năng lực của Phong Triển Nặc, hơn nữa sẽ không làm cho Phong Triển Nặc có cơ hội đào thoát trước mặt hắn giống như lần đầu tiên, xác định còng tay được cố định chắc chắn, hắn bế Phong Triển Nặc lên rồi mang đi.



Trong một ngày tháng tám, tại thành phố Chicago, thành phố của gió, ở trên sân thượng của một tòa nhà, thời tiết thất thường đã chứng kiến hết thảy những gì vừa xảy ra.



Sát thủ siêu cấp số một thế giới được mệnh danh là U Linh Ian Noy đã bị bắt.



Chờ Phong Triển Nặc tỉnh lại, khi đó hắn sẽ tự mình thừa nhận trong khoảnh khắc ấy là hắn thả lỏng cảnh giác, khi Feston cầm súng nhưng không bấm cò bắn hắn thì hắn đã nghĩ rằng mình giành được chiến thắng trong trận chiến ám muội này, nhưng sự thật hiển nhiên lại không phải như thế.



Không biết qua bao lâu, khi ý thức của hắn dần dần khôi phục, cảm giác xung quanh làm cho hắn hoài nghi chính mình vẫn chưa tỉnh táo trở lại, trí nhớ của hắn vẫn còn dừng lại ở hình ảnh trên sân thượng, khi ấy bất thình lình trời đổ mưa cùng với một đòn thẳng tay của Feston từ sau lưng và tiếng sấm rền vang bên tai, còn có những hạt mưa lạnh lẽo….



Mà hiện tại hắn cảm giác có cái gì đó ấm áp vây quanh, dòng nước và hơi nóng tràn ngập khắp người hắn, không khí ẩm ướt nhưng lại mang đến cảm giác an toàn, hắn có thể cảm thấy bản thân mình đang trần trụi nằm ở một chỗ nào đó, muốn hắn miêu tả là chỗ nào thì hắn sẽ nói là bồn tắm.



Hắn đang ngâm mình trong bồn tắm, hơi nước ẩm ướt bám lên hàng lông mày, mái tóc màu trà trở thành màu nâu đậm, lộ ra khuôn mặt sắc nét, vô số giọt nước nhiễu xuống ***g ngực trần trụi của hắn, hắn nhìn xung quanh, ánh mắt của hắn tựa như vẫn chưa biết rõ hiện tại mình đang ở nơi nào, nhưng không đến nửa giây thì ánh mắt kia liền trở nên bình tĩnh, tỉnh táo như thể một loài thú hoang của rừng nhiệt đới.



“Hiện tại cậu không phải ở nhà giam, đương nhiên nơi này cũng không phải là cục cảnh sát.” Feston nhìn hắn thật lâu, kể từ lúc hắn bị hôn mê cho đến hiện tại, “Cậu đang ở nhà của tôi.


Vết roi, súng đạn, dao găm, còn có vài dấu vết không thể liếc mắt một cái liền nhìn ra, trên lưng của Phong Triển Nặc có rất nhiều vết sẹo, Feston không thể đếm hết, những vết sẹo này là một chút chứng cứ lưu lại, chứng minh sự tồn tại của chúng nó.



Trở thành sát thủ số một cũng không phải chuyện dễ dàng, Feston hiểu rõ câu nói kia của Phong Triển Nặc là có ý gì, cái giá phải trả rất đắt, có lẽ Phong Triển Nặc là người hiểu rõ nhất hàm nghĩa của nó.



“Cảm thấy chẳng hề hấn gì? Cậu luôn là như vậy, luôn làm cho tôi cảm thấy phải làm một chút gì đó cho cậu, hãy nghe lời tôi, đừng làm càn nữa, cứ chờ mọi việc bình ổn đã, không phải lần nào tôi cũng đều có thể giúp cậu.” Lời nói thong thả, vừa rồi mỗi một câu hỏi của Feston sẽ đi đôi với động tác ấn lên một vết sẹo, hiện tại giọng nói của hắn truyền đến từ phía sau, không biết bắt đầu từ khi nào mà động tác ấn vết sẹo chuyển thành vuốt ve, bởi vì sử dụng súng một thời gian dài cho nên đầu ngón tay bị chai sần, cảm xúc thô ráp truyền từ mỗi một đầu dây thần kinh trên làn da đến khắp thân thể.



Làn da của Phong Triển Nặc chậm rãi buộc chặt, “Anh nên cảm thông cho nạn nhân của tôi thì hơn….Với lại tôi không cần bất luận kẻ nào giúp đỡ.”



Hắn thở ra một hơi, “Mặt khác, anh có biết gì hay không, tôi không thích người khác đứng sau lưng tôi.”



Chiếc khăn màu trắng đột nhiên quất ra sau, đồng thời chiếc khăn cũng tròng vào cổ của Feston, sau đó hắn dùng động tác ném Feston qua vai, nhưng người sau lưng hắn dù sao cũng là Feston, hắn đã dự tính đối phương sẽ bị dập nát xương sống, nhưng trước khi Feston ngã xuống sàn gạch men thì còng tay đã hạn chế hành động của Phong Triển Nặc, lúc này Feston đã bắt lấy sợi dây xích, lực kéo đột ngột làm cho Phong Triển Nặc bị mất thăng bằng.



Feston lập tức áp Phong Triển Nặc xuống sàn gạch men rồi hôn hắn, khuôn mặt lạnh lẽo mà lại ẩm ướt đang in dấu lên làn da của hắn, sau khi ngâm nước nóng khiến làn da ấm lên, lại bị một nụ hôn nồng nhiệt khiến cho hứng phấn đến mức rùng mình, hơi nước tràn ngập trong phòng tắm, tiếng tim đập của bọn họ giống như được phóng đại vô số lần.



………..



P/S: anh chính thức bắt cóc em về nhà làm nữ vương để anh được phục vụ cả đời :>