Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
Chương 106 : Đi rất vội vàng
Ngày đăng: 16:29 27/05/20
Luận văn tốt nghiệp của Cố Niệm Chi đã được Hà Chi Sơ chỉnh sửa rất kỹ càng, lại thêm năng lực bản thân cô cũng vô cùng xuất sắc, vì vậy buổi bảo vệ luận án cũng rất thuận lợi. Các thầy cô giám khảo chấm luận án đều nhất trí thông qua, hơn nữa còn được chọn làm luận văn tốt nghiệp xuất sắc nhất năm nay của khoa Luật.
Cố Niệm Chi hoàn toàn không bất ngờ về kết quả này.
Đối với cô mà nói, bảo vệ luận án không có gì khiến cô phải thấp thỏm cả, hiện giờ cô chỉ muốn chuyên tâm chuẩn bị thật tốt cho cuộc thi bên phía Hà Chi Sơ thôi.
Kỳ thi này sẽ quyết định xem liệu rằng cô có thể giành lấy cơ hội trở thành một trong hai người được đi Mỹ làm thực tập sinh tại Quốc hội Mỹ hay không.
Ban đầu Cố Niệm Chi rất hối hận vì lúc đó cô không trả lời ngay lập tức, nên về sau mới phải vô cùng vất vả chuẩn bị cho cuộc thi như thế này.
Có điều, sau khi xem hết những sách chuyên ngành có liên quan tới cơ cấu của pháp luật Mỹ và Quốc hội Mỹ do Hà Chi Sơ sắp xếp, cô liền nhận ra được tấm lòng của Hà Chi Sơ, cũng cảm thấy tham gia thi thì sẽ tốt hơn.
Ít nhất khi có thứ thúc ép thì cô mới có thể hiểu rõ những nguyên tắc cơ bản quan trọng trong luật pháp Mỹ và những yếu tố cấu thành pháp lý của Quốc hội Mỹ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy.
Ngày mười lăm tháng Sáu đó, Cố Niệm Chi bận tới mức chỉ có thời gian ăn đúng một bữa sáng.
Buổi sáng vừa bảo vệ xong luận án ở hội trường lớn của khoa Luật, buổi chiều cô đã phải tham gia ngay cuộc thi của Hà Chi Sơ.
Hình thức khảo sát của Hà Chi Sơ rất khác biệt, không phải thông qua các bài thi, mà là sẽ thực hiện vấn đáp ngay tại chỗ. Họ mô phỏng hình thức họp của Quốc hội Mỹ, sau đó sẽ xen kẽ những nội dung có liên quan vào bên trong cuộc vấn đáp, kiểm tra khả năng nắm bắt kiến thức và năng lực ứng biến của họ.
Chủ khảo Hà Chi Sơ ở Mỹ, ngoại trừ Cố Niệm Chi, tất cả các thí sinh tham gia cuộc thi đều ở thành phố B.
Vì thế cuộc thi sẽ tiến hành dựa trên phương thức hội nghị trực tuyến đường dài.
Cố Niệm Chi bật máy tính của mình lên, truy cập vào địa chỉ trang web cuộc thi.
Khuôn mặt tuấn tú của Hà Chi Sơ hiện lên trên màn hình máy tính.
Đôi mắt đào hoa đầy sóng nước nhìn thẳng vào màn hình, tạo cảm giác chấn động như có thể nhìn thấy được nội tâm người khác.
Cố Niệm Chi thầm cảm thán, người có đôi mắt như vậy, nên đi làm thẩm phán chứ không nên làm luật sư.
Sau khi biết cô đã lấy được visa, Hà Chi Sơ lập tức bảo Ôn Thủ Ức mua vé cho cô và một nghiên cứu sinh Tiến sĩ khác để hai người họ đáp chuyến bay ngày hai mươi tháng Sáu đến Mỹ.
Bởi vì visa của họ là visa F1, Hà Chi Sơ với vai trò là Giáo sư bảo lãnh, cũng phải sắp xếp giờ học tín chỉ cho họ mới có thể đáp ứng với yêu cầu của visa.
Âm Thế Hùng cũng không nghĩ tới bên Mỹ lại giục gấp đến vậy.
Sau khi thông báo tin này với Hoắc Thiệu Hằng, anh ta vội vàng thu dọn hành lý đi cùng Cố Niệm Chi sang Mỹ.
...
Ở sân bay quốc tế thành phố C, Mai Hạ Văn vô cùng lưu luyến nắm lấy tay Cố Niệm Chi hỏi, "Em sẽ còn trở lại đúng không?"
"Đương nhiên là em sẽ trở lại rồi, em chỉ đi có nửa năm thôi, mùa hè năm sau đã đi đại học B rồi mà," Cố Niệm Chi cười cười an ủi anh ta, "Anh đừng nghĩ nhiều nữa, giờ các phương tiện liên lạc thuận tiện như thế, chúng ta sẽ thường xuyên liên lạc."
Mai Hạ Văn gật đầu, tiễn Cố Niệm Chi đến tận cửa kiểm tra an ninh.
Âm Thế Hùng cũng không ngăn cản, giữ khoảng cách thích hợp đi phía sau, cũng không để lộ thân phận.
Dõi theo bóng hình của Cố Niệm Chi dần biến mất sau cửa kiểm tra an ninh, Mai Hạ Văn mới lưu luyến quay người rời đi.
Có điều cậu ta còn chưa đi ra đến sảnh lớn sân bay thì đã nhìn thấy một hình dáng mà cậu ta từng vô cùng nhớ thương đang chậm rãi đẩy hành lý đi từ cửa ra máy bay tiến về phía cậu ta.
Cả người Mai Hạ Văn bỗng đông cứng lại.
Qua một lúc lâu sau, cậu ta mới lấy lại tinh thần.
Cô gái đẩy hành lý kia đã đứng trước mặt cậu ta, ngạc nhiên mừng rỡ gọi cậu ta một tiếng: "Hạ Văn? Sao anh cũng tới đây?! Thật vui vì vừa về nước đã gặp được anh!"
Đó chính là mối tình đầu của cậu ta - Khương Hồng Trà.