Xin Cho Tôi Gọi Cô Là Em Yêu
Chương 69 :
Ngày đăng: 17:10 19/04/20
Buổi tối thứ Sáu, Geoff Dorso đến ăn tối tại nhà cha mẹ anh ở Essez Fells. Đó quả thực là một bữa ăn vui vẻ. Một cách bất ngờ em gái của anh, Marian, chồng cô, Don, và hai đứa con sinh đôi lên hai của họ đến từ Boston vào kỳ nghỉ cuối tuần. Mẹ anh đã lập tức cố gắng quy tụ lại bốn người con khác, vợ chồng họ và con cái họ, để đón tiếp khách mời. Thứ Sáu là đêm duy nhất tất cả mọi người đều có thể rảnh rang.
- Như vậy con có thể hoãn mọi dự tính khác, được không, Geoff? - Mẹ anh đã nửa nài nỉ nửa ra lệnh khi bà gọi điện thoại cho anh buổi chiều hôm ấy.
Geoff không có dự tính, nhưng dự phòng một trường hợp khẩn cấp, anh né tránh trả lời thẳng.
- Con không chắc đâu, mẹ. Con cần phải sắp xếp lại một việc, nhưng...
Ngay lập tức anh hối tiếc vì đã chọn cách này. Giọng nói của mẹ anh thay đổi, tỏ ra hết sức quan tâm trong lúc bà ngắt lời anh.
- Ồ, con đã có hẹn, Geoff! Chắc con gặp được một cô bạn xinh xắn? Thế thì con đừng lỡ hẹn. Con hãy mang bạn theo. Mẹ rất muốn gặp cô ấy!
Geoff than thầm trong lòng.
- Thực ra, mẹ, con chỉ nói đùa thôi. Con không có hẹn với ai hết. Con sẽ gặp mẹ vào khoảng sáu giờ.
- Thôi được, con.
Hiển nhiên, niềm vui của mẹ anh khi nghe anh nhận lời đã có vẻ giảm bớt vì không được làm quen với cô gái rất có thể là con dâu tương lai của bà.
Trong lúc anh cúp máy, Geoff nghĩ nếu được mời vào tối mai, không chừng anh sẽ gợi ý với Kerry rằng nàng và Robin có thể đến ăn tối tại nhà cha mẹ anh. Có lẽ nàng sẽ từ chối ngay, anh nghĩ.
Đột nhiên anh cảm thấy lo ngại nhận ra rằng nhiều lần trong ngày hôm ấy một ý nghĩ cứ thoáng qua đầu anh: mẹ anh sẽ rất có cảm tình với Kerry.
Lúc sáu giờ, anh lái xe tới ngôi nhà kiểu Tudor xinh đẹp nhưng cây cối mọc bừa bãi mà cha mẹ anh đã mua được cách đây hai mươi bảy năm với giá chỉ bằng một phần mười giá trị hiện nay. Đây là một ngôi nhà lý tưởng cho cả gia đình khi mình còn bé, anh nghĩ, và giờ đây vẫn còn lý tưởng cho tất cả con cháu. Anh đậu xe phía trước
căn nhà để xe nay là chỗ ở của cô em gái út vẫn còn độc thân. Tất cả bọn họ đã luân phiên sử dụng căn nhà này trong thời gian học đại học. Bản thân anh đã ở đấy lúc còn là sinh viên luật tại Columbia, rồi trong hai năm sau đó.
- Và ba mẹ hết sức vui mừng vì có cả Marian và Don cùng hai cháu.
- Mẹ, nghe mẹ nói cứ như chúng con đang sống ở Bắc cực,- Marian vừa phản đối vừa nháy mắt với Geoff. - Boston chỉ cách đây khoảng ba giờ rưỡi.
- Nếu mẹ con có thể, chắc là đã có một đại gia đình ở đây. Cha anh bình luận với một nụ cười thích thú. Và tất cả các con sẽ ở ngay đây, dưới con mắt canh chừng của mẹ.
- Tất cả các con có thể cười mẹ. - Mẹ anh nói. - nhưng mẹ rất thích trông thấy toàn bộ gia đình với nhau. Thật là tuyệt vời khi có ba cô con gái đã có gia đình riêng và Vickey có một bạn trai vững vàng đáng mến như Kenvin.
Geoff chăm chú nhìn trong lúc bà hướng mắt rạng rỡ về phía Vickey và Kevin.
- Bây giờ nếu con trai duy nhất của mẹ có thể tìm được một cô gái tương xứng...- Giọng nói của bà chợt dừng lại trong lúc mọi người quay sang Geoff với một nụ cười trìu mến.
Geoff nhăn mặt, rồi mỉm cười theo, anh nhớ lại thời mẹ anh là một phụ nữ rất hấp dẫn, đã dạy văn chương trung đại ở trường đại học Dreww trong hai mươi năm. Thực ra, anh đã được đặt tên là Geoffey do bà rất ngưỡng mộ Chaucer.
Nhân lúc đổi món ăn, Geoff lẻn vào căn phòng nhỏ đặt máy điện thoại để gọi Kerry. Anh rất mừng nhận thấy giọng nói của nàng có vẻ vui.
- Kerry, chị có thể gặp Skip ngày mai hay không? Tôi biết mẹ anh ta và Beth sẽ bỏ mọi việc để tới đó khi chị đến.
- Tôi rất muốn Geoff, nhưng tôi không biết có thể được hay không. Tôi không an tâm khi rời xa Robin, thậm chí bỏ nó ở nhà Cassie. Bọn trẻ luôn luôn thích ra ngoài và nơi đó quá trống trải.
Geoff không biết anh đã có một giải pháp cho tới lúc anh nghe mình nói.
- Tôi có một ý hay hơn. Tôi sẽ đến đón cả hai mẹ con chị, và chúng ta có thể gửi Robin ở nhà cha mẹ tôi trong lúc chúng ta đi. Em gái tôi và chồng cô ấy cùng bọn trẻ đều đang ở đây. Mấy đứa cháu khác cũng sẽ đến chơi. Robin sẽ có nhiều người để làm bạn, và nếu như thế vẫn còn chưa đủ, em rể tôi là đại úy cảnh sát bang Massachusetts. Chị hãy tin tôi đi, Robin sẽ rất an toàn.
Thứ Bảy, ngày 4 tháng 11