Xuất Sao
Chương 4 :
Ngày đăng: 14:34 18/04/20
Đầu thạch vấn lộ (4) – Thiên hạ cộng cử, thiên hạ đại trị, thiên hạ thái bình!
Giờ ngọ, dốc Ngũ Quỷ. Người người chen chúc.
Dương Vũ Hi cười tít cả mắt dẫn thị vệ vương phủ giữ người vây xem xung quanh ở bên ngoài, thuận tiện nghênh đón người vừa mới lên núi, Tịch Đình Vân, “Võ công tử quả là thủ tín, nói giờ ngọ đến đúng giờ ngọ đến, không sớm một khắc cũng không muộn một khắc. (khắc: khoảng 15 phút)
Tịch Đình Vân nhướn mày nói: “Vương gia đâu?”
Kỳ thực không cần Dương Vũ Hi trả lời, y đã nhìn thấy rồi. Dung mạo, cách ăn mặc và khí thế của Hoắc Quyết khiến cho hắn dù có ở đâu vào lúc nào cũng có thể làm cho người khác liếc mắt là nhìn thấy.
Tịch Đình Vân chậm rề rề đi đến trước mặt Hoắc Quyết, cung tay nói: “Vương gia.”
Hoắc Quyết tùy tiện nằm trên cỏ, bên cạnh đặt cung và hộp đựng tiễn, nghe thấy tiếng y mới không nhanh không chậm mở mắt ra, sau đó bật dậy.
Mặt Tịch Đình Vân bị bụi cỏ bởi động tác bật dậy của hắn bắn vào, nhắm mắt một chút mới nói: “Vương gia thân thủ nhanh nhẹn, chốc nữa vẫn xin thủ hạ lưu tình.”
Hoắc Quyết hất hất tóc, dùng mũi chân hất cung và hộp tiễn lên, thuận tay đeo lên vai.
Tịch Đình Vân không để tâm đi theo sau hắn.
Dương Vũ Hi dẫn một đám nam nhân bị trói chặt tay chân đi ra. Nam nhân có cao có thấp, có béo có gầy, nhưng bước chân ai ai cũng vững vàng hữu lực, xem ra đều có chút bản lĩnh.
Hoắc Quyết nói: “Lấy thời hạn một nén hương, ai có số người bị điểm trúng nhiều nhất tính người đấy thắng.”
Tịch Đình Vân hỏi: “Điều kiện vẫn không thay đổi?”
Hoắc Quyết liếc y, mang theo vài phần bực mình và thiếu nhẫn nại.
Tuy rằng vẫn biết bản thân tuyệt không phải đối thủ của Hoắc Quyết, Tịch Đình Vân vẫn làm bộ làm tịch đi khảo sát địa hình một lần, đồng thời quan sát kỹ đám người bị trói.
“Nhìn cái gì?” Hoắc Quyết hỏi.
Hoắc Quyết đã bị vây hãm.
Tịch Đình Vân nhớ lại bốn từ mà trước khi đi Phương Hoành Tà tặng cho y:
Vây thành, hạ hí. (vây thành: bị vây trong bốn bức tường, hạ hí: bị hạng tôm tép đùa cợt, xem thường)
Nếu như vây thành là chỉ Hạ Cô Phong, hạ hí chính là chỉ Hoắc Quyết.
Long du thiểm than tao hạ hí. (Rồng bơi trong bãi nước nông bị tôm đùa cợt.)
Địch Thông cái tên này tuyệt không hề đến mức sét đánh ngang tai, nhưng nhắc đến biệt danh của hắn, trong giang hồ rất ít người không biết đến.
Thiên Lý Nhãn.
Cùng với Thiên Diện Hồ, Thiên Tuế Gia, được người gọi là “Hậu cung tam Thiên”, là tam đại thân tín của hoàng đế. Cho dù cả thiên hạ đều biết Phương Hoành Tà khuynh triều dã, có thể một lời làm lung lay quyết định của hoàng đế, cũng không thể không thừa nhận thân tín thực sự bên cạnh hoàng đế chính là “Hậu cung tam Thiên”.
Bản lĩnh của Thiên Lý Nhãn là bới móc được những chuyện ít người biết.
Ví dụ, Tịch Đình Vân muốn biết cục diện của Nam Cương.
Tại Trang Triều, Nam Cương và Bình Tiêu thành là hai tồn tại hết sức đặc biệt. Các hoàng đế triều đại trước đều biết rõ chủ nhân hai nơi này không coi mình ra gì, nhưng lại chỉ mắt nhắm mắt mở. Muốn biết cục diện của Nam Cương là chuyện không hề dễ dàng. Thiên Lý Nhãn trước kia từng điều tra qua một chút, nhưng chưa đợi đến lúc điều tra sâu hơn, đã bị hoàng đế buộc dừng lại, còn phải ăn ba mươi gậy.
Vì vậy, sau khi nhận được giấy nhắn của Tịch Đình Vân, ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn là: tra hay không tra?
Nhưng không đợi hắn nghĩ ra kết quả, việc này đã phát triển đến bước khiến hắn không thể không điều tra.
Thiên hạ đệ nhất hoa thuyền trong khu vực Nam Cương bị tắm trong biển máu, Võ Nữ Tử và Họa Cơ đều bị ám sát mà chết.
Võ Nữ Tử, đang ngồi một mình trong hoa viên của phủ Thiên Cơ nhìn trăng nhớ giai nhân, bóc hạt lạc, nhận được tin dữ, ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu là, cách chết tốt nhất, thành toàn mảnh si tâm của hắn đối với Họa Cơ.