Xuất Sao
Chương 54 :
Ngày đăng: 14:35 18/04/20
Điểu phục thú cùng (4) – Lần sau không được thế nữa.
Dương Vũ Hi nói: “Chuyện này rốt cuộc thực giả thế nào, e rằng chỉ có bắt được Huống Chiếu mới biết được.”
Hoắc Quyết nói: “Có lẽ còn một người nữa biết.”
Dương Vũ Hi ngẫm nghĩ một lát, đoán: “Vương gia đang nói đến Na Phi Long?”
“Đem hắn đến… không, đợi đã.”
Dương Vũ Hi không hiểu tại sao Hoắc Quyết lại do dự, “Na Phi Long đang bị nhốt trong nhà giam của Na phủ, vương gia muốn thẩm vấn, lúc nào cũng có thể.”
“Ừm.” Hoắc Quyết không để tâm đáp một tiếng, ánh mắt bất chợt chuyển đến cửa phòng.
Không lâu sau, bèn có một thị vệ đi đến, dừng lại bên cửa phòng, “Khởi bẩm vương gia, Tịch đại nhân nói ngài ấy đã đi nghỉ rồi.”
Hoắc Quyết chau mày, lúc sau mới nói: “Đi xuống, canh gác.”
Thị vệ hơi ngạc nhiên, nghi hoặc nhìn Dương Vũ Hi, dường như không hiểu câu canh gác từ miệng Hoắc Quyết là canh gác thư phòng, hay là canh gác Tịch Đình Vân.
Dương Vũ Hi phất tay nói: “Nếu như Tịch đại nhân tỉnh thì lập tức đến báo.”
Thị vệ thấy Hoắc Quyết không phản đối, lúc này mới đi khỏi.
Dương Vũ Hi quan sát sắc mặt, thấy Hoắc Quyết hai mày nhíu chặt, nhớ đến vết tích trên cổ hai người bọn họ, trong lòng cũng đã biết được một chút, thăm dò nói: “Tịch đại nhân lần này đồng cam cộng khổ cùng vương gia, tình nghĩa sâu sắc. Đợi sau khi ngài ấy hồi cung, nhất định sẽ nói tốt cho chúng ta trước mặt hoàng đế. Những ngày sau của chúng ta chắc rằng sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.”
Hoắc Quyết dường như không vui, “Ai nói y sẽ hồi cung?”
Dương Vũ Hi hiếm khi thấy hắn biểu lộ vui giận ra ngoài, trong lòng thầm kêu hỏng bét, trên mặt vẫn phải bình tĩnh hỏi: “Chẳng lẽ vương gia đã thuyết phục được Tịch đại nhân ở lại Nam Cương?”
Sắc mặt Hoắc Quyết càng tồi tệ hơn.
Vậy có nghĩa là chưa. Dương Vũ Hi khẽ yên tâm, “Tôi nghe nói Tịch đại nhân và Phương phủ chủ quan hệ không tầm thường. Phương phủ chủ lại là phái Bảo Hoàng thiên hạ đều biết, cho nên mới đoán rằng Tịch đại nhân chắc hẳn phải trở về cung.”
Hoắc Quyết cầm cây bút trên bàn nghịch một lúc, bất ngờ hỏi: “Ngươi còn nhớ mật thư mà mẫu phi gửi cho ta không?”
Dương Vũ Hi nói: “Vương gia chỉ bức mật thư nói rằng Tịch đại nhân có thể tin tưởng, có thể tranh thủ được sao?”
“Chính là vì bức thư này, ta mới có ý kết giao với y…”
“Xích đại nhân,” Dương Vũ Hi cười cười nói: “Vương gia để đại nhân điều tra đường lui, chính là đã giao tính mạng vào tay ngài, đại nhân còn lo lắng gì nữa?”
Xá Quang lập tức kích động, cười ha ha hai tiếng, nói: “Dương tổng quản nói gì vậy! Ta chỉ là thuận miệng hỏi vậy thôi. Na Phi Long tên đó ta vốn đã không vừa mắt, muốn hỏi xem vương gia định lúc nào đối phó hắn, ta còn chuẩn bị rượu thịt, ở một bên thưởng thức.”
Dương Vũ Hi cười nói: “Xá đại nhân có thú vui thật hay.”
“Ha ha ha, đến lúc đó mời Dương tổng quản cùng làm một chầu! Ờ, đúng rồi, còn có Tịch đại nhân nữa! Chúng ta thỏa thuận rồi nhé không say không về.” Tiếng cười của Xá Quang còn chưa dứt đã nhìn thấy một thị vệ vội vội vàng vàng chạy về phía thư phòng.
“Xảy ra chuyện gì?” Dương Vũ Hi gọi hắn lại hỏi.
Thị vệ nói: “Na Phi Long mua chuộc được giám ngục coi giữ hắn, khóa chặt nhà lao từ phía trong rồi.”
“Cái gì?” Dương Vũ Hi ngây ra, nhưng lại không hề lo lắng. Nhà giam bị khóa đồng nghĩa với việc khóa người ở bên trong, Na Phi Long trừ khi định không ăn không uống làm thần tiên, không thì cũng chỉ còn một con đường chết.
Thị vệ nói: “Hắn còn nói, muốn nói chuyện với vương gia.”
Dương Vũ Hi cười lạnh nói: “Tên này, những thứ khác không nhiều, chỉ có lời là lắm.”
Xá Quang nói: “Người trước khi chết vẫn hay muốn nói nhiều, để tránh sau này không còn cơ hội nói nữa mà.”
“Xảy ra chuyện gì?” Hoắc Quyết nghe động tĩnh đi ra.
Dương Vũ Hi liền thế này thế kia truyền đạt lại một lượt.
Hoắc Quyết nói: “Đi.”
Dương Vũ Hi hỏi: “Có cần thông báo với Tịch đại nhân không?”
Hoắc Quyết đi vài bước mới nói: “Không cần.” Hắn ngừng một lúc lại nói, “Sau này nói lại với y cũng vậy thôi.”
Lúc Na gia kiến tạo địa lao tuyệt đối không nghĩ đến nơi này sau này sẽ được con cháu đời sau của mình hưởng dụng, cho nên xây dựng hết sức qua loa. Con đường đi vào nhà giam hết sức chật hẹp, chỉ lách được một người đi vào.
Cuối con đường dài chính là phòng giam, tổng cộng hai tầng, tầng dưới là thủy lao, tầng trên là hình phòng.
Na Phi Long vốn bị nhốt trong hình phòng, nhưng không biết đã sử dụng thủ đoạn gì, dụ được thị vệ canh chừng hắn thả hắn ra khỏi hình giá, còn bị hắn lấy mất chìa khóa.
Hoắc Quyết đứng ngoài phòng giam, cách hàng rào sắt lạnh lùng nhìn Na Phi Long điên cuồng quất lấy quất để vào thi thể thị vệ đang trói trên hình giá.